17.1: Sắm vai
17 · Sắm vai
◎ Cậu có thể kính trọng hơn chút ◎
【 Tới tới, công tước tới. 】
【 Lão công thật soái a!!! Giống như điện ảnh vương tử. 】
Hạ Tư Lê thay một bộ trang phục công tước, áo sơ mi tinh xảo màu trắng, cổ áo cài kim cài áo màu lam đen, cao quý hoa lệ, khí chất thoát tục.
Bởi vì thiết lập nhân vật là một công tước gặp nạn chân bị tật, cho nên anh ngồi trên xe lăn, được người hầu đẩy ra.
Nhân viên công tác: "Mời công tước chọn lựa hầu gái."
Ngay sau đó, trong màn hình liền xuất hiện một cái mành màu trắng, sau mành là năm thân ảnh xinh đẹp.
【 Oa!!! Tổ chương trình ngưu bức a! 】
【 Ái ái, đây là muốn bằng bóng dáng nhận người đúng không. 】
【 Này nếu có thể nhận ra, vậy nhất định là chân ái. 】
【 Mau cho tôi xem năm vị nữ khách mời, cho nên Hứa Mộng Du hiện tại liền ở bên trong sao? 】
【 Chảy nước miếng a, tỷ tỷ, đói đói. 】
Trên tấm mành trắng như sương, chiếu lên năm bóng dáng thiến lệ, tư thế không giống nhau, bởi vì mỗi người thân cao không giống nhau, thả Hứa Mộng Du một chàng trai vào, phải cao hơn con gái một ít, cho nên trên màn sân khấu chỉ phản chiếu mỗi nửa người trên, vừa vặn đến bộ phận vòng eo, mà nơi nhìn không tới, khẳng định có người dẫm lên đệm.
Số một từ trái sang tóc buộc cao đuôi ngựa, một tay chống eo, một tay khác cầm một con dao; số hai từ trái sang tóc ngắn ngang vai, nghiêng mặt, một tay chống hàm dưới, tay khác cầm một cây muỗng; số ba từ trái sang tóc dài xoăn nhẹ, tay cầm ly rượu; số hai từ phải sang buộc tóc hai chùm đuôi ngựa, hai tay cầm một cây chổi; số một từ phải sang tóc thẳng dài xõa ra ngang eo, tay bưng một cái khay.
【 Thật quyến rũ a! Mỗi một dáng người đều thật đẹp a! 】
【 Cho nên Hứa Mộng Du là cái nào? 】
【 Không dám tưởng tượng, Hứa Mộng Du giả hầu gái có thể có bao nhiêu kinh diễm. 】
【 Hứa Mộng Du không phải là cầm dao cái kia đi, thoạt nhìn sát khí thực nặng, ha ha ha ha. 】
【 Cái chổi kia cũng có khả năng a, cảm giác cậu ấy rất muốn đánh nam 5 một trận. 】
【 Hoàn toàn phân biệt không ra, Hứa Mộng Du trong ở một đám con gái, eo thế mà nhỏ giống con gái, mẹ gia, hâm mộ chết tui. 】
Hạ Tư Lê biểu tình kinh ngạc, nói: "Ý của anh là để tôi từ trong này tìm ra Hứa Mộng Du?"
Nhân viên công tác mỉm cười: "Đúng vậy."
"Nếu là chọn sai thì sao?"
"Nếu chọn sai, còn có cơ hội tiếp theo, nhưng vẫn sẽ phải chịu một lần trừng phạt."
"Trừng phạt là cái gì?"
Nhân viên công tác lại cười: "Tỷ như cho nhau uy thực, uống chén rượu giao bôi, bỏ chăn trên giường vân vân."
【 Triệt chăn?!!!! 】
【 Tôi có thể! Tôi thích xem! Tổ chương trình, tôi yêu các người! 】
【 Cho tôi triệt, để hai người ngủ cùng nhau. 】
Hạ Tư Lê: "......"
Hứa Mộng Du: "......"
Hạ Tư Lê nhìn năm bóng hình xinh đẹp đối diện, hoa cả mắt, này căn bản không có khả năng nhận ra được.
Hắn nói: "Hứa Mộng Du, động một cái."
【 Dựa dựa dựa, đây là cái gì hổ lang chi từ? 】
【 Nam năm, anh không thể lạnh run nga. 】
【 Vì sao là Hứa Mộng Du động a? Nam năm, hẳn là anh động a! 】
Nhân viên công tác lập tức nhắc nhở: "Cậu đây là phạm quy nga."
Hạ Tư Lê dùng một bộ thần sắc vô tội phản bác: "Anh chưa nói không thể tương tác a."
Anh khóe miệng nở một nụ cười, ngón tay chỉ vào đạo thân ảnh thứ nhất bên phải, nói: "Tôi chọn cậu làm hầu gái của bổn công tước."
Nhân viên công tác thấy thế, liền biết vừa rồi Hứa Mộng Du khẳng định là nghe anh nói xong đã cử động, cho nên mới dễ bị lựa chọn ra như vậy.
【 Ha ha ha ha, nam năm thật biết tìm bug, thật phúc hắc, tôi thích. 】
【 Nhưng tôi muốn nhìn trừng phạt nha, như vậy không phải không có trừng phạt sao? 】
【 Mau mau mau hạ mành, tôi muốn xem Hứa Mộng Du mặc trang phục hầu gái. 】
Nhân viên công tác không dám đắc tội Hạ Tư Lê, chỉ có thể đem mành thứ nhất bên phải thả xuống dưới, mành chậm rãi rớt xuống, chậm rãi lộ ra mặt sau bóng hình xinh đẹp kia lư sơn chân diện mục.
Người sau mành cúi đầu, một mái tóc dài thẳng ngang eo, trên đầu đeo một đôi tai thỏ, trên người mặc một bộ trang phục hầu gái hai màu trắng đen, váy rũ đến đầu gối, lộ ra đôi chân tinh tế thẳng tắp, trên đùi còn mặc tất chân màu trắng.
【 Chảy máu mũi......】
【 Này...... đây là Hứa Mộng Du? 】
Thân cao này, gương mặt kia, đều chứng tỏ rõ ràng đó chính là Hứa Mộng Du bản nhân.
Hứa Mộng Du đại khái cảm thấy quá quẫn bách, cho nên đầu cúi thật thấp, đôi tay dùng sức nắm chặt khay đựng gỗ mun, không dám liếc mắt nhìn đối diện Hạ Tư Lê
Mà Hạ Tư Lê chính là nhìn cậu không chớp mắt, trong mắt tràn ngập kinh ngạc, tựa hồ không thể tin được mình nhìn thấy cái gì.
Gió biển thổi phất phới, một đầu tóc dài bay bay, tĩnh như xử nữ mà đứng ở minh hoa dưới ánh trăng, như là một viên đá đầu nhập vào trái tim bình tĩnh không gợn sóng của anh, tạo ra một vòng thật mạnh gợn sóng.
Anh hoảng loạn mà dời đi tầm mắt, hầu kết lăn lộn, đầu ngón tay âm thầm buộc chặt.
【 Nam năm thẹn thùng??? 】
【 Nam năm vì sao không dám nhìn Hứa Mộng Du? 】
【 Bình thường nam nhân thấy như vậy một màn rất khó không động tâm đi. 】
【 Lão bà ngoan ngoan ngoãn ngoãn mà đứng ở nơi đó, thật sự rất khiến người động tâm a. 】
【 Nam năm anh có thể đứng lên đi dắt Du bảo lại đây không a?! 】
【 Anh ta không thể nga, anh ta hiện tại là người què. 】
Phòng Đạo bá, Vương đạo nhìn độ Hot của phòng phát sóng trực tiếp, cả kinh xoa xoa đôi mắt: "Phá năm ngàn vạn?"
Phó đạo diễn cũng ở bên cạnh kích động: "Đúng vậy, đây là từ khi chúng ta phát sóng trực tiếp tới nay, lần đầu tiên phá năm ngàn vạn a!"
Nhân viên công tác thấy hai người đều không nhìn nhau, chạy nhanh lôi kéo lưu trình, đối với Hứa Mộng Du nói: "Cậu là hầu gái công tước đại nhân tỉ mỉ chọn lựa, đêm nay, cần phải tận tâm hầu hạ tốt công tước."
【 Hầu hạ!!!!! 】
【 Trẫm chuẩn!!! Nhanh lên đi hầu hạ đi! 】
【 Là phương pháp hầu hạ như thế nào? Xin hãy nói tỉ mỉ. Trên giường hầu hạ loại này sao? 】
Hứa Mộng Du chậm rãi bước đi qua, đem khay trong tay buông xuống, đẩy xe lăn cho Hạ Tư Lê.
"Công tước đại nhân, tôi mang ngài đi dùng cơm."
Hạ Tư Lê rũ mắt, không nhìn cậu, tùy ý để cậu đẩy mình đến cạnh bàn ăn.
Rốt cuộc có thể ăn cơm, Hứa Mộng Du chỉ nghĩ nhanh chóng ăn xong bữa cơm này.
Ngay sau đó, bốn vị hầu gái còn lại đằng sau mành cũng đi ra, đi tới chỗ bàn ăn, bắt đầu dọn thức ăn.
【 Trời ạ, những hầu gái này một người so với một người xinh đẹp a! 】
【 Dáng người thật tốt quá, nam năm anh mau nhìn xem a. 】
【 Báo cáo, nam năm không thấy, liếc mắt một cái cũng chưa xem. 】
Hạ Tư Lê hiện tại toàn bộ đầu óc đều là bộ dáng Hứa Mộng Du mặc trang phục hầu gái, anh chưa bao giờ biết thì ra nam sinh giả nữ sinh, sẽ có tác động lớn như vậy.
Hứa Mộng Du ở bên cạnh anh lên món ăn, làn váy ren to rộng quét qua chân anh, đôi chân thon dài trắng bóng phía dưới lúc ẩn lúc hiện trong tầm mắt anh.
Anh nắm chặt trong tay dao nĩa, đốt ngón tay dần dần trắng bệch: "Cậu là hầu gái tôn quý nhất của tôi, không cần cậu làm mấy việc này, ngồi xuống, ăn cơm."
【 Này này này...... Nam năm thật biết nói a! 】
【 Cậu là hầu gái tôn quý nhất của tôi!!! 】
【 Ngọa tào, lời này là tôi có thể nghe sao? 】
Hứa Mộng Du bởi vì những lời này của Hạ Tư Lê, lỗ tai cảm thấy thẹn mà đỏ lên.
Nếu không phải trên đầu cậu hiện tại đội tóc giả, bằng không lỗ tai hồng khẳng định sẽ bị mọi người thấy.
Cậu đi tới Hạ Tư Lê đối diện ngồi xuống, nhìn nhìn đầy bàn đồ Pháp, cầm lấy dao nĩa nói: "Chúng ta vậy ăn nhanh đi."
"Ừ."
Hạ Tư Lê nỗ lực khống chế ngón tay run rẩy, bưng lên ly rượu bên cạnh, khát nước khó nhịn mà uống một ngụm rượu vang đỏ.
【 Mau xem nam năm hầu kết, thật gợi cảm. 】
【 Lão công đây là coi rượu như như nước mà uống đi. 】
【 Ai nóng tôi không nói. 】
Dưới ánh trăng, viên hầu kết kia gợi cảm mê người, trên dưới lăn lộn, khiến Hứa Mộng Du xem không rời mắt.
Hạ Tư Lê toàn thân trên dưới đều tỏa ra hormone mê người, mỗi lần tới gần anh, đều là khảo nghiệm cực đại đối với chính mình.
"Hôm nay là các cậu lần đầu hẹn hò, mời chậm rãi hưởng dụng bữa ăn dưới ánh nến." Nhân viên công tác không lại giở trò nữa, sau khi nói xong liền xuống sân khấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro