10: Nhà xe
10 · Nhà xe
◎ Tôi không làm đồng tính ◎
"Không phải......" Hứa Mộng Du lập tức lắc đầu.
Thời gian bảy năm, cậu sớm đã không còn là tiểu nam hài ngây ngô lỗ mãng năm đó, cậu sâu sắc biết, khoảng cách giữa mình và Hạ Tư Lê, đối phương là thẳng nam, cậu tôn trọng anh.
Hiện tại, cậu càng coi anh như một người bạn cửu biệt gặp lại.
Cho thanh xuân của mình vẽ lên một dấu chấm.
"Nếu không phải, vậy sao cậu lại sợ bị anh ta biết?"
"Tôi......"
Bởi vì Hạ Tư Lê ghét đồng tính, nếu bị anh biết, nói không chừng anh sẽ không bao giờ nói chuyện với mình nữa.
"Hứa Mộng Du!" Hạ Tư Lê gào to tên cậu một tiếng, đánh gãy bọn họ nói chuyện.
Hứa Mộng Du ngẩng đầu hỏi: "Sao anh đã quay lại rồi?"
Hạ Tư Lê đứng dưới ánh đèn đường màu vàng, áo trắng quần đen, tay đút túi quần, như một vương tử lãnh khốc cao quý: "Đi theo tôi."
Hứa Mộng Du khó hiểu đi qua: "Đi đâu?"
"Mang cậu đi ăn ngon."
"A?"
"Tổ chương trình chuẩn bị bữa tối phong phú quá, còn có rất nhiều món ăn chưa đụng đến, vì không lãng phí lương thực, cậu có nguyện ý hỗ trợ giải quyết không?"
"Như vậy sao. Được nha." Hứa Mộng Du đôi mắt lập tức xán lạng, nói thật, cậu đã lâu không ăn bữa tiệc lớn.
"Ừ, đi thôi."
Hai người đi được vài bước, Hàn Dịch đằng sau đột nhiên gọi cậu lại: "Tiểu Du, tôi chờ em trở về cùng đi tắm."
Hứa Mộng Du bước chân cứng đờ.
Tắm ...... tắm?
Cùng vai chính công?
Điều này tuyệt đối tuyệt đối không được.
Không nói đến chuyện Hàn Dịch là vai chính công, chỉ sợ đám dân mạng cũng không đồng ý đâu.
Cậu vừa muốn trả lời nói "Anh tắm trước đi", Hạ Tư Lê bên cạnh đã nói trước: "Muốn thể nghiệm phòng tắm vòi sen trong nhà xe không?"
"A?" Hứa Mộng Du hơi kinh ngạc, sau đó liền gật gật đầu, "Được a."
"Quay lại đi, lấy quần áo."
"Được."
Hai người cùng nhau đi về hướng Hàn Dịch, Hạ Tư Lê nói: "Tôi dẫn cậu ấy đến chỗ tôi tắm."
Hàn Dịch mặt không hiện cảm xúc cười, nói: "Đêm nay hẹn hò thế nào?"
Hạ Tư Lê nói: "Chờ lần sau anh thể nghiệm thì biết."
Mấy người rốt cuộc ra khỏi góc chết cameras, Hàn Dịch tiếp tục nói: "Đều nói Paris là thành phố lãng mạn, Savion làm lưu học sinh bên đó được hoan nghênh như vậy, nhất định từng quen không ít bạn gái đi?"
Hạ Tư Lê đón nhận tầm mắt anh ta: "Hàn ảnh đế tò mò chuyện của tôi như vậy, chẳng lẽ là có ý gì với tôi sao?"
【 Ha ha ha ha ha ha ha, cứu mạng, thẳng nam các anh đều nghĩ như thế này sao? 】
【 Tuy nói Hàn ảnh đế hơn phân nửa là cong, nhưng nam 5 cũng không cần sợ như vậy đi? 】
Hàn Dịch đối đáp trôi chảy, không hề hoảng loạn, thật không hổ là từng cầm tam kim ảnh đế: "Đây là chương trình hẹn hò, bất kỳ tình huống nào đều có thể sẽ động tâm."
Hạ Tư Lê nói: "Nhưng mà có lẽ phải khiến anh thất vọng rồi, bởi vì, tôi không làm đồng tính."
【 Ngọa tào, nam 5, vẫn dũng cảm như vậy, dám nói chuyện với ảnh đế giới giải trí như thế. 】
Hàn Dịch cười: "Đừng hiểu lầm, tôi không có tâm tư này với anh."
Hắn cố ý hỏi lời này, đều là cho Hứa Mộng Du nghe, mà Hứa Mộng Du cũng xác thật nghe được, nhưng cậu không có biểu tình gì.
Hứa Mộng Du chạy vào lều cầm một bộ quần áo, sau đó đi ra, nói với Hạ Tư Lê: "Chúng ta đi thôi."
【 Gì? Đi đâu a? 】
【 Đoạn vừa rồi không quay đến, các người nói cái gì? Đây là muốn đi nhà xe ở? 】
【 Tình huống như thế nào a? Giải thích giải thích a. 】
Vị trí nhà xe cách khu vực bọn họ ở cũng không xa, đi đường hơn mười phút là tới nơi, đến nhà xe, Hứa Mộng Du thấy bên ngoài treo đèn nhỏ, nói: "Tổ chương trình thật biết bố trí, thật lãng mạn a."
Cái bàn đã được cất đi, cậu theo Hạ Tư Lê đi lên nhà xe, nhìn trên bàn bày vài món ăn, hơn nữa đều là đồ ăn tinh phẩm, kinh ngạc nói: "Hai người các anh có phải là quá văn nhã rồi không? Bởi vì lần đầu tiên hẹn hò, quá quan tâm hình tượng, cho nên không dám ăn nhiều sao? Tuyết Văn ăn no không?"
Hạ Tư Lê đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống: "Do tổ chương trình chuẩn bị phong phú quá thôi, Tuyết Văn là con gái, người ta muốn giữ dáng, cái này cậu không biết sao? Còn có, đây đều là đồ ăn mới đưa lên, chúng tôi cũng chưa động đũa, là sạch sẽ."
"Được. Cảm ơn đã khoản đãi!" Hứa Mộng Du buông túi, ngồi xuống đối diện anh, thức ăn trên bàn thực tinh xảo, hương tô xương sườn, ván sắt thịt bò, sườn dê nướng......
Hứa Mộng Du nuốt nuốt nước miếng, hai ngày này ở trên đảo có thể là do ăn quá đạm bạc, cho nên cậu nhìn thấy bàn mỹ thực này, liền nhịn không được nhỏ nước miếng tràn lan.
Cậu cầm lấy một đôi đũa: "Vậy tôi liền ăn đây."
【 A, thì ra là đi giải quyết mỹ thực a, tôi còn tưởng rằng là muốn ở cùng nhau, dọa tôi sợ chết khiếp. 】
【 CP tôi ship đã sống lại, mụ mụ yêu hai người. 】
【 Hủ nữ đừng quá đáng, người ta rõ ràng là bạn bè. Không nghe nam 5 nói không làm cong sao? 】
【 Vì sao nam năm không gọi người khác, mà lại muốn gọi Hứa Mộng Du chứ? 】
【 Bởi vì Hứa Mộng Du quý trọng lương thực. 】
【 Không, tôi cảm thấy là muốn khoe khoang, nam 5 đang tuyên chiến với Hứa Mộng Du đó. Trong lòng anh ấy đang nghĩ: Hứa Mộng Du, hôm nay tôi và nữ khách mời cậu động tâm cùng nhau dùng bữa tối dưới ánh nến, hiện tại gọi cậu đến ăn cùng, là vì kích thích cậu. 】
【 Nào phải, nam 5 đâu có tà ác như vậy, không tồn tại. 】
Hứa Mộng Du bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, nói với màn ảnh một câu: "Tôi chỉ đến đây giải quyết đồ ăn, thuận tiện cọ phòng tắm, tắm rửa, tắm xong thì trở về, mọi người không cần hiểu lầm nha."
【 Oa, Du bảo thật đáng yêu a, còn biết giải thích với chúng ta. 】
【 Cảm giác Du bảo giống một bé mèo con, rất muốn vò vò tóc cậu ấy. 】
"Các anh hôm nay còn uống rượu nha?" Hứa Mộng Du vừa rồi khi đi cùng anh, ngửi thấy hương rượu trên người anh.
"Uống một chút rượu vang đỏ." Hạ Tư Lê hỏi, "Cậu có muốn uống gì không?"
"Tôi uống chút nước chanh là tốt rồi." Cậu nhìn trên bàn có một lọ nước chanh, vừa muốn lấy, Hạ Tư Lê liền nhanh hơn một bước cầm lên, "Tôi giúp cậu mở, ăn của cậu đi."
Gió nhẹ từ biển thổi đến, Hứa Mộng Du nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy được biển xanh rộng lớn và không trung nối liền nhau thành một mảnh, ảnh ngược của cung trăng sáng rọi xuống mặt biển, bị gió biển thổi đến nhăn nheo.
Bỗng nhiên muốn viết bài hát.
Thời gian như vậy thật thích ý a.
"Đang nhìn cái gì?" Hạ Tư Lê hỏi.
"Đang nhìn...... Có thể thấy bọn họ ngồi du thuyền không."
"Chạng vạng có thể nhìn thấy, hiện tại đã đi xa."
Gió biển thổi loạn sợi tóc của cậu, cậu quay đầu lại, phẩy tóc mái trên trán, bưng cốc lên uống một ngụm nước chanh, ngửa đầu vừa vặn thấy vòng cổ màu bạc trên cổ Hạ Tư Lê, dưới ánh đèn dây tóc lấp lánh tia sáng lóa mắt.
"Vòng cổ của anh thật đẹp a."
Hạ Tư Lê cầm vòng trên cổ lên, đặt dưới ánh sáng: "Cái này sao? Cậu có thể để sát vào nhìn xem."
Hứa Mộng Du thân mình hơi khom về phía trước, nghiêng người qua, nhìn chiếc vòng cổ ngân bạch trong tay anh, dưới ánh đèn lộng lẫy toát lên sự trong trẻo bắt mắt, như là một ngôi sao tỏa sáng trong dải ngân hà.
"Vòng cổ này gọi là Tình yêu Cupid, cậu thấy Cupid bên trên không?"
"Ân ân ân, thấy được."
Trên mặt vòng cổ là hình Cupid bắn tên, được điêu khắc giống như thật, còn được khảm những viên kim cương rất nhỏ, tinh xảo vô cùng.
"Thật đáng yêu a."
Hứa Mộng Du không hiểu về trang sức, bình thường cũng rất ít khi chú ý đến, lúc cậu nghe thấy cái tên này, ý nghĩ đầu tiên chính là, nó nhất định có quan hệ đến tình yêu, rất có thể là quà bạn gái tiền nhiệm của Hạ Tư Lê tặng anh.
【 Bọn tỷ muội, tìm ra chưa? 】
【 Tìm thấy rồi, vòng cổ của nam 5 thật sự là bản giới hạn, giá bán bảy chữ số. 】
【 Moá nó, thật là phú nhị đại a. 】
【 Thật xinh đẹp thật đáng yêu a, tôi cũng muốn có được cùng khoản, ô ô ô, mà mua không nổi. 】
【 Đã có phú bà đặt hàng. 】
【 Tôi hoài nghi nam 5 đến để quảng cáo cho Dilan, không phải là Dilan cố ý nhét anh ta vào chương trình, sau đó dùng phương thức này để hấp dẫn tầm mắt công chúng chứ? 】
【 Cũng có khả năng ai, dù sao Dilan cũng là nhà tài trợ lớn nhất của chương trình này. 】
【 Không, tôi cảm thấy chỉ là trùng hợp, nam 5 hơn phân nửa chỉ là thích thiết kế của Dilan. 】
【 a a a a! Thiếu gia, tôi có thể!!! 】
【 Nhìn tôi nhìn tôi, lão công, tôi yêu anh!!! 】
【 Trời ạ, bạn trai vừa đẹp trai lại có tiền như vậy rốt cuộc tìm được ở đâu a? 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro