chương 2 : xa cách
3.
Tôi và hắn đôi mắt chạm nhau , vẻ mặt hắn hiện lên vẻ khinh thường
Tôi cố gắng né tránh ánh mắt ấy , xong việc tôi rời khỏi quán bar. Hắn chạy theo , níu kéo: " cô cần tiền đến thế à " .giọng nói hắn hiện lên chút khinh thường
Tôi làm ngơ hắn , bước lên chiếc xe máy chạy về nhà .
Trên đường chạy , tôi bị tai nạn giao thông, chiếc xe Rolls - Royce Sweptail đâm vào tôi may là không phải tôi đâm vào nếu không tiền đâu mà đền chứ !
Tôi cũng chỉ bị thương nhẹ , nhưng không ngờ người bước xuống xe lại là người ba đã bỏ đi .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
4.
Có lẽ ông ta không nhận ra tôi , nhưng tôi nhận ra ông ấy , vì tôi đã nhìn ảnh cưới của mẹ tôi và ông ấy vô số lần , từng nghĩ là ông ấy sẽ quay lại .Đúng là trẻ người non dạ mà
Tôi đứng dậy , cố gắng để nước mắt không chảy xuống . Ông ấy hỏi tôi " con có sao không "
Tôi giật mình , ông ấy nhận ra tôi sao .Không hiểu vì ló do gì tôi kể cho ông ấy mẹ bị bệnh và ông ấy đã trả hết tiền phẫu thuật
Nhưng thật không may , bà ấy vẫn không qua khỏi . Trong tang lễ của mẹ tôi đã khóc rất nhiều.
Ông ấy dẫn tôi về ngôi nhà của tôi và mẹ từng sống , thu dọn đồ đạc. Muốn tôi về nhà ông ta sống . Tôi kiên quyết không đi , vẫn ở trong ngôi nhà đó .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
5.
Ngôi nhà có gia đình , không thuộc về tôi. Chỉ là không ngờ mẹ tôi lại không biết rằng ông ấy thật ra đã có gia đình . Tôi vậy mà lại có 3 người anh trai cùng cha khác mẹ .
2 tháng sau , tôi tốt nghiệp , Hàn Mặc cũng đã đi du học . Anh ấy vẫn không biết chuyện tôi mang thai .
Khi đến bệnh viện khám thai , bác sĩ nói :
" cô bé cháu mang thai hai đứa "
Tôi vừa vui vì con mình khỏe mạnh , nhưng có chút buồn vì không biết sau này làm sao để nuôi hai đứa con .
Bạn thân của tôi cùng tôi đi khám , nó nhìn tôi nói : " sau này mày đẻ con . Tao sẽ là ba nuôi của con mày " , tao sẽ phụ mày nuôi con .
Nó như nhìn thấu tâm tư của tôi vậy .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro