Nếu một công không đáng
Tác giả: Ma Dã
Sau khi công bố kết quả, rất nhiều người đều là khống chế không được mà lộ ra biểu cảm bất ngờ, ở lúc màn ảnh dời đi, rất nhiều người đều lo lắng nhìn về phía của Santa.
Santa nhấp nhấp môi, đối với kết quả này, cậu kỳ thật là tán thành. Cậu tôn trọng cái quy tắc này, tuy vậy nếu cậu là người xem, cậu chắc chắn sẽ không chút do dự lựa chọn Riki.
Trước mắt, cậu chỉ là có chút lo lắng cho trạng thái của Riki.
Cậu là một người rất tự tin, mà tính cách của Riki lại hoàn toàn trái ngược, trên thực tế bản thân của Riki là có chút mù quáng tự ti.
Rõ ràng người này sức hút mười phần, lại sẽ nói ra một câu rằng “Tôi tuy rằng không có chút sức hút nào.” Rõ ràng cũng thực thích hợp với phong cách đáng yêu, lại sẽ nói ra “Tôi không có thích hợp với loại phong cách này đâu.”
Người khác có lẽ sẽ cho rằng anh đang khiêm tốn, trên thực tế chỉ có Santa hiểu được anh là thật sự không tự tin mới có thể nói như vậy.
Cho nên mỗi khi được Riki nhờ xem các động tác biên đạo mới của mình, Santa tổng hội sẽ không chút nào keo kiệt mà hết lời khen ngợi, thiệt tình mà lặp lại nhiều lần “Thật sự không tệ chút nào”.
Kết thúc buổi thu hình, Santa lặng lẽ đi đến bên cạnh của Riki, nhìn đến người kia không hay khóc hốc mắt ửng đỏ, rối loạn trong giây lát, dựa vào bản năng một phen đem người nọ ôm ở trong ngực, nói “Ở trong lòng của em, Riki-kun là người rất ưu tú.”
“ Em kỳ thật là một người cực kỳ tự tin, giống như lời anh nói” Santa cười một chút lại tiếp tục nói “ Em luôn luôn cảm thấy rằng mình giống như là người giỏi nhất ở trên thế giới này vậy.”
“Chính bởi vì em như vậy, mới cảm thấy Riki-kun thực ưu tú, hẳn là cũng giống như em là người giỏi nhất.”
Santa xoa đầu của anh nói “Lần biểu diễn đó em không nghĩ ngồi ở vị trí đỉnh của kim tự tháp, nhưng phía dưới hai cái vị trí kia em cảm thấy hẳn là nên thuộc về em và anh.”
Theo sau cậu dùng sứt sẹo tiếng Trung nói “Anh là đáng giá nhất.”
“Santa…”
Bàn tay bên hông chợt nắm chặt, nắm nhíu cả áo ngoài, Riki vùi đầu vào trong ngực của Santa, run giọng nói “Cảm ơn em.”
Sau đó anh rời khỏi cái ôm này, xoa khóe mắt cười nói “Cảm ơn em Santa, anh nhất định sẽ tiếp tục nỗ lực nhiều hơn nữa.”
Bọn họ đều không cam lòng làm người bình thường, cho dù có không được xem trọng đi chăng nữa, cho dù có rơi vào suy sụp, bọn họ cũng sẽ lẫn nhau trở thành thái dương chiếu sáng hắc ám, cuối cùng cùng nhau đi đến bến bờ thành công, thu hoạch trái ngọt của thắng lợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro