Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

   Mạc Hy đến lớp trong tâm trạng cực không tốt , rốt cuộc món quà vất vả làm cho Lam Phong đã vỡ vụn không sót tí gì , hừ. Vừa đi vừa ngửa mặt lên trời rủa thầm : đồ não hành đầu heo , óc tỏi , .... có biết vất vả lắm mới làm được không . Càng nghĩ càng khí , sinh khí lại muốn đánh người , biết vậy đánh thêm mấy cái cho hả giận . Bỗng có giọng nam trầm ấm vang lên : '' Mạc Hy ''

Mạc Hy quay đầu lại  đập vào mắt vẫn là nụ cười ấm áp của Lam Phong hướng mình đến , mắt nàng sáng lên , thay bằng bộ dáng thục nữ mười phần , dịu dàng đáp : '' Phong ''

'' Hôm nay sao vậy ? Sinh khí sao ? Sắc mặt không được tốt lắm thì phải ?''

'' Ân ..Phong , mình ... ''

Không đợi Mạc Hy nói hết , Lam Phong đã bị nữ sinh trong lớp lôi kéo đi " Phong Phong, chúc mừng sinh nhật mỹ nam của lớp nga , mau vào nhận quà , còn có các nữ sinh lớp khác nữa cơ ...'' '' Phong nay đẹp trai hơn mọi ngày nga..'' ''Mau xem , cái này là tớ tặng Lam Phong đó nha ''....  

Phong ái ngại gật đầu với Mạc Hy một cái rồi theo cước bộ mọi người bước đi . Mạc Hy đứng đó cắn cắn môi miễn cưỡng cười .

***

Dạ Vũ ánh mắt u oán nhìn Dạ Hàn vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra , bất mãn nói :'' Dạ Hàn   , chúng ta tình nghĩa mấy chục năm vậy mà hôm nay huynh đệ bị nữ sinh khi dễ , ngươi không giúp đỡ còn rảnh rỗi khoanh tay cười cợt ta . Có phải hay không soái khí của ta bị  giảm đi ? '' . Nói xong còn không tự chủ sờ mặt mình mấy cái : rõ ràng vẫn thấy hảo a . 

Dạ Hàn từ chối cho ý kiến mặc kệ tên ngốc nào đó đang lâm vào tự kỷ cao độ  .Rất nhanh Vũ gạt chuyện ban nãy ra sau đầu , lấy lại tinh thần bừng bừng sức sống , rảo bước đi .

'' Dạ Vũ ! Hảo a ! Sao bây giờ mới lăn tới ?"

Mới một chân bước vào lớp , Dạ Vũ đã bị giọng nói âm trầm vang bên tai dọa sợ . Đình chỉ nhịp tim 3 giây , quay đầu lại cười hắc hắc '' Lớp phó à , sớm a , không cần mới sáng ra đã đứng  chắn cửa  hù người a ''

Sắc mặt người kia không tốt như vậy , Sở Diễm nheo mắt đánh giá Dạ Vũ từ trên xuống dưới rồi như hiểu được , thở dài quay sang Hàn lạnh nghiêm mặt đứng một bên '' Sáng sớm tên này đã bị chó đuổi rồi sao ? Chậc chậc , không biết kiếp trước tạo nghiệt ra cái gì , thật không có phúc khí '' vẻ mặt còn cực kỳ đồng tình  với Dạ Hàn .

Hàn im lặng một chữ không phun , xem ra lý do bị chó đuổi còn hơn bị nói là bị gái đánh không dậy nổi đi . Vũ lập tức phản bác '' Dạ Vũ này một đời anh minh thần võ sao có thể bị chó đuổi được . Hàn à , ít ra cũng phải lên tiếng một chút chứ . Ai ai , bản đại nhân sáng nay trên đường gặp một nữ sinh có bệnh còn suýt lao vào xe tải . Ta đây dũng cảm không thể thấy chết không cứu liền nhảy lên lộn vòng 3 cái , phi thân cứu được . Hình tượng lúc ấy thật là vĩ đại mà , hận không thể tỏa sáng một vùng .....''

Hai người còn lại : quá khoa trương rồi , bộ dạng thê thảm như vừa lăn 1 vòng trên đất vậy .

Sở Diễm  lên tiếng cắt đứt Vũ còn ảo tưởng :" Ân , được rồi , lớp trưởng , hôm nay đén ngươi trực nhật a , còn nữa lát phải họp cán bộ lớp toàn trường và hướng dẫn tân học sinh , phải giữ hình tượng  với lớp dưới không thể cứ làm rộn ...'' 

Vũ đánh cái ngáp thứ ba thì Sở Diễm cũng nói xong , như được đại xá lập tức bỏ chạy vào lớp :'' Đã biết , ha hả , phiền lớp phó lo lắng nhiều  ''



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro