Nụ hôn đánh rơi
Tôi sẽ nhặt nụ hôn đánh rơi
Của một ngày buồn, hai mươi năm trước
Vén ký ức, bao kỷ niệm xuôi ngược
Xuyên tháng năm, tôi lại đến tìm em.
---0---
Hai mươi năm, thoảng như cơn gió
Tôi và em, còn bao điều chưa ngỏ
Thanh xuân qua, ta đã lỡ một lần
Nửa đời người, cùng ngoảnh lại phân vân
---0---
Tôi tìm gì? Và em cần gì?
Ta giống nhau, hai tâm hồn thương tổn
Gạt hết đi những suy tư bề bộn
Tôi gặp em, để tìm lại nụ hôn.
Viết cho T
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro