Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14.1: Cắn


14 · Cắn

◎ Khiêu chiến ăn bánh donut ◎

Hứa Mộng Du mắt thấy Hạ Tư Lê quyết tâm phải đi bên trái, cậu chỉ có thể thay đổi phương hướng, chạy chậm đi theo.

Ai, đồng đội không nghe lời làm sao bây giờ? Vậy chính mình chỉ có thể nghe lời.

Cậu đi theo phía sau anh đi một đoạn đường, đôi mắt liếc về phía tay anh đang rũ tại bên người, lại lần nữa ở trong lòng đem tổ chương trình mắng một lần, ai ra cái nhiệm vụ kỳ ba như vậy, vốn dĩ nắm tay cũng đã rất khó, còn muốn nắm năm phút, đây là muốn bắt tay hạn ở bên nhau sao?

Này rõ ràng chính là không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ, mà một cái khác nhiệm vụ cũng khó như vậy, nếu ấn một tiếng hoàn thành một thử thách mà nói, bọn họ hôm nay cũng không thể hoàn thành mười cái a.

Cậu nhìn chằm chằm bàn tay sạch sẽ đẹp đẽ kia, nếu không liền sấn hiện tại đem tay anh nắm lấy đi.

Cậu ngo ngoe rục rịch, nâng lên tay, lại không nghĩ Hạ Tư Lê đột nhiên quay người, nói: "Phía trước không còn đường, đi bên này."

Cậu đột nhiên thả tay thu trở về, như gà con mổ thóc gật đầu: "Ừm ừm ừm."

Lúng túng, hay là tiếp tục vượt thử thách đi.

【 ha ha ha ha, Hứa Mộng Du vừa mới không phải là tưởng mưu sát nam năm đi? 】

【 Thừa dịp này rừng núi hoang vắng, đem anh phác gục trên mặt đất, mạnh mẽ áp đảo, ăn sạch sẽ, mlem mlem. 】

【 Bạn ơi, cẩn thận phòng phát sóng trực tiếp bị cấm a. Tuy rằng tôi cũng rất muốn xem tiểu 0 đem mãnh 1 phác gục. 】

Bọn họ lại đi chốc lát, quả nhiên thấy một biển đánh dấu viết hoa chữ D.

Nơi đó vừa vặn có hai người đang thử thách, là Hàn Dịch và Tuyết Văn.

Khiêu chiến nội dung là ăn bánh donut, đó là một cái bánh hình tròn màu hồng phấn, bị một cái dây thừng dài buộc lên, treo ở trên nhánh cây, hai người đứng trên xích đu, đồng thời tới gần cái bánh, trong thời gian quy định ăn hết hai phần ba bánh donut là tính khiêu chiến thành công.

Hứa Mộng Du không nhịn được sửng sốt, trò chơi này cậu ở trong chương trình khác từng nhìn đến, không nghĩ tới bọn họ thế nhưng cũng muốn chơi mạnh bạo như vậy sao?

Không được, tuyệt đối không được!

Sa Sa không lừa cậu, con đường này thật sự không thể đi.

"Nếu không, chúng ta đổi phương hướng khác tiếp tục đi?" Cậu quay đầu hỏi Hạ Tư Lê.

Hạ Tư Lê đồng dạng ngừng ở tại chỗ, tựa hồ cũng không nghĩ tới sẽ là là trò chơi như này.

Bên kia, Tuyết Văn và Hàn Dịch hai người đang thử thách, hai người dựa thật gần, thoạt nhìn giống như là muốn hôn nhau.

Hứa Mộng Du nghĩ thầm: Hạ Tư Lê đối Tuyết Văn có hảo cảm, hiện tại thấy một màn như vậy, hẳn là sẽ không vui.

"Kỳ thật, đợi ở trên đảo cũng khá tốt." Cậu tiếp tục nói, muốn cho Hạ Tư Lê tìm cái bậc thang, để anh cùng mình rời đi.

Bên kia trò chơi đã hết giờ, khiêu chiến thất bại, hai người nhảy xuống xích đu, Hàn Dịch triều nơi này nhìn lại, kinh ngạc nói: "Tiểu Du?"

"Các cậu muốn khiêu chiến cái này sao? Trò chơi này rất khó, các cậu vẫn là đi nơi khác đi."

Hàn Dịch cũng không muốn cậu khiêu chiến này hạng mục.

Hứa Mộng Du vừa muốn gật đầu, Hạ Tư Lê liền cất bước đi qua: "Đi thử thử."

"??????"

Học trưởng anh điên rồi?

Anh không cần cố gắng như vậy?

Khiêu chiến thành công đối với anh có chỗ tốt gì? Anh lại không cần hoàn thành nhiệm vụ thợ săn.

Ở trong mắt cậu, Hạ Tư Lê vẫn luôn bị bài trừ ra ngoài danh sách thợ săn, bởi vì cậu cảm thấy lấy điều kiện của Hạ Tư Lê, không có khả năng vì giải thưởng trăm vạn kia mà lựa chọn thợ săn, anh đến chương trình này khẳng định là tới tìm tình yêu.

Hạ Tư Lê quay đầu lại nhìn cậu, thấy cậu không nhúc nhích: "Lại đây a."

Hứa Mộng Du lúc này mới bước từng bước trầm trọng đi qua đi.

【 Ha ha ha ha, tôi lão công cuốn vương nhất quyết phải cố gắng thì làm sao bây giờ? Nhưng tôi chỉ nghĩ nằm yên a. 】

【 Tôi hy vọng mỗi một vị khách mời đều đến đây khiêu chiến hạng mục này. 】

【 Phỏng vấn một chút Tuyết Văn: Nhìn đến hai người thích mình tới chơi thử thách này thì có cảm tưởng gì? 】

【 Đương nhiên là chúc bọn họ thành công a. Ha ha ha ha ha ha. 】

Mà Hàn Dịch và Tuyết Văn hai người lại không đi nữa, muốn ở chỗ này vây xem bọn họ thử thách.

Hứa Mộng Du hỏi: "Các người không đi làm hạng mục tiếp theo sao?"

"Chờ các người xong rồi lại đi." Hàn Dịch vừa nói vừa đến gần cậu, "Tới, tôi giúp cậu đỡ người lên, cậu lại đây dẫm lên đi."

Hai người tham dự trò chơi yêu cầu đứng trên xích đu đong đưa, xích đu kia làm từ một tấm ván gỗ và hai sợi dây thừng mà thành, Hàn Dịch giúp cậu giữ ổn định cơ thể xong, nói: "Đi lên đi."

Hứa Mộng Du nhỏ giọng nói một câu "Cảm ơn".

【 A! Tôi hiện tại lại có chút muốn gặm ảnh đế và Du bảo. 】

【 Cảm giác ảnh đế thực chăm sóc Du bảo a. 】

【 Trả lời lầu trên, tôi cảm thấy ảnh đế đối ai cũng đều thực chăm sóc. 】

Hứa Mộng Du hai tay nắm lấy dây thừng, sau đó dẫm đi lên, đối diện Hạ Tư Lê cũng lên xích đu, nhàn nhạt mà quét mắt liếc hai người bọn họ, nói: "Đứng vững rồi thì bắt đầu đi."

Hứa Mộng Du đối Hàn Dịch nói: "Hàn lão sư, anh buông ra đi, tôi hẳn là không thành vấn đề."

"Được." Hàn Dịch thối lui vài bước.

Bánh donut bị treo giữa hai người, nếu nghiêng người về phía trước, xích đu nhất định sẽ đong đưa, cho nên yêu cầu nắm giữ khả năng cân bằng tốt.

Nhân viên công tác bắt đầu bấm giờ: "Thử thách bắt đầu."

Núi rừng có gió nhẹ thổi qua, bánh donut bị gió thổi nhẹ nhàng đong đưa, Hứa Mộng Du giờ phút này đã bị bức leo lên Lương Sơn, không thể không mở miệng ra, nghiêng người về phía trước.

Còn không phải là nhiệm vụ sao? Nhắm mắt một cái là hoàn thành.

Hạ Tư Lê đều không ngại, cậu để ý cái gì?

Cậu ánh mắt sáng ngời mà nhìn chằm chằm bánh donut, một bộ biểu tình bi tráng chịu chết, cảm giác giống như là muốn đi đánh nhau.

Bánh donut đang đong đưa, dây xích đu cũng đang đong đưa, nếu muốn cắn bánh donut là một chuyện rất khó.

"Đừng nóng vội, từ từ tới." Tuyết Văn nói.

【 Cười chết, còn ở bên ngoài chỉ đạo. 】

【 Trọng điểm là, người chỉ đạo là Tuyết Văn. 】

【 Bọn họ hai người thắng đối với cô có chỗ tốt gì? Ha ha ha. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro