Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Khám Phá Những Khác Biệt


---

Chương 2: Khám Phá Những Khác Biệt

Ngày hôm sau, ánh nắng ban mai rọi qua cửa sổ lớp học, tạo nên những vệt sáng dài trên mặt bàn và ghế. Mã Gia Kỳ đến lớp với dáng vẻ lười biếng thường thấy, muộn vài phút mà không bận tâm đến ánh nhìn trách móc của thầy giáo và sự xì xào của bạn bè. Cậu đặt cặp sách xuống bàn một cách hờ hững, ngồi xuống với vẻ mặt lạnh nhạt, không thèm liếc nhìn xung quanh.

Giờ nghỉ trưa đến, Mã Gia Kỳ quay về phòng ký túc xá, nơi cậu và Đinh Trình Hâm đã sống chung từ đầu năm. Bước vào phòng, Mã Gia Kỳ vứt cặp sách xuống giường, ánh mắt lướt qua Đinh Trình Hâm đang chăm chú đọc sách.

"Vẫn miệt mài học hành à?" Mã Gia Kỳ thốt lên, giọng mang chút chế giễu.

Đinh Trình Hâm không ngẩng lên, chỉ đơn giản đáp, "Tôi đang làm việc cần thiết."

Mã Gia Kỳ nằm dài ra giường, lướt qua các tin nhắn trên điện thoại, rồi buông thêm một câu. "Mà này, cậu học nhiều như vậy, không thấy mệt mỏi sao?"

Đinh Trình Hâm lắc đầu, không hề bị phân tâm, tiếp tục công việc của mình. Cậu không có ý định tranh cãi, chỉ tập trung vào việc học.

Ngay lúc đó, tiếng gõ cửa nhẹ vang lên, rồi một trong số bạn thân của Mã Gia Kỳ bước vào, cười tươi.

"Anh Mã, chuẩn bị cho trận bóng rổ chiều nay chưa?" Ba Minh hỏi, giọng đầy háo hức.

"Đúng vậy, anh Mã, đừng quên trận đấu chiều nay nhé!" Nguyễn Kỳ, nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn, cũng thêm vào.

Mã Gia Kỳ liếc nhìn Đinh Trình Hâm, rồi quay sang nhóm bạn với nụ cười tự mãn. "Tôi đi, đừng lo. Còn cậu ấy, chỉ là người làm bài tập thôi."

Nhóm bạn của Mã Gia Kỳ nhìn Đinh Trình Hâm với sự tò mò nhưng không nói thêm gì. Đinh Trình Hâm chỉ khẽ gật đầu chào họ, rồi quay lại với công việc của mình.

Khi nhóm bạn của Mã Gia Kỳ rời phòng, Đinh Trình Hâm tiếp tục giải bài toán, làm từng bước một. Cậu không vội vàng, biết rằng sự chăm chỉ của mình có thể sẽ không được Mã Gia Kỳ đánh giá cao ngay lập tức.

---

Sau khi nhóm bạn của Mã Gia Kỳ đi chơi, phòng ký túc xá chỉ còn lại hai người. Mã Gia Kỳ dựa lưng vào giường, tay vẫy vẫy trước mặt mình.

"Đinh Trình Hâm, cậu chỉ biết học và đọc sách thôi à? Không có gì vui hơn sao?"

Đinh Trình Hâm ngẩng đầu, lần này có vẻ hơi lúng túng. "Cũng không hẳn vậy, chỉ là tôi thấy việc học là rất quan trọng."

Mã Gia Kỳ nhún vai, tiếp tục ngồi trên giường, mắt dán vào điện thoại. "Cậu học như vậy, có bao giờ cảm thấy cần thư giãn không? Chơi thể thao, xem phim, hay chỉ chăm chăm vào sách vở?"

Đinh Trình Hâm mỉm cười nhẹ. "Tôi có thể thư giãn bằng cách khác. Ví dụ như đọc sách hay chơi bóng rổ. Nhưng hiện tại, tôi đang cố gắng chuẩn bị cho kỳ thi."

Mã Gia Kỳ hơi nhướn mày, tỏ ra ngạc nhiên. "Thì ra cậu cũng chơi bóng rổ?"

Đinh Trình Hâm gật đầu. "Ừ, nhưng không thường xuyên. Chỉ khi có thời gian."

Mã Gia Kỳ nhìn Đinh Trình Hâm với ánh mắt nghi ngờ nhưng cũng đầy tò mò. "Nếu thế thì cậu có muốn tham gia trận đấu bóng rổ với tôi chiều nay không?"

Đinh Trình Hâm hơi bất ngờ, nhưng mỉm cười đáp. "Nếu có thời gian, tôi sẽ tham gia."

Mã Gia Kỳ gật đầu rồi đứng dậy, chỉnh lại áo và đi ra ngoài với nhóm bạn, hào hứng chuẩn bị cho trận đấu bóng rổ. Đinh Trình Hâm quay lại với bài toán, hoàn tất công việc còn lại trước khi ra ngoài.

—-

Chiều hôm đó, sân bóng rổ của trường rộn ràng tiếng cười nói và tiếng bóng nảy trên mặt sân. Mã Gia Kỳ cùng nhóm bạn của mình chơi hết mình trong trận đấu. Trong nhóm bạn của cậu, Ba Minh là người cao lớn và cởi mở, luôn là trung tâm của mọi cuộc vui. Nguyễn Kỳ là người nhanh nhẹn, chuyên giữ bóng và chuyền bóng, trong khi Lâm Sơn, ít nói nhưng chính xác trong các cú ném bóng. Họ đều là những người bạn thân thiết và thường xuyên quấn quýt bên nhau trên sân bóng rổ.

Đinh Trình Hâm đứng bên lề sân, ánh mắt chăm chú theo dõi. Khi trận đấu kết thúc, Mã Gia Kỳ tìm thấy Đinh Trình Hâm, nhưng không mời cậu tham gia. Cậu chỉ cười với Đinh Trình Hâm và tiếp tục trò chuyện với nhóm bạn.

Đinh Trình Hâm quyết định rời khỏi sân bóng, trở về phòng ký túc xá. Trên đường đi, cậu gặp Hạ Vũ, bạn thân học lớp kế bên, người đang đợi ở gần đó.

"Hạ Vũ, sao cậu ở đây?" Đinh Trình Hâm hỏi, giọng nhẹ nhàng.

Hạ Vũ, người có tính cách vui vẻ và dễ gần, mỉm cười. "Tôi đến xem trận đấu, nhưng có vẻ như mình đã đến muộn."

Đinh Trình Hâm cười nhẹ. "Thôi không sao, chúng ta có thể đi dạo chút. Tôi cần thư giãn sau những giờ học căng thẳng."

Cả hai cùng đi dạo quanh trường, trò chuyện vui vẻ. Đinh Trình Hâm cảm thấy thư giãn hơn, và sự xuất hiện của Hạ Vũ giúp cậu quên đi những căng thẳng trong học tập.

---

Mặc dù Mã Gia Kỳ vẫn còn nhiều điều không thích về việc học, nhưng cậu cảm thấy có chút thay đổi tích cực. Đinh Trình Hâm đã giúp cậu nhìn nhận lại việc học theo cách khác, và sự kiên nhẫn của Đinh Trình Hâm khiến Mã Gia Kỳ cảm thấy cần phải nỗ lực hơn.

Hai người đều hiểu rằng mối quan hệ của họ cần thêm thời gian để phát triển. Nhưng ít nhất, giờ đây, họ đã tìm được một điểm chung – không chỉ là việc học, mà còn là những phút giây thư giãn và sự hiểu biết lẫn nhau.

(Kết thúc chương 2)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro