Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bước Khởi đầu



Dương đứng trước tấm gương lớn trong phòng thay đồ, ánh đèn mờ ảo chiếu vào khuôn mặt anh. Dưới đôi mắt trầm tĩnh, đôi môi khẽ mím chặt, Dương có thể cảm nhận được sự mệt mỏi đã ngấm vào tận xương tủy. Anh đã qua bao nhiêu đêm không ngủ, căng mình luyện tập, nhưng vẫn cảm thấy như chẳng có gì thay đổi. Những lời đồn đại về nhóm nhạc tts Hàn của anh đã kết thúc trong thất bại thảm hại, và công ty thì phá sản ngay sau đó.

Mặc dù còn rất trẻ, Dương không thể phủ nhận cảm giác mình đã mất đi tất cả. Những hy vọng và giấc mơ về ánh hào quang dường như đang dần tan biến. Anh không có gì ngoài một cái tên chưa đủ lớn, một chút tài năng bị lãng quên trong một đêm.

Nhưng anh không thể từ bỏ. Không thể bỏ cuộc khi mà cả thế giới còn chưa biết đến tên anh. Dương đã quyết định tham gia ATSH, một chương trình âm nhạc mà anh nghĩ rằng sẽ là cơ hội duy nhất để anh có thể bước ra khỏi cái bóng mờ mịt của quá khứ. Anh không chỉ là một ca sĩ, anh là một nghệ sĩ với khát khao muốn tìm lại ánh sáng, một người chưa bao giờ ngừng mơ ước.

Trong khi đó, Kiều, một rapper đầy tài năng, đã trở thành hiện tượng trong giới underground. Từ khi tham gia Rap Việt mùa 3, cậu đã tạo ra một dấu ấn khó phai trong lòng khán giả, không chỉ bởi tài năng rap siêu phàm mà còn vì phong cách độc đáo và cách kể chuyện qua từng câu chữ. Kiều là người luôn khiến người nghe phải suy ngẫm, với những câu rap đầy chất chứa sự mạnh mẽ, tự do và cũng đầy nỗi niềm.

Dù Kiều không phải là một ngôi sao mainstream, cậu vẫn có một lượng fan lớn trong cộng đồng yêu thích âm nhạc đường phố. Kiều không cần sự công nhận từ những người nổi tiếng hay giới truyền thông, vì đối với cậu, âm nhạc là con đường cậu chọn để bộc lộ bản thân, và sự tự do ấy chính là điều khiến Kiều trở nên đặc biệt.

Lần đầu tiên Dương gặp Kiều trong ATSH là khi cả hai được giao nhiệm vụ phải hợp tác trong một phần thi. Trong phòng tập, Kiều chỉ đứng im lặng, mắt nhìn thẳng về phía trước, đôi tai nghe rõ từng lời Dương hát. Dương cảm nhận được sự lạnh lùng và thờ ơ từ Kiều. Không có ánh mắt nể phục, cũng chẳng có sự hào hứng. Kiều chỉ nhìn anh như một đồng nghiệp phải làm việc cùng, không hơn không kém.

Dương cảm thấy hơi căng thẳng khi phải đối diện với sự im lặng ấy, nhưng anh biết mình không thể từ bỏ. Anh phải làm cho Kiều nhìn thấy khả năng của mình, dù có thể phải đối mặt với sự lạnh lùng và thách thức. Dương bắt đầu thể hiện phần biểu diễn của mình, từng nốt nhạc trôi qua như một dòng chảy không ngừng, và Kiều, với sự lạnh lùng ấy, cuối cùng cũng không thể không chú ý.

"Không tồi," Kiều lên tiếng, giọng bình thản nhưng cũng không thiếu sự công nhận. "Nhưng phần đầu hơi thiếu cảm xúc. Anh phải sống với bài hát, không chỉ hát nó."

Dương ngạc nhiên nhìn Kiều, không ngờ rằng cậu sẽ nhận xét về anh một cách nghiêm khắc đến vậy. Nhưng sau một khoảnh khắc im lặng, anh khẽ gật đầu.

"Được rồi. Anh sẽ thử lại," Dương nói, dù trong lòng vẫn còn chút bối rối.

Trong suốt những ngày sau đó, họ tiếp tục làm việc chung. Dương càng ngày càng cảm thấy sự thách thức từ Kiều, nhưng cũng cảm nhận được một sự đồng cảm kỳ lạ. Kiều không giống những người khác, cậu không giả vờ làm bạn hay cổ vũ anh chỉ vì lòng tốt. Cậu chỉ đưa ra nhận xét thẳng thắn, nhưng lại khiến Dương cảm thấy mình đang tiến gần hơn đến việc thực sự hiểu âm nhạc, hiểu bản thân.

Đến một buổi tối khi cả hai vừa hoàn thành phần tập luyện vất vả, Dương cảm thấy mệt mỏi, anh đi về phía Kiều, giọng khẽ khàng:

"Kiều... em có bao giờ nghĩ về việc thay đổi con đường này không? Anh... anh không biết liệu mình có thể tiếp tục nếu lần này lại thất bại."

Kiều ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Dương. "Anh phải tiếp tục. Ai bảo rằng con đường này dễ dàng? Chỉ có những người mạnh mẽ mới vượt qua được thôi. Và nếu Dương muốn đạt được điều gì, phải chấp nhận thử thách."

Dương im lặng nhìn Kiều, cảm nhận được sự kiên định trong lời nói ấy. Kiều không nói nhiều, nhưng mỗi lời cậu nói đều có trọng lượng. Cậu không cần phải nói quá nhiều để người khác hiểu được bản thân mình. Cảm giác ấy khiến Dương càng ngày càng muốn hiểu thêm về Kiều, muốn nhìn thấy bên trong con người ấy có gì đặc biệt mà anh chưa bao giờ thấy ở bất kỳ ai khác trong giới này.

Và trong sự im lặng đó, một tia hy vọng mới dần hình thành trong trái tim Dương. Anh không đơn độc trong cuộc chiến này. Cùng với Kiều, anh sẽ tìm lại được ánh hào quang của chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro