Chương 25 : Mùi hương
Cô chậm rãi rút tay về , anh nhanh nhẹn chụp lại và áp xác vào mặt mình thỏ thẻ nói .
- Anh rất thích cảm giác này ... Nhưng em chưa bao giờ làm như thế cả ...
Giọng nói có phần trách móc nhưng vô cùng ngọt ngào . Cô chỉ cười nhẹ không nói gì .
Tắm cho anh xong khi cả hai cùng đứng lên, sàn nhà tắm khá trơn cô không để ý nên trượt chân . Anh nhanh ý đỡ lấy thân thể nhỏ bé được anh ôm trọn vào lòng . Tim cô cứ như nhảy múa trong lòng ngực . Đối diện với nhau trong trường khá chật hẹp và không khí ẩm ướt , cô không ngừng nóng cả mặt . Xấu hổ và bối rối cô bước ra khỏi phòng để anh thay đồ . Vừa tắm xong người anh vẫn còn ướt khi ôm nhau người cô bị nước làm ướt . Đi qua nhà bếp thấy mẹ vẫn còn ngồi lau lá gói bánh , mẹ cô nhìn cô nên hỏi .
- Làm gì mà người ướt hết thế Dương ...
- Con hơi bất cẩn thôi ạ ...
Rồi cô đi thẳng vào phòng lấy quần áo , khi đi ra thì anh cũng vừa bước ra . Đôi mắt nhìn nhau cô không giấu được vẻ bối rối nên cúi đầu ướt đi . Còn anh chỉ cười mỉm nhìn cô bằng ánh mắt đầy yêu thương chân thành .
Anh ngồi xuống cạnh nơi mẹ Dương đang làm .
- Gói bánh gì ấy , xong rồi sao mẹ ?
- hì ờ cái đó gọi là bánh tét , mẹ gói xong rồi .
Mẹ cười tươi vui vẻ trả lời .
- Thế hiện tại mẹ đang làm gì vậy ạ?
- mẹ đang lau lá để mai còn gói bánh tiếp
-Dạ , để con phụ mẹ
- ối không cần đâu , tay con đau không cần phụ mẹ đâu
Mẹ Dương là một người vô cùng nhân hậu . Dù cho anh là ai , là kẻ thù hay là quân xâm lược . Nhưng anh chưa bao giờ hại ai . Anh vô cùng tốt bụng , lịch sử và vui vẻ với tấc cả mọi người . Bà biết anh là người tốt nên vô cùng quý mến yêu thương anh .
Hai mẹ con nói chuyện vui vẻ về các loại bánh truyền thống của Việt Nam , rồi anh kể cho mẹ cô nghe về các loại bánh truyền thống của Nhật Bản .
Đến khi cô tắm xong thì mẹ và anh cũng đã đi ngủ .
Cô đi vào phòng không bất ngờ gì vì anh vẫn còn thức và ngồi đó làm việc trên chiếc bàn được cô chuẩn bị cho .
Cô bước vào rồi đi thẳng vào ngồi trước gương xoã mái tóc vừa gọi dài đến ngang lưng . Anh liếc mắt nhìn , từ khoảng khắc cô bước vào dù không nhìn nhưng mọi bước chân hành động của cô điều được anh cảm nhận bằng trái tim .
Anh bước đến phía sau lưng cô dùng chiếc khăn cô vắt trên vai lao nhẹ mái tóc ân cần nâng niu ,Chủ động dùng lượt chảy nhẹ nhàng . Khi anh cố tình khòm sát người và nói kẻ vào tay cô
- Anh thích nhất mùi hương từ tóc của em .
Cô cứng người và tim không ngừng đập liên hồi . Cô Đứng bật dậy đi đến tuông chiếc mùng xuống , không thèm để ý người đàn ông đang cố tình gây chú ý đó nữa .
Anh quay lại bàn làm việc nở nụ cười hạnh phúc . Rồi nói
- Em đi ngủ trước đi không cẩn phải đợi Anh ...
Cô vốn không có ý định đợi chờ . Cô cằm lấy chiếc gói đến đưa cho anh , rồi cô nói .
- ở đấy có chảy chiếu và mềm , anh ngủ ở đó ...
Rồi cô quay lưng vào mùng mà ngủ . Bỏ mặt anh chằm mặt ngồi đấy ...
Anh chỉ biết cười trừ , rồi tiếp tục làm việc . Tuy bảo là ngủ nhưng mọi hành động của anh cô điều có thể cảm nhận được . Anh nhiều lần ngáp dài , và làm gãy bút chì , nhiều lần đứng lên .
Trong cơn mê nữa ngủ nữa tỉnh , cô cảm giác như có người nằm cạnh mình . Mở mắt ra thì ...
Anh chuẩn bị đi ngủ , thu xếp đồ đạc rồi đứng dậy đi đến giường của cô .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro