Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cảm xúc dần hiện


Mặc dù Dương và Kiều đều tỏ ra thờ ơ với những lời đồn đại từ fan hâm mộ, nhưng không thể phủ nhận rằng những khoảnh khắc ngọt ngào giữa họ đã tạo ra một sự kết nối đặc biệt. Dần dần, những cử chỉ vô thức ấy trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của cả hai. Bên ngoài là những cuộc trò chuyện bình thường, nhưng bên trong lại là những cảm xúc dần dần phát triển, mặc dù cả hai đều không muốn thừa nhận.

Kiều vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng và ít khi bộc lộ cảm xúc. Cậu luôn tạo ra một khoảng cách với mọi người, đặc biệt là Dương, người mà Kiều cảm thấy có một sự kỳ lạ khi ở gần. Nhưng mỗi lần họ đứng chung sân khấu, hay thậm chí chỉ là tập luyện cùng nhau, Kiều lại không thể rời mắt khỏi Dương. Cảm giác mà Kiều có đối với Dương không giống như những gì cậu đã từng cảm nhận về người khác. Đó là một cảm giác lạ lẫm, vừa hấp dẫn lại vừa khó hiểu.

Một hôm, trong một buổi luyện tập vũ đạo, Kiều cùng Thành An- chàng trai nhỏ đáng yêu bằng tuổi với Kiều, hay được cậu gọi là " chồng" đến xem đội Dương tập luyện và Kiều không kiềm chế được mình khi thấy Dương đang cố gắng thực hiện động tác khó. Cậu bước lại gần, nhẹ nhàng vỗ vai Dương, một cử chỉ quen thuộc nhưng lại mang đậm sự chăm sóc mà không phải ai cũng nhận ra. " Dương Dương, anh ổn chứ?" Kiều hỏi, ánh mắt nhìn Dương đầy lo lắng.

Dương quay lại, bắt gặp ánh mắt của Kiều. Anh mỉm cười, nhưng trong lòng lại có cảm giác như một cơn sóng vỗ mạnh vào tim mình. "Anh ổn mà. Chỉ là một động tác khó thôi, không sao đâu."

Nhưng Kiều không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ đứng đó nhìn Dương với một ánh mắt khó đọc. Cảm giác giữa họ càng lúc càng mơ hồ, như thể những bức tường đang dần sụp đổ, nhưng cả hai đều không biết phải làm gì với những cảm xúc này. Dù vậy, họ vẫn tiếp tục làm việc chung, không để lộ bất kỳ điều gì ngoài những nụ cười tạm thời và những cuộc trò chuyện ngắn ngủi.

Fan vẫn tiếp tục đẩy mạnh việc "ship" Dương và Kiều. Những bức ảnh, những khoảnh khắc đáng yêu giữa hai người xuất hiện trên các nền tảng mạng xã hội ngày càng nhiều. Mặc dù Dương và Kiều đều biết về những tin đồn này, nhưng họ vẫn giữ im lặng. Dù thỉnh thoảng Kiều có vẻ hơi ngượng ngùng khi thấy mình bị "gán ghép" với Dương, nhưng trong lòng cậu lại cảm thấy một niềm vui lạ lùng khi nhìn thấy những bình luận ủng hộ mối quan hệ này.

Một tối, khi mọi người cùng đi ăn tối sau buổi ghi hình, Thành An ( Negav) đột ngột lên tiếng. "Dương, thật sự anh không nghĩ là có gì đặc biệt giữa anh với Kiều sao?"

Dương dừng lại một giây, không biết phải trả lời thế nào. Anh liếc nhìn Kiều, cố gắng không để lộ cảm xúc của mình. "Anh không nghĩ là có gì đặc biệt, An. Bọn anh chỉ là đồng nghiệp thôi."

Negav cười nhẹ, nhưng trong ánh mắt của An lại có chút gì đó suy tư. "Vậy sao? Nhưng đôi khi tao lại cảm thấy có một thứ gì đó lạ lẫm lắm. Có thể là do tao suy nghĩ nhiều quá."

Dương chỉ nhìn Kiều, không nói gì thêm. Anh không muốn làm mọi chuyện trở nên phức tạp hơn, nhưng một phần trong anh lại không thể phủ nhận rằng có một thứ gì đó thực sự đang hình thành giữa họ, dù anh không biết nó sẽ đi đến đâu.

Sau bữa ăn, khi cả hai ra ngoài, trời đã bắt đầu tối dần. Dương nhìn Kiều, một cảm giác kỳ lạ lại dâng lên trong lòng. "Cảm ơn Kiều, vì đã ở bên cạnh động viên anh ." Dương nói, giọng nhẹ nhàng, chân thành.

Kiều ngước lên nhìn Dương, một nụ cười thoáng qua trên môi. "Đừng khách sáo thế."

Cả hai bước đi dưới ánh đèn vàng của phố, không nói gì thêm, nhưng những cảm xúc giữa họ dường như đã vượt ra ngoài lời nói. Những khoảnh khắc ấy, những cử chỉ không thể giải thích được, những cái nhìn đầy ẩn ý, tất cả dần dần kết nối họ lại gần nhau hơn, dù cả hai đều không biết phải làm gì với cảm giác này.

Trong những khoảnh khắc đó, cả Dương và Kiều đều tự hỏi liệu họ có đang bước vào một mối quan hệ mà họ không thể kiểm soát được, hay chỉ là những cảm xúc thoáng qua mà cả hai đều chưa dám đối diện. Nhưng dù thế nào, họ biết rằng những khoảnh khắc này, những giây phút ngọt ngào vô thức, sẽ mãi là dấu ấn đặc biệt trong cuộc đời của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro