Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

34.1: Truy thê


34 · Truy thê(theo đuổi vợ)

◎ Cậu còn nhớ Hạ Tư Lê bên hồ Đại Minh không? ◎

Hai người đi ra điện Quan Âm, Cố Diệc Nhiên thấy cậu vẫn luôn nhìn lá bùa trong tay, nói: "Yên tâm, có bùa nhân duyên này, khẳng định có thể tìm được nhân duyên."

Hứa Mộng Du ngẩng đầu lên, mỉm cười: "Mượn cát ngôn của anh."

【 Hai người này thật đúng là đi bái Quan Âm, ha ha ha ha, bái xong lần này, chẳng phải lập tức sẽ dắt tay thành công? 】

【 Đều đã cùng nhau bái phật, vậy khẳng định có thể thành a. 】

【 Sẽ không phải là chút nữa nam năm và nữ khách mời cũng muốn tới bái một chút đi. 】

【No!!!! 】

【 Hứa Mộng Du, cậu còn nhớ Hạ Tư Lê bên hồ Đại Minh không? 】

【 Vì sao nhất định phải lựa chọn chứ? Không thể tất cả đều muốn sao? 】

【 Đúng đúng đúng, trẻ con mới phải lựa chọn, Du bảo, cậu đều thu vào túi đi. 】

Một nhóm khác, Hạ Tư Lê và Lâm Thư Thấm cũng chạy tới Vân Hoa sơn, sau khi xuống xe, Lâm Thư Thấm liếc mắt nhìn người bên cạnh: "Lập tức sẽ gặp được vợ anh, không vui sao?"

Hạ Tư Lê mặt kéo xuống: "Tôi nói, đừng kêu lung tung."

Anh bước chân dài đi đến hướng bậc thang, Lâm Thư Thấm bước nhanh đuổi kịp: "Đừng đi nhanh như vậy nha, dù anh hiện tại có chạy lên, cũng đuổi không kịp bọn họ."

"Ai nói tôi muốn đuổi theo bọn họ?"

"Không đuổi theo bọn họ vậy anh đi nhanh như vậy làm gì?"

Hạ Tư Lê nện bước chậm lại, đi và trong một cửa hàng, mua hai bình nước. Người trong cửa hàng
nhiều, người quay phim không đi cùng vào đây quay cận cảnh, khi Hạ Tư Lê đưa một một chai nước cho Lâm Thư Thấm, nói: "Cô rốt cuộc vì sao lại tới chương trình này?"

"Tôi sao?" Lâm Thư Thấm tiếp nhận nước anh đưa, không trả lời vấn đề của anh, mà nói: "Anh cũng đã tới, tôi tới thì thực hiếm lạ sao? Còn có, lúc anh hẹn hò với con gái, đều không giúp người ta mở nắp chai à?"

Hạ Tư Lê nhắc nhở cô: "Chúng ta không phải đang hẹn hò."

"Sao lại không phải? Tổ chương trình tổ chức đúng là như vậy mà, anh không muốn hẹn hò vậy anh đến chương trình hẹn hò làm cái gì nha? Lúc anh cùng người khác hẹn hò, đều không phong độ thân sĩ như vậy sao? Lúc anh và Hứa Mộng Du hẹn hò, cũng không giúp cậu ấy vặn nắp chai nước sao?"

"...... Cậu ấy đều tự mình mở."

"Vợ anh anh cũng không giúp người ta mở? Khó trách, anh chú định sẽ cô đơn cả đời."

Hạ Tư Lê: "......"

Anh xoay người đi, không muốn nói thêm nữa.

Lâm Thư Thấm nhún vai, đuổi theo, nói: "Anh vừa rồi không phải hỏi tôi vì sao tới chương trình này à? Tôi nói cho anh, tôi tới chỗ này, là vì truy tìm chân ái."

Hạ Tư Lê: "?"

Lâm Thư Thấm lại không hề tiếp tục nói gì nữa, lộ ra một nụ cười thần bí, cất bước đi đến hướng trên núi.

"Lâm Thư Thấm." Hạ Tư Lê từ phía sau gọi cô lại, "Chuyện năm đó tôi đã giải thích thật rõ ràng với cô, cũng đã xin lỗi cô, tôi hy vọng có thể vẽ dấu chấm hết cho chuyện năm đó vào lúc ấy."

Lâm Thư Thấm xoay người lại: "Năm đó? Năm đó có chuyện gì a? Anh không nói tôi cũng quên mất."

Cô đột nhiên nhớ tới gì đó, giật mình mà che miệng lại: "Trời ạ, ngày đó trong phát sóng trực tiếp anh nói từng yêu đương, sẽ không phải là...... tôi đi?"

"Tôi???" Cô trở tay chỉ vào mình, biểu tình không thể nào tưởng tượng nổi.

"Chúng ta lúc đó thì tính là yêu đương cái quỷ gì? Không phải chứ! Tôi cho rằng lúc phát sóng trực tiếp anh nói là người khác đấy."

"Hạ Tư Lê, nói thế nào đây, anh đều không có trong phạm vi danh sách bạn trai cũ của tôi, hai ta, xin hỏi có từng yêu nhau à?" Chính cô cũng thực nghi hoặc.

Lâm Thư Thấm nhớ lại chuyện lúc trước, vỗ vỗ trán mình, lộ ra dáng vẻ rất đau đầu: "Xin lỗi a, đều do tôi, tôi không nên vừa gặp đã nói anh là bạn trai Lộ Chiếu An giới thiệu cho tôi, mới làm anh có nhận định như vậy."

"Chuyện năm đó, Lộ Chiếu An tên cẩu gia hỏa kia đã giải thích cho tôi, anh không cần cảm thấy áy náy với tôi làm gì, bởi vì, tôi cũng không nghiêm túc."

Hạ Tư Lê nói: "Vậy vừa rồi ở quán cà phê vì sao cô lại muốn nói vậy?"

"Tôi...... Cái này sao, đều là vì hiệu quả của chương trình. Như vậy thì khán giả xem mới thấy kích thích chứ."

【 Hai người họ đang nói cái gì a? Nghe không thấy cũng nhìn không rõ. 】

【 Vì sao cảm giác biểu tình của nam năm trở nên thực nghiêm túc? 】

【 Camera đại ca nhanh lên đi qua đi a. 】

Vân Hoa sơn nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, hai nhóm họ không có duyên gặp được nhau.

【 Lần này truy thê đuổi theo cái tịch mịch. 】

【 Nam năm thật vất vả lên đến đỉnh núi, Du bảo cũng đã xuống núi. 】

【 Hy vọng đêm nay mọi người đều sẽ ở lại tại cổ trấn, nói như vậy không chừng còn có thể có cơ hội tương ngộ. 】

【 Nhóm bãi lạn bên kia đã chơi đấu địa chủ mấy tiếng rồi, ha ha ha ha ha, nhân viên công tác mới vừa lên gọi bọn họ đi lại đi lại, bọn họ trực tiếp nói câu "Không có tiền đi lại", cười chết tôi. 】

【 Mới từ bên phía ảnh đế trở về, bọn họ dạo xong tương thân giác, lại đi nhảy quảng trường rồi. 】

【 Cái gì? Cô nói ảnh đế nhảy quảng trường? Không được, tôi phải đi xem. 】

【 Tôi cũng phải đi! 】

Chạng vạng, Hứa Mộng Du và Cố Diệc Nhiên đến cổ trấn dưới chân núi tìm tiệm cơm ăn cơm, cổ trấn thanh u an tĩnh, phong cảnh kiều diễm, bọn họ vì để tránh bị nhận ra, cho nên tìm nơi có phòng riêng, trong phòng mở cửa sổ, ngồi chỗ đó có thể nhìn thấy người đi đường qua lại phía dưới.

Hứa Mộng Du cúi đầu dùng app máy tính để tính tiền: "Hôm nay cho tới bây giờ, tổng cộng tiêu 370, đợi chút nữa lại đi tìm hai gian phòng trọ bình dân, hôm nay đại khái sẽ tiêu hết 600, ngày mai còn thừa 300, hẳn là đủ."

Cố Diệc Nhiên nói: "Tôi bình thường đều không biết tính sổ, có cậu rồi, tôi không cần phải nhọc lòng điều này nữa."

Hai người gọi đồ ăn đặc sản của địa phương, nơi này nổi tiếng nhất chính là cá, đủ loại cá, bọn họ gọi đặc sản một bát canh chua cá, không bao lâu, người phục vụ bưng đồ ăn lên.

"Cậu hẳn là thực thích ăn cá đi?" Cố Diệc Nhiên nói.

"Điều này sao anh biết được?"

"Bởi vì Hứa, Mộng, Ngư." Cố Diệc Nhiên phá lên cười.

Hứa Mộng Du cầm lấy chiếc đũa: "Anh không đoán sai, tôi xác thật rất thích ăn cá."

Cố Diệc Nhiên nhìn cậu chăm chú, nói: "Cho nên, cậu là Hứa Nguyện Bình Ngư à?"

Hứa Mộng Du đồng tử phóng đại, nắm chặt chiếc đũa trong tay, lắc đầu trả lời: "Không phải."

"Thật sự không phải à?"

Hứa Mộng Du rũ xuống mi mắt, tránh đi tầm mắt hắn: "Tôi cũng không biết thực hiện nguyện vọng, làm sao sẽ là Hứa Nguyện Bình Ngư đâu?"

"Ha ha, cũng đúng. Ăn cơm đi."

【 Bọn họ đang nói chuyện cao thâm gì vậy a? Hay ca ca vẫn là phái trừu tượng? 】

【 Khoan khoan...... mọi người nhìn kỹ, Hứa Nguyện Bình Ngư không phải là người soạn nhạc bài hát 《 Tưởng niệm 》 sao? Không biết mọi người có ai từng chơi phần mềm Âm Lãng không, lúc ấy có một bác chủ gọi là Hứa Nguyện Bình Ngư, thanh âm siêu dễ nghe, lúc ấy Cố ca mở một hoạt động, người đoạt giả chính là vị Hứa Nguyện Bình Ngư này. 】

【 Tôi có ấn tượng, khi cao trung tôi từng chơi phần mềm kia, lúc ấy tôi còn follow Hứa Nguyện Bình Ngư, thanh âm kia phải gọi một tiếng thanh triệt a, chúng tôi lúc ấy đều nói cậu ấy là học sinh cao trung, mỗi ngày chạy tới hứa nguyện muốn cậu ấy lộ mặt, nhưng là cậu ấy chính là không chịu lộ. 】

【 Đúng đúng đúng, tôi cũng biết, fans của tiểu ca ca đều hơn vạn, vào niên đại đó cũng được coi như là tiểu võng hồng. 】

【 Tôi còn nhớ rõ cậu ấy thường xuyên ở chủ trang đăng một vài trạng thái, hình như đều là vườn trường, mỗi lần đăng còn sẽ tag một bác chủ nước ngoài, tôi lúc ấy còn gặm cp hai người bọn họ. 】

【 Cái gì! Vừa nói như vậy tôi liền nghĩ tới, đó là một đôi cp tôi từng gặm thời xưa, có một lần tôi hoài nghi bọn họ là tình lữ. 】

【 Bác chủ ngoại quốc kia gọi là gì vậy? Có ai còn nhớ không? Sau khi Hứa Nguyện Bình Ngư dừng hoạt dộng, tiểu ca ca ngoại quốc kìa hình như cũng dừng cày, sau đó tôi cũng không chơi phần mềm kia nữa, nhoáng một cái đã qua nhiều năm như vậy. 】

【 Đợi chút, tôi lục lại tài khoản lúc trước lên xem, năm đó tôi chính là đem bọn họ thiết lập ở vị trí chú ý đặc biệt. 】

【 Tìm được rồi, gọi là Paris không hạ tuyết. Ô ô ô, nhìn thấy trang chủ của hai người bọn họ, tôi thật muốn khóc, hai người đều suốt bốn năm không đổi mới. 】

【 Hồi ức chết đi lại bắt đầu làm tôi bị thương. 】

【 Tôi khắc sâu ký ức nhất là một động thái, Hứa Nguyện Bình Ngư đã đăng một video, kèm dòng status "Sơn Thành mới sẽ không hạ tuyết", sau đó Paris không hạ tuyết đã trả lời cậu ấy bằng một video, kèm dòng status  "Mời cậu tới Paris xem tuyết, được không?" 】

【 A a a a! Tôi biết! Tôi nhớ rõ! Năm đó tôi nơi nơi cùng ta đồng học an lợi bọn họ! Bọn họ nhất định là thật sự! 】

【 Chính là vì sao đều không đổi mới a, tôi không tin bọn họ BE. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro