Mùa đông năm ấy
Phần 1 ngày 20 tháng 12 năm 20XX
Vào 1 đêm mùa đông , trời lúc ấy tầm 7,8g sáng, giá trời se se lạnh và tôi mặc kệ điều ấy và phải bắt đầu công việc tôi hằng ngày làm vào buổi sáng .sau một số việc lặt vặt đấy, thì tôi nhìn lại tấm hình của người mà tôi đã từng rất yêu. Nhưng cũng từ cái lúc mà tôi nhận ra là cậu ta đã mất cách đây đc 5 năm rồi . những kí ức đẹp , lúc chúng tôi ở bên nhau nó vẫn cứ tồn tại trong tân trí tôi hằng ngày, nó như một cơn mưa lúc thì đột ngột, khi thì âm thầm, có khi lại lãng quên . ngạt qua những quá khứ, một dòng nước mắt,khi là chuyện vui buồn, công việc,bên cậu ấy thì tôi bắt đầu phải đi làm .
*Vào này 29 tháng 12 năm 20XX ( của quá khứ )
Trong 1 lúc tôi vội vàng đi làm thì tôi đã ngan qua một tiệm hoa, va phải vào một người đàn ông khá cao , trong lúc ấy tôi đã vô tình nhìn vào đôi mắt có màu xanh ấy, cùng với mái tóc dài được cột lại phía sau. lúc đó thì cậu ấy có hỏi tôi rằng:"tôi có sao ko"khi lúc mà tôi nói là mình ko sao thì cậu ấy lấy để í đến vết xước trên tay tôi, đụng vào một bó hoa hồng gai trên tay cậu ta, thấy vậy nên cậu đã lấy ra 1 cái băng để băng lại vết thương của tôi . cậu ấy là 1 chủ tiệm hoa có tiếng trong khu tôi ở , theo lời đồng nghiệp của mình thì lúc trước cậu ấy có 1 gia đình khá hạnh phúc nhưng trong 1 lần nọ chỉ vì 1 chút sơ xuất nhỏ đã làm cho cậu ấy phải xa phải vợ và hai đứa con của mình . vì lúc trước vợ của cậu ấy rất thích hoa và muốn có 1 cửa tiệm hoa nho nhỏ nên cậu ấy đã cố thực hiện ước mơ của vợ mình . sau giờ làm thì tôi quyết định đi tới tiệm hoa ấy xem thử . lúc vừa tới thì cậu ấy đã chạy ra chào và hỏi tôi rằng " này cậu cần loại hoa nào ở đây,tôi có thể giúp j cho cậu không" cậu ấy là người khá nhiệt tình trong mọi truyện . lúc ấy thì tôi đã để í đế chậu cẩm tú cầu được đặt ở tên chiếc bàn gỗ bạch dương ấy,để í kỉ thì mắt của cậu ấy cũng có màu của cẩm tú cầu . cậu ta hỏi tôi rằng "này anh thích chậu cẩm tú cầu ấy sao ?"tôi do dự một lát thì cũng gật đầu nhẹ . xong cậu ấy nói với tôi là "lúc trước vợ của cậu rất thích màu của cẩm tú cầu nên tôi đã đặt chậu cấy ấy ngay chỗ mà vợ tôi hay ngồi, cậu ấy hỏi tôi là anh có muốn lấy chậu cẩm tú cầu đó không nếu để nó ở đó mãi thì ko biết tới lúc nào thì nó mới tìm đc cho mình một nơi tốt hơn cửa tiệm này, tìm được một người có thể chăm sóc nó tốt hơn tôi bây giờ"Cậu ta nói xong thì tôi quyết định đem cậu cẩm tú cầu đó về trong lúc thanh toán thì cậu ta hỏi tôi là "nhà anh ở gần đây đúng ko hay sao mà lúc nào tôi cũng thấy anh đi ngan qua đây vậy?' tôi:
_ à thì nhà tôi cũng ở gần đây đi thẳng qua cái ngã tư kia là thấy nó rồi đây
Nghe xong cậu ta quay lại với công việc thanh toán của mình.trên đường ra về trong lòng tôi xuất hiện 1 cảm giác rất lạ giống như là tôi đã thích anh chàng bán hoa đó vậy, nó giống như mưa mây, đến rồi lại đi . nhưng tôi cũng gạt qua những điều ấy nhưng trong tâm trí của tôi vẫn tồn tại hình ảnh của 1 anh chàng bán hoa.
*quay lại hiện tại
Sau khi thực hiện xong những công việc vào buổi sáng .trong lúc thay đồ thì tôi vô tình tìm thấy được tấm hình của tôi và cậu ta chụp ở quán cafe mèo vào 4 năm trước . ko biết vì sao mà tôi lại bật khóc khi nhìn lại tấm hình đấy, một tấm ảnh thể hiện một "tình yêu chứa đầy sự cấm đoán", đáng lẽ tôi phải cảm thấy vui nhưng cứ nhìn nụ cười rất vui của cậu ta làm tôi càn tự trách mình sao lại không thể bảo vệ được cậu, tại tôi vô dụng lắm mới không thể giữ cậu mãi. nhưng tôi cũng phải gạt qua hai dòng nước mắt chảy dài trên má của mình , nếu cậu ta mà có ở đây chắc là sẽ giận lắm vì cậu ta ko thích chuyện nhìn tôi khóc như vậy và dỗ tôi một cách rất nhẹ nhàng , nhưng tôi đành mặc kệ nó và đi làm. trên con đường ấy những thứ quen thuộc dần được thay thế bởi những thứ mới kể cả cửa tiệm hoa của cậu ta cũng bị thay bởi 1 cửa tiệm hoa khác . lúc nhìn vào cửa tiệm ấy thì thứ đập vào mắt tôi đầu tiên đó chính là sắc xanh có vương một chút tím của chậu cẩm tú cầu . đó cũng là loại cây mà cậu ta rất thích nên tôi định sau giờ là sẽ mua chậu cây ấy rồi tới thăm cậu ta . lúc đến thì tôi cũng thấy trên bàn tôi có 1 í tuyết còn vương trên đó .cũng phải thôi vì chỗ tôi ngồi là ngần cửa sổ nên có một vài thứ j đó ở trên bàn của tôi,cũng là điều dễ hiểu. tôi cũng lờ đi nó nhưng có một cơn gió đưa theo những bông tuyết trắng vào chổ tôi làm cho tấm hình người mình thương bị che lấp nhưng tôi vẫn nghĩ đó chỉ là 1 thứ j đó không quan trọng nên tôi định lờ nó đi , nhưng nhìn kĩ lại thì nó lại là tấm hình của "chồng" mình. Tôi vội vàng phủi tuyết xuống và để lộ ra một mụ cười chứa đầy sự ấm áp có làm diệu đi mọi mệt mỏi và nó đã gợi lại rất nhiều kỉ niệm hạnh phúc của tôi và cậu ấy
END phần 1
*ngoại truyện ( có liên qua tới việc bé được tặng tấm hình ấy)
Trong một lần đi dạo với cậu ta thì tự dưng tôi lại muốn chụp với cậu ta 1 vài tấm hình nên tôi nói với cậu ta là :
-nè , chúng ta có thể vô đấy để chụp một vài tấm hình ko?
- hmmm, cũng được đấy tại em cũng muốn lưu lại những tấm hình của hai ta
( thật ra bot 30 còn top mới 23 mà top cưới vợ cũ năm 21 tuổi còn vợ ổng 26 , mà hai đứa con của ổng là sinh đôi )
Sau khi chụp hình xong thì tôi đã chọn tấm hình mà cậu ta ôm tôi
-anh có thích tấm hình đấy không
-ừ anh thích nó lắm
-mà anh định làm j với nó hay là anh đóng khung rồi để nó ở trên bàn làm việc của anh đi ,ở nhà em có một cái khung để vừa tấm đó nè
-ừ thế vậy em đóng khung rồi để anh đem lên chỗ làm để ha
- vâng <33
Chúng tôi vui vẽ trò truyện trên đường đi và tôi mong rằng tôi có thể ở mãi trong lúc này
END ngoại truyện
Cảm ơn vì bạn đã đọc nó <333
Sẽ có phần 2 vào 1 ngày nào đó
Cre: cụk cứk đẹp trai
Fb: cụk cứk đẹp trai
Nếu bạn có góp í gì cũng đc trê đây hoàn là fb đều đc nha
Lưu ý: góp í nên có văn minh
- ko lấy truyện mình viết đăng chổ khác
- tôn trọng truyện, nếu ko hợp thì coa thể lướt chứ đừng comment " súc phạm" mình hoặc truyện của mình
Và mình mong các bạn có thể ủng hộ để mình có thêm tia động lực ra truyện ạ!
xin cảm ơn 🌹🌹🌹
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro