Sushang & Guinaifen (HSR): Gái thẳng và gái ngốc yêu nhau
Chú ý nhỏ:
Guinaifen - Quế Nãi Phân (Để mấy người khỏi thấy kì thì toi đã mạn phép sửa thành Quế Nãi Nãi)
Sushang - Tố Thường
Huo Huo - Hoắc Hoắc
Stelle - Tinh
Hanya - Hàn Nha
Xueyi - Tuyết Y
Xianzhou Luofu - La phù khu trục
Yanqing - Nhạn Khanh
March 7th - Tam Nguyệt Thất
Pom Pom – Khăn Mỗ
(Mọi người thấy tôi nên để nguyên tên các em hay là để tên Hán Việt?)
--
Đây là phóng viên LemD a.k.a Kusduwn trực thuộc Đài Truyền hình The Astral Express...
Tiếp theo là một dáng vẻ nhỏ nhắn, mái tóc xanh màu nước ở Vạn Nguyệt Cổ Hải cùng với đôi sừng đặc trưng.
(Đã ẩn danh)
"Lúc tôi lén lén lút lút- à không! Lúc tôi ra ngoài đi dạo, mỗi lần đều thấy Lí Tố Thường và Quế Nãi Nãi rất cần trị thương. Có khi là Quế Nãi Nãi cõng Tố Thường, có khi là Tố Thường nàng cõng Quế Nãi Nãi. Cũng có khi các nàng đều bị thương rất thảm a. Làm ta thật sự tò mò, biểu diễn đường phố nguy hiểm như vậy sao?"
Các bình luận đại náo:
--"Huhu đại nhân ơi người lầm rồi, ta có thể cảm nhận được hào quang tuổi trẻ a."—
--"Icon cam quýt."—
--"Kia đại nhân *** không phải là người lại trốn việc đó chứ?"—
Quế Nãi Nãi lướt mạng một hồi, trực tiếp ấn nút tắt máy. Nếu không quá lâu có thể khiến một người phát hỏa mà chết.
Cái này...đúng thật là nàng cùng với Tố Thường có chút thân mật, nhưng sự tình đều không giống với cái người có tài khoản LemD nói! Các nàng là chị em, thuần túy là chị em.
Nhưng dẫu vậy tim vẫn không kìm được nhảy loạn xạ.
Quế Nãi Nãi chán nản nằm bò ra bàn, mái tóc tán loạn, chảy trên khuôn mặt yêu kiều của nàng.
Thời gian trôi đi thật nhanh, một năm trước nàng còn chân ướt chân ráo ở La Phù khu trục, chớp mắt đã trở thành Gui bé nhỏ coi như có chút danh tiếng, cũng kết bạn được với rất nhiều người, trải qua rất nhiều chuyện.
Nàng hạ tầm mắt xuống chén trà sánh, màu nắng hạ bỗng chốc im lìm trong mắt nàng, thật hiếm có khi một Quế Nãi Nãi năng động lại chịu yên tĩnh, nhưng không phải khoảnh khắc này khiến nàng trở nên bội phần xinh đẹp hơn sao.
Trong tất cả kí ức ở La Phù khu trục, rõ ràng nhất đều là Tố Thường cùng với nàng.
Trận chiến với Trung Uý Vân kỵ Nhạn Khanh kia quả thật đánh thức một chút xúc cảm mơ hồ trong nàng. Chỉ là "một chút" thôi...
"Ahhh! Tố Thường ơi! Tố Thường của ta, sao nàng ấy có thể ngốc như vậy chứ? Nhưng mà! Bóng lưng mạnh mẽ của nàng ấy thật rù quến a"
Quế Nãi Nãi ơi chuyện gì nàng cũng có thể đem ra nói. Nàng sắp làm cho cái bàn của quán nước vỡ đến nơi rồi, cũng không quan tâm sắc mặt người đối diện trông khó coi thế nào.
"Ngươi mời ta trà sữa, đến cuối cùng là có ý đồ gì?"
Dẫu vậy Tinh đã uống của người ta gần 5 cốc.
Quế Nãi Nãi thở dài, bộ dáng rất giống mèo lười banh lông màu cam cam, vừa lớn lại còn hóa lỏng được.
"Sắp tới là sinh thần của Tố Thường, ta vẫn chưa chuẩn bị được quà cho nàng taaa..."
Nàng bày ra bộ mặt ủy khuất cực kì, ngân lượng trong túi cũng không còn bao nhiêu, lại bởi vì mắc nợ cái nữ nhân này không biết bao nhiêu trà sữa!
Mà Tinh không có quan tâm xem Quế Nãi Nãi đau đớn thế nào, bày ra bộ mặt lạnh tanh, miệng vẫn nhấm nháp mấy cục trân châu.
"À, nếu là Tố Thường, ta thấy nàng ta rất hợp với kiếm."
Quế Nãi Nãi ngơ một lúc. Kiếm, nàng đã nghĩ từ lâu rồi. Nếu không phải cảm thấy món quà nào nghĩ tới cũng đều rất nhàm chán thì không thể gọi nữ nhân này tới đây rồi.
Lửa giận đùng đùng đốt cháy Quế Nãi Nãi, ngay khi nàng sắp bạo phát bày ra trò khè lửa thì Tinh nhét một cốc trà sữa vào miệng nàng.
Tinh thật ra khá ngốc, loại chuyện cần nhiều sự tinh tế như thế này, nàng ta là lực bất tòng tâm. Nhưng đội tàu Astral luôn có những người Quế Nãi Nãi tin tưởng.
Ví như nàng Tam Nguyệt Thất giàu năng lượng kia.
Chỉ cần liên quan tới cái đẹp hoặc sự dễ thương, Nguyệt Thất như tinh thông tất cả, tuy nhiên nàng lại thuộc kiểu người không thể làm người khác bớt lo lắng.
Vậy nên Quế Nãi Nãi cảm thấy đi mua sắm chung với Tinh và Tam Nguyệt Thất chính là bản thân đang đi cùng hai quả bom chờ được kích hoạt.
--
Mà ở bên kia Tố Thường cũng vừa hoàn thành xong nhiệm vụ cuối cùng, muốn tìm Quế Nãi Nãi nhỏ cùng chơi. Những ngày tiêu tốn nhiều năng lượng vậy, nàng cần, thực sự rất cần Gui bé nhỏ nha.
Lí Tố Thường lướt lướt điện thoại, đánh một cái tin nhắn, bản thân không nhịn được vui vẻ. Nàng cười khùng một tiếng, bất giác Hoắc đại nhân bên cạnh nàng nhìn nàng bằng con mắt đánh giá.
Cái người Quế Nãi Nãi kia có mùi rất thơm, giống khi quần áo mới phơi khô. Bởi vậy nên khi nàng ta hỏi nàng nên đặt tên gì để nhập tịch, nàng liền không do dự gợi ý 'gỗ tốt có hương'.
Ấy vậy mà điện thoại hiện lên "đã gửi" đầy hụt hẫng. Tố Thường giống như rơi từ chín tầng xuống, đôi mắt long lanh những nước rất đáng thương.
Bình thường Quế Nãi Nãi không có chuyện làm, phản hồi rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn cả khi nàng ấy thao tác trả tiền.
Thế mà bây giờ một chút hồi âm cũng không cấp cho nàng.
Mà Hoắc Hoắc ở một bên nhìn một màn biểu cảm lật qua lật lại nhanh chóng của Tố Thường, tự hỏi nay Tố Thường bị cái gì trở nên khùng điên nha.
"Tìm Quế Nãi Nãi? Ta nghe nói nàng ta có hẹn cùng với Tinh."
Tố Thường ngay lập tức dựng đứng tai, bắt lấy Hoắc Hoắc nhỏ mà chạy ngay tới nơi hẹn của đám Quế Nãi Nãi. Trong lòng không khỏi cầu xin người anh em tốt của nàng – Tinh - sẽ không tranh giành người với nàng.
Quả thật, Quế Nãi Nãi bỏ Tố Thường đi đánh lẻ. Bởi lẽ không chỉ có Tinh mà Tam Nguyệt Thất và phán quan Hàn Nha cũng có mặt. Bọn họ đều ở khu mua sắm cùng nhau.
Tố Thường ở một bên trốn, vừa quan sát vừa bắt kẻ đang run rẩy lập cập Hoắc Hoắc kia đi theo. Tố Thường đây còn không biết nàng ta là đang ghen tuông cái khỉ gì, chỉ biết canh me Quế Nãi Nãi vạn phần yêu thương của nàng trong tầm tay.
--
Trở lại với đám Quế Nãi Nãi.
"Phán quan đại nhân thường ngày bận bịu chính sự, người thật sự có thể cùng bọn ta dạo chơi thật tốt."
Đáp lại, Hàn Nha ngoài mặt thờ ơ, trong mặt thì đang lăm le các món đồ chơi, tự hỏi Tuyết Y tỷ tỷ của nàng ta thích hợp cái gì.
"Ừm. Ta ở phán cung lâu như vậy, nếu không ra ngoài tìm hiểu thì chắc cả đời này sẽ không có cơ hội nữa. Dù sao thì..."
Nàng liếc thấy hai thân ảnh nhỏ, một nâu một xanh thân thuộc lấp ló sau cột trụ đá, trong lòng có suy tính.
"Chúng ta đều có chung mục đích, lại là bạn bè, giúp đỡ nhau là tốt."
Quế Nãi Nãi thấy phán quan cười nhẹ, cũng không có chú tâm lắm. Dắt mọi người đi vòng quanh khu mua sắm của La Phù khu trục.
Nơi này phồn vinh, so với năm trước là khác một trời một vực. Ánh đèn cam trầm ấm làm người khác an tâm, kết hợp với loại đông đúc náo nhiệt rất có sức sống. Nghe nói đây đều là nhờ sự giúp đỡ của đội tàu Astral mà thành. Biết mọi người đều đang nhìn nàng với ngưỡng mộ, Tinh giữ mặt lạnh nhưng sớm xung quanh đã có hoa nở lóc póc.
Đầu tiên chính là đến khu trò chơi!
Cái này là do Tinh chủ trì. Chỉ thấy nàng ta từ đáy mắt phát ra tia long lanh lấp lánh khi nhìn thấy một loạt thú bông đủ loại hình thù, tất cả đều dựa trên nguyên mẫu của đội tàu Astral mà thành.
Tinh dùng kha khá điểm tín dụng vào trò bắn súng. Rất có thiên phú, ngoại trừ Ngọc ánh sao bắn rụng rất ít ra thì những món đồ thú vị khác đều nhờ kiên trì lấy được.
Nàng ta còn lén lút đưa cho Tam Nguyệt Thất tất thảy Ngọc ánh sao kiếm được, đương nhiên vẫn bị Quế Nãi Nãi và Hàn Nha có thâm niên nhìn thấu.
Tam Nguyệt Thất thì khỏi nói, nàng ta là cung thủ, quen thuộc ngắm bắn, rất nhanh lấy được thú bông Khăn Mỗ.
Còn Quế Nãi Nãi và Hàn Nha thì...các nàng đều không giỏi dụng binh khí. Chơi cái nào thua cái đó, Quế Nãi Nãi bộ dáng rất đáng thương, còn Hàn Nha im lặng chấp nhận khả năng thiện xạ -1 của nàng.
Quế Nãi Nãi nhìn vào ngân lượng trong túi, chỉ biết khóc thầm.
"Thôi, tốt xấu gì cũng đã chơi. Ông chủ cho ta lần cuối, nếu lần này không thành công, ta nhất định rửa tay gác kiếm. Tố Thường cũng đừng hòng dụ dỗ ta vào loại trò chơi này!"
Ngay khi cái tên "Tố Thường" được thốt lên, chung quanh im ắng. Tinh đảo mắt thấy có tà váy màu cam lấp ló đằng sau chủ quán, muốn nói nhưng ngay lập tức bị Tam Nguyệt Thất chặn họng.
Hàn Nha nhìn màn này, không nhịn được cười khẽ trong lòng. Đúng là tuổi trẻ thật náo nhiệt.
Mà Quế Nãi Nãi không hiểu, cũng chẳng buồn hiểu. Nàng là đang nhắm tới thú bông Khăn Mỗ nhỏ nhỏ, không biết rằng có người đã âm thầm sắp đặt chuyện sẽ xảy ra.
Ông chủ lén bỏ ra khỏi chỗ Khăn Mỗ mấy thanh sắt, khiến thú bông trở nên nhẹ hơn, kết hợp với góc độ thuận lợi, giúp Quế Nãi Nãi thành công lấy được Khăn Mỗ.
Tất cả thao tác này, ông chủ đều là nghe theo chỉ thị của người khác.
Nãi Nãi không biết, khi lấy được Khăn Mỗ rất vui vẻ, còn bày ra dáng vẻ tự hào.
"Nàng ấy có thích thú bông không nhỉ?"
Chốc lát sắc mặt của nàng giảm đi vài phần tươi vui. Chỉ là nghĩ rằng thú bông thật tẻ nhạt, muốn làm Tố Thường bất ngờ, nàng chỉ có một chút hi vọng. Nhưng với cái ngân lượng kia, nàng là không thể trông chờ nhiều.
Tố Thường ở một bên thấy sắc mặt Nãi Nãi trở nên buồn phiền, sợ rằng một Khăn Mỗ không đủ, bảo ông chủ cho nàng thêm nữa, khiến Nãi Nãi hoàn toàn bị thú bông lấp đầy.
"Thật không nghĩ tới Nãi Nãi lại gắp trúng phần thưởng đặc biệt nha." - Tam Nguyệt Thất không khỏi cảm khái.
"Nhưng cái này...không phải có chút nhiều quá sao?"
Đúng thật là quá nhiều, Quế Nãi Nãi đem tặng cho mọi người, đến cuối cùng chỉ giữ lại một Khăn Mỗ.
Tiếp theo bọn họ đi tới khu quần áo. Tại đây, tên ngốc Tinh kì lạ kia bắt đầu giở đủ trò.
Ví dụ như dụ dỗ Tam Nguyệt Thất mặc đồ thỏ con, còn khen lấy khen để với bộ dạng rất tự hào, hình như còn quên luôn hai người Quế Nãi Nãi và Hàn Nha.
"Hai cái người này..." Quế Nãi Nãi thở dài, vò thành nắm tóc.
Nàng thấy bên cạnh im lặng, nhất thời bất an, quay sang liền thấy Hàn Nha và phán quan Tuyết Y đều ở cùng nhau!
"Tỷ, ngươi xem y phục này không tồi."
Tuyết Y trước sau như một vô biểu cảm, nhưng sớm đã tiết lộ qua ngữ điệu ôn nhu.
"Ngươi xem, đã lâu rồi ta chưa thấy ngươi diện y phục mới. Lần này có cơ hội, ta không muốn bỏ lỡ."
Hàn Nha mỉm cười, đuôi mắt đã có vài tia nhiệt lưu lưu động.
"Được, đều nghe theo tỷ."
Và thế là Gui bé nhỏ trong chốc lát liền bị bỏ lại.
Nàng đáng thương nắm chặt gấu bông Khăn Mỗ trên tay, muốn khóc mà không xong.
Các người đều muốn bắt nạt ta!
--
Quế Nãi Nãi loanh quanh một hồi, vẫn không tìm ra món quà phù hợp cho Tố Thường. Nàng nhỏ bé đáng thương, biểu cảm như bị dày vò đến tan nát.
"..."
"Tiểu Quế."
Quế Nãi Nãi giật thót, là vì nghe thấy âm thanh quen thuộc. Đang lúc gục ngã một cách rất hài hước thì Lí Tố Thường kia liền bắt gặp nàng.
"A...Là ngươi sao, Tố Thường? Dọa chết ta rồi."
Tố Thường mỉm cười, giả vờ như vô tình gặp nàng, lại thân thiện ngồi cạnh nàng.
"Ngươi ở đây làm gì thế? Tin nhắn của ta cũng không đọc."
Ách, Quế Nãi Nãi bây giờ mới có cảm giác thiếu thiếu, nàng đã quên thiết bị liên lạc ở nhà.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi! Ta không có ý bỏ bê ngươi..."
"Ta biết." Thanh âm Tố Thường rất nhẹ, nhưng dường như rõ ràng là không vui.
Tố Thường tuổi còn nhỏ, đương nhiên không giỏi che giấu cảm xúc, tất cả những cái gì nàng đều vẽ lên mặt.
Mà Quế Nãi Nãi đang đọc đây là chữ GHEN viết rất to.
"Ta xin lỗi." Nàng biết không chỉ có hối lỗi, muốn trấn an Tố Thường kia, phải còn cả ôn nhu.
Nàng vuốt ve nhẹ làn tóc của Tố Thường, mềm mềm, thật giống...
"Cún con."
"Ai là cún của ngươi chứ."
Tố Thường không vui bày ra bộ dạng tức giận, nhưng rất nhanh liền không thể duy trì lâu.
Quế Nãi Nãi thấy trong lòng rung rinh, đối với Tố Thường trước mắt, thật không dám giấu diếm bất cứ điều gì.
"Hôm nay ta có hẹn với bọn họ là vì...muốn chuẩn bị quà sinh nhật cho ngươi."
Nàng phát hiện trong đôi mắt của Tố Thường phát ra lấp lánh những ngôi sao nhỏ. Rất đẹp.
"Nhưng trên đường liền bị ngươi bắt gặp...Hiện tại chỉ có thú bông Khăn Mỗ mà thôi."
Quế Nãi Nãi thận trọng đem thú bông khăn mỗ đưa cho Tố Thường, trong lòng nổi lên vài tia sợ hãi.
Nhưng Tố Thường đã cười, gò má nàng hồng hào rõ rệt, dường như đã tỏa nắng.
"Cảm ơn ngươi, Quế Nãi Nãi."
Lý Tố Thường kia sớm đã gia nhập Vân Kỵ Quân, chỉ có điều nàng ta tuổi còn nhỏ, chưa biết hết mặt chữ đã bị đưa đến nơi xa lạ, ắt sẽ có chút khó khăn giao lưu kết bạn.
Mà trong thời gian đó, vừa hay Quế Nãi Nãi cần một vệ sĩ cho kế hoạch bắt ma của nàng.
Thời gian đồng hành không ngắn không dài, nhưng lại hình thành một loại xúc cảm không tả của nàng đối với Tố Thường.
"Tố Thường, ngươi cười lên rất đẹp." Nàng nuốt khan. Ta rất thích.
Tố Thường vô tư đáp lại lời của nàng, trong giọng điệu ngoại trừ chân thành thì không còn gì khác.
"Ta thích ngươi, dáng vẻ khi ngươi cười rất đẹp."
A...Nàng trong chốc lát cứng đơ. Cái này không phải là không nên nói giữa thanh thiên bạch nhật hay sao!? Loại thổ lộ này, loại thổ lộ này...
Quế Nãi Nãi gần như bốc hỏa, trên đầu là một cột khói âm ỉ. Mặt khác, nàng nhìn thấy phản ứng của Tố Thường, hồ nghi rằng loại tình cảm này của nàng ta e rằng là chị em.
Vậy, nàng cũng nên đáp lại.
"ừm. Ta cũng thích ngươi."
Tinh ở một bên nhìn thấy hoa nở lóc póc liền không kìm được hỏi Tam Nguyệt Thất.
"Cái kia không phải tình yêu sao?? Vậy mà người trong cuộc còn chẳng hay biết!"
---
Xin chào, đây là Kusduwn.
Kể cho mọi người nghe một câu chuyện bi ai, đó là máy tôi không thể tiếp tục giúp tôi trải nghiệm Honkai Star rail nữa ༎ຶ‿༎ຶ
Haiz là do tôi quá nghèo khổ.
Mấy bức trên là tấm tôi chụp từ năm ngoái đó, có cả ID, nếu rảnh thì mọi người có thể kết bạn cùng chơi ~
Tạm biệt, cảm ơn vì đã đọc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro