4
Đời tô mắt em nhiều giọt lệ
Tôi khẽ chăm chút lau đi dần
Họ đọa đày em như nô lệ
Tôi lại dịu ngọt tựa thiên ân
Sóng gió bủa vây em muôn lối
Tôi dọn một cõi riêng tặng nàng
Nơi đây không còn những góc tối
Có sự thấu hiểu không thở than
Cuộc sống vật vã em đã mang
Đôi vai mềm yếu này đủ hiểu
Nên khi tôi ở bên cạnh nàng
Chỉ muốn dỗ ngọt và nâng niu
Em ơi cuộc đời tuy ngắn ngủi
Mà mọi gian khó lại gấp đôi
Nên cứ khi nào em mệt mỏi
Alo chị ạ!! Đến liền ngay thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro