Biến cố không thể tránh
Mọi thứ dường như sụp đổ trước mắt Kiều và Dương. Cả hai đã luôn nghĩ rằng tình yêu sẽ giúp họ vượt qua mọi khó khăn, nhưng giờ đây, tình cảm đó lại trở thành gánh nặng. Những chỉ trích từ người hâm mộ, những ánh nhìn đầy nghi ngờ và những lời lẽ ác ý cứ như những đợt sóng ngầm, không ngừng bào mòn họ từng chút một.
Mỗi ngày là một cuộc chiến không tên. Công việc giờ đây cũng không còn là niềm vui, mà chỉ là những đêm dài mệt mỏi và áp lực đè nặng. Dương vẫn đi diễn, Kiều vẫn tập luyện, nhưng mỗi lần nhìn vào mắt nhau, họ thấy những vết thương chưa lành. Những vết thương ấy không phải do cơ thể, mà là do những lời chỉ trích, những lời phán xét không thương tiếc từ người ngoài.
"Cứ như vậy, mọi thứ sẽ kết thúc thôi," Dương thì thầm một ngày khi cả hai ngồi trong phòng trang điểm, chẳng ai nói lời nào. Kiều im lặng, không trả lời. Cảm giác thất vọng dâng trào trong lòng, cậu không biết phải làm gì khi sự chỉ trích từ mọi phía ngày càng trở nên gay gắt.
Đồng nghiệp đôi khi cũng chỉ biết vỗ về bằng những lời an ủi không thể thấu cảm. "Chúng ta đã ở đây vì công việc, không phải vì những điều ngoài kia," họ nói, nhưng càng như vậy lại càng khiến Kiều cảm thấy lạc lõng. Dù người thân có ở bên, dù Dương có thể an ủi, tình cảm mà cả hai dành cho nhau không đủ để chống lại áp lực vô hình từ thế giới bên ngoài.
Vào những đêm khuya, khi công việc đã xong, khi mọi người đã về hết, Kiều và Dương chỉ còn lại nhau trong im lặng. Họ biết, dù không nói gì, nhưng vẫn có những gì không thể dấu diếm. Đôi khi, Dương lại nhìn Kiều với ánh mắt đầy lo âu. Anh hiểu rằng Kiều đang gắng gượng. Cậu đã luôn mạnh mẽ, nhưng giờ đây, sự mạnh mẽ ấy đang dần mòn đi, bị thời gian và áp lực nuốt chửng.
Kiều chỉ cười nhẹ mỗi lần Dương lo lắng. "Anh cứ làm việc đi, em ổn mà." Nhưng Dương biết, đằng sau nụ cười ấy, là những đêm không ngủ, là những giờ phút cậu vật vờ giữa mớ suy nghĩ và cảm giác hụt hẫng.
Và rồi, một ngày, khi mọi thứ tưởng như đã không thể căng thẳng hơn, một vụ scandal mới lại nổi lên. Một bài viết trên mạng xã hội xuất hiện với hình ảnh Dương đứng cạnh một hot girl, cùng nhau đi dạo phố trong một buổi tối muộn. Họ cười nói, nhưng có điều gì đó trong ánh mắt họ khiến mọi người nghi ngờ về mối quan hệ giữa Dương và cô gái đó. Bức ảnh này, dù không phải là bằng chứng rõ ràng, nhưng lại như một quả bom nổ tung, khiến tất cả mọi thứ sụp đổ ngay lập tức.
Đồng nghiệp bắt đầu không còn dám nhìn thẳng vào mặt Kiều, fan bắt đầu đổ xô vào mạng xã hội để chỉ trích, những người từng là bạn bè cũng bắt đầu giữ khoảng cách. Mọi người không thèm quan tâm đến sự thật, họ chỉ nhìn vào bề ngoài, chỉ chăm chăm vào những chi tiết nhỏ mà họ có thể lợi dụng.
Dương không nói gì nhiều về bức ảnh đó. Anh biết, dù có giải thích, thì sự thật cũng chẳng bao giờ được tin tưởng hoàn toàn. Nhưng trái tim anh đau nhói, khi nhìn thấy Kiều im lặng và không nói gì. Kiều không khóc, không trách móc, nhưng Dương biết, cậu đang đau đớn trong im lặng.
"Đừng để nó làm em tổn thương," Dương nói, nhưng đôi mắt anh chứa đầy sự bất lực. "Anh không thể bảo vệ em mãi mãi được."
Kiều chỉ lặng lẽ nhìn Dương, rồi đưa tay lau nhẹ một giọt nước mắt không rõ rơi từ khi nào. Cậu không thể nói gì, vì cậu hiểu rằng dù có khóc, dù có oán giận, thì tình hình cũng không thể thay đổi.
Mối quan hệ của họ đang rơi vào con đường bi kịch không lối thoát. Những ngày tháng đầy đau đớn dường như dài vô tận, với mỗi lần Dương phải đối diện với những lời chỉ trích, mỗi lần Kiều nhìn thấy ánh mắt khinh miệt từ những người đã từng yêu quý mình.
"Anh... liệu chúng ta có thể vượt qua tất cả không?" Kiều hỏi, giọng cậu nhỏ đi, như sợ rằng câu hỏi này sẽ làm Dương càng thêm nặng lòng.
Dương không trả lời ngay. Anh chỉ nhìn Kiều, rồi kéo cậu vào lòng, ôm thật chặt, như muốn bảo vệ cậu khỏi tất cả. Nhưng ngay lúc này, cả hai đều biết, họ không chỉ cần bảo vệ nhau khỏi thế giới bên ngoài mà còn từ chính những cảm xúc tiêu cực đang dần ăn mòn thể xác lẫn tám hồn của họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro