Ba
Nó từng là cô bé rất ngoan . Ba nó bán đồ chơi dạo , mẹ nó ở nhà thêu thùa để ra chợ bán . Nó cũng đến lớp như bao bạn khác . Như gia đình nó nghèo và nó hiểu nó phải cố gắng .
Rồi có một ngày , họ phát hiện nhà nó rất nghèo :
- Này , cha mày thật vô dụng . Đồ không biết thân phận.
- Đồ cóc ếch...
- Đứa dơ bẩn thế này sao lại trong trường mình nhỉ ?
...
Nó khóc . Nó ước gì bà tiên hiện ra giúp nó nhưng tất cả không phải thế , tất cả là hiện thực và nó chẳng bao giờ giàu nổi.
Nó từ từ bỏ bê việc học. Vì dù có học nó cũng chẳng làm được gì.
Năm lớp 6 . Mẹ nó bỏ đi và nó cũng chẳng khóc lóc hay van nài.
Năm lớp 7 . Nó là đứa con gái " dữ " nhất trường . Hàng chục đứa theo nó đi đánh lộn , quậy phá .
Năm lớp 8 . Nó theo bè bạn vào quán bar , hút ma tuý , thuốc lắc .
Năm lớp 9 , vào sinh nhật nó . Ba nó đẩy xe đồ chơi đến rước nó về . Ông nghĩ đó là món quà quý giá mà ông có thể dành tặng nó. Nhưng ba nó không thấy nó , ông luộm thuộm đi về dưới cơn mưa tầm tã .
12 giờ 45
Nó về đến nhà . Ba nó đang ngủ , nó đến gần đạp vào giường . Nói hét ;
- Ông lại đến trường tôi à? Lại đẩy theo cái xe gớm ghiếc ấy . Ông có biết nó hôi và dơ bẩn lắm không. Ông biết ở trường tôi là gì không mà ông lại đẩy nó đến ? Tôi là nữ hoàng ấy . Ông có thấy ông làm nhục mặt tôi chưa.
Ông lồm cồm ngồi dậy . Nước mắt chực trào ra :
- Chính cái xe ấy đã nuôi con đến chừng này . Con phải thương ba chứ ?
Ông nói trong tiếng nghẹn ngào.
Nó bỏ học ở năm lớp 10 được hai năm . Thân thể nó từ từ yếu mòn vì ma tuý. Rồi nó chết .
Trong khi chôn nó ba nó khóc . Trong tiếng khóc không rõ , nghe thấy :
- Ba....x..in..lỗ...i...xin....lỗi...c..on.
Đừng oán trách ba mẹ bạn nghèo. Vì những thứ bạn đang có là tất cả của họ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro