Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 30

Chap 30.

SuA liếc trộm Siyeon, rồi lại quay ra nhìn về phía trước, cô lại ngẫm nghĩ. Cô biết rằng quãng thời gian ngắn vừa rồi, có rất nhiều lần Siyeon muốn thể hiện cho cô thấy một cách gián tiếp, rằng cô ấy muốn kết hôn.

Cô rất bất ngờ về mong muốn của cô ấy, vì Siyeon là người của công chúng, cô ấy rất nổi tiếng ở Hàn Quốc, cô ấy nghĩ đến hôn nhân sớm vậy sao….

Cô ấy hỏi về việc kết hôn khá nhiều mỗi khi có cơ hội, mỗi khi xem một bộ phim có cảnh đám cưới, hay mỗi khi đang đi trên đường mà thấy một cảnh cầu hôn của một cặp đôi lạ hoắc nào đó, rồi cô ấy vẽ lên lưng cô từ ‘cưới’ khi hai người đang tắm chung.

Và mỗi khi cô ấy hỏi về chủ đề này, SuA đều có những câu trả lời tích cực, cô cũng muốn cho Siyeon thấy rằng, cô hoàn toàn mở lòng về việc bước vào một cuộc hôn nhân một lần nữa.

Cô có muốn cưới Siyeon không? Có chứ, dù cô và Siyeon mới gặp nhau chưa lâu, mới chỉ có hơn 1 năm thôi…

Nhưng Lee Siyeon là người mà cô muốn gắn kết lâu dài, là người dành cho cuộc đời cô, cô có một cảm giác tin tưởng như vậy….

Trực giác của cô, ít khi có sai lắm.

SuA mỉm cười, rồi bí mật lấy cái nhẫn ở trong túi áo khoác của Siyeon, rồi cô rút tay ra, nhét vào túi áo của mình.

- Mình đi bộ tiếp nhé.

Sau khi đi bộ được thêm vài vòng, SuA và Siyeon lên xe chuẩn bị đi ăn sáng.

- Ôi thôi chết – Siyeon đột nhiên thần hết cả người.

- Sao thế? – SuA thắc mắc.

- Chờ em khoảng 10’ nhé, em quay lại bờ hồ tìm một thứ - Siyeon nhanh chóng tháo cởi dây an toàn, rồi xuống xe chạy đi.

SuA hiểu ý, rồi xuống xe, đi theo đằng sau, trong lòng muốn bật cười.

Lee Siyeon thật sự quá sức đáng yêu.

Siyeon đi quanh quẩn bờ hồ, cúi cúi tìm một đồ vật, cô ấy cứ quay đi quay lại, quay phải quay trái, với nét mặt bối rối, cô ấy nhăn mặt, bặm môi, rồi lấy tay day day cái trán, như kiểu đang cố gắng suy nghĩ thông suốt.

Chắc hẳn việc SuA nhét tay vào túi áo khoác của Siyeon đã không được cô ấy chú ý, cô ấy không mảy may đề phòng gì hết.

- Em bị rơi gì hả? – SuA hỏi nhẹ nhàng, cô đi theo sau Siyeon từ nãy giờ.

- À….. – Siyeon vẫn đang ráo mắt xung quanh để tìm đồ vật, không biết nên trả lời sao.

- Em bị rơi gì thế, để chị tìm giúp cho.

- À….không….thôi để em tự tìm, chị cứ ra xe trước đi, chờ em chục phút thôi – Siyeon đuổi khéo SuA.

SuA đứng im ở đó, quan sát dáng vẻ ngơ ngác của Siyeon, muốn cười mà phải nhịn.

Siyeon vắt óc suy nghĩ, cái nhẫn cô đã mua có trị giá khá lớn, và nó rất đẹp, cô ưng chiếc nhẫn này lắm. Chiếc nhẫn này cô đã tính công khai tặng Bora khi đi chơi ở hồ Champlain, nhưng rồi cô lại nhút nhát không tặng, nên cứ để ở túi áo khoác tạm. Nếu đi mua lại 1 kiểu nhẫn khác thì e rằng cô sẽ không ưng ý bằng chiếc nhẫn này. Cô cần phải tìm nó cho bằng được, rõ ràng vừa rồi chỉ đi bộ nhẹ nhàng và ngồi ghế, có chạy đâu mà đồ rơi khỏi túi áo được.

- Tìm gì vậy, quan trọng lắm hả, vật gì mà không nói được với chị vậy? – SuA hỏi tiếp.

- Không…không có gì đâu.

Sau khoảng chục phút, Siyeon vẫn đang mơ hồ vì không tìm được thứ cần tìm, cô ấy vẫn miệt mài đi loanh quanh để tìm với nét mặt lo lắng, SuA vẫn kiên trì đi theo đằng sau.

- Em tìm cái này hả? – SuA xòe tay ra trước mặt Siyeon.

Siyeon khựng lại khi thấy cái nhẫn ở trên tay SuA, cô hoảng hốt trong lòng, không thể nói được lời nào.

- Em tìm cái này đúng không? – SuA hỏi lại lần nữa.

Siyeon như người mất hồn, cứng đơ lưỡi, cô nên giải thích sao với Bora bây giờ….

Bây giờ mà nói đến chuyện kết hôn, lỡ bị từ chối thì sao……thời điểm này chắc vẫn chưa phù hợp.

- Sao không nói gì? – SuA nhướn lông mày hỏi.

- À…..em…. – Siyeon như gà mắc tóc.

- Có muốn nói gì với chị không? – SuA thân thiện mỉm cười.

- ………em đã mua nhẫn để cầu hôn chị, từ 2 tuần trước, nhưng mà…. em nghĩ rằng chị cần thời gian…..cho nên….việc kết hôn… - Siyeon nói đứt quãng.

- Đó là điều mà em cảm thấy bất an dạo gần đây?

- Chị…biết em bất an? – Siyeon hỏi tạm một câu, cô biết rằng Bora giỏi nhìn thấu tâm can của cô.

- Em có một đôi mắt biết nói, tại sao chị lại không biết cơ chứ, chị chính là người chữa bệnh cho em, em quên rồi hả - SuA nhẹ nhàng nói.

- …………thực ra thì….Thị trưởng Lee bằng một cách nào đó, đã biết chuyện chị đang ly hôn và ở với em, và ông không đồng ý chuyện này, nên đã nhờ Gahyeon khuyên bảo em.

- Thị trưởng Lee biết vì chị đã nói cho ông ấy biết, Thị trưởng Lee đã gọi điện cho chị khi em mất tích mà không nói với ai.

- Gahyeon nói rằng…..có rất nhiều bệnh nhân yêu chị, không chỉ em, nếu chị đã phản bội JiU để đến với em, thì chị cũng sẽ làm thế với em, cô ấy nghĩ rằng em đang mù quáng – Siyeon giọng trầm nhất có thể, cô không muốn nói điều này, nhưng thực sự cô không muốn che giấu Bora bất cứ điều gì cả.

Gahyeon sau đó vẫn gọi tiếp cho cô, còn gợi ý với cô rằng hãy về Hàn Quốc trước để thử lòng Bora…

Nhưng cô thật sự không muốn rời xa Kim Bora chút nào, chỉ cẩn rời xa một chút thôi, là cô lại thấy lo lắng, cô sợ mất cô ấy. Coi như cô là mù quáng, nhưng đã lỡ rồi, cô không còn cách nào khác.

SuA yên lặng, cô không ngạc nhiên vì thông tin này, đây là điều dễ hiểu. Hóa ra Thị trưởng Lee chỉ nói chuyện lịch sự với cô, chứ thực chất ông không đồng ý mối quan hệ này, và thông qua Gahyeon để ngăn cản.

- Singnie…em có bằng chứng nào…cho thấy chị không chung thủy với em? – giọng nói của SuA chợt mất dần sự ngọt ngào vốn có…

Cô thừa nhận….rằng cô đang cảm thấy khó chịu vô cùng khi tình cảm của mình bị đánh giá thấp như vậy.

- Em…… - Siyeon không biết nên nói gì.

- Chị làm công việc trị liệu tâm lý đến bây giờ là 7 năm rồi, đặc thù công việc thì chị đã kể với em rồi, có những người thích chị thì em cũng đã biết rồi, mối tình của chị và JiU kéo dài 6 năm, nếu chị là loại người không chung thủy, thì chị đã ngoại tình sớm với người khác rồi, chứ không phải chờ cho đến lúc gặp được em đâu.

- ……………….

- Chị và JiU chưa bao giờ xa nhau nửa bước, khi yêu nhau là đã thuê nhà ở với nhau, đi làm cũng làm ở những nơi gần nhau. Khi chị đến Hàn Quốc để chữa bệnh cho em, chị đã rủ JiU đi cùng, nhưng cô ấy không đồng ý, chuyến đi Hàn Quốc đó là lần đầu tiên chị ở xa JiU lâu đến như vậy. Rồi sau khi chị về New York, chị mới biết rằng quãng thời gian đó JiU ngoại tình, cô ấy hẹn hò với một người khác cùng công ty.

- …………… - Siyeon ngạc nhiên, vẫn chăm chú lắng nghe.

- Quãng thời gian ở Hàn Quốc, chị đã từng cảm thấy trống rỗng vì ở xa cô ấy, vì là lần đầu tiên nên chị không quen một chút nào, và JiU lấy lý do bận rộn công việc để ít gọi điện và nhắn tin cho chị, và trong quãng thời gian đó, chị gặp em và kết nối với em liên tục, và chỉ mới ngày thứ 3 chúng ta gặp nhau, em đã thể hiện rằng em thích chị. Thực sự thì chị đã định làm một cái gì đó để giữa chúng ta có ranh giới, mối quan hệ chỉ nên dừng lại ở công việc chữa lành mà thôi, nhưng mà……

- ……………….

- Chị thực sự rung động bởi những hành động quan tâm vụng về của em, sự chân thành của em, ngoại hình của em, ánh mắt của em…thực sự……

- ……………….

- Chị chưa bao giờ yêu ai một cách nhanh chóng như vậy, chị đã từng nghĩ rằng tình cảm của mình có thể chỉ là rung động nhất thời, vì em ở bên chị trong lúc chị đang cảm thấy trống rỗng, nhưng sau khi trở về New York, ở cạnh JiU nhưng chị không cảm thấy hạnh phúc. Ngay kể cả khi JiU nói xin lỗi, chủ động thừa nhận tội ngoại tình, và yêu thương chị, chị cũng không cảm thấy hạnh phúc.

- ……………………

- 8 tháng liền chúng ta ở xa nhau, JiU luôn ở cạnh chăm sóc và yêu thương chị, cô ấy rất yêu chị, nhưng chị không thể đáp lại, vì chị lỡ yêu em quá nhiều, chị đã nghĩ rằng cuộc đời này không cho chị cơ hội để được yêu bởi người mình yêu nữa.

- …………………

- Chị sắp mua nhà ở Seoul, ba Kim đang tìm hộ chị, nhà của ba mẹ Kim rất rộng, nhưng chị không ở, chị muốn mua nhà để mang em về ở cùng, chị muốn ở với em.

- ………………..

- Vì em còn có sự nghiệp đang phát triển ở Hàn Quốc, nên đó là lý do mà chị không đề cập đến việc kết hôn, dù chị rất muốn, và chưa bao giờ chị muốn cưới ai đó nhanh như vậy. Chị là bác sỹ giỏi đến mấy thì cũng vẫn là một con người bình thường mà thôi, chị không có phương án nào hoàn hảo để chứng minh sự chung thủy của mình, chị chỉ còn cách hành động thật nhanh để về Hàn với em, và chăm sóc cho em, làm theo những điều em mong muốn.

- ………………..

- Chị sẽ làm mọi thứ để cho em sự an toàn, và chị mong em sẽ bớt bất an lại, những chuyện chúng ta đã trải qua cùng nhau, người ngoài không biết, không một ai biết ngoài chúng ta, chị nghĩ em đủ thông minh để tự cảm nhận và tự điều chỉnh cảm xúc của chính mình.

- …………………

- Chị thật sự rất yêu em Lee Siyeon, từ lúc chị bắt đầu hôn được em, đến tận bây giờ, chưa có ngày nào là chị không nghĩ về em, chị lúc nào cũng nghĩ về em, như kiểu bị ám ảnh.

- …………….

- Chị đã có được em rồi, không bao giờ chị để em rời xa chị, chắc chắn là như vậy.

Siyeon xúc động bởi những lời nói của Bora, đáy mắt cô lấp lánh những giọt nước.

SuA mỉm cười, rồi tiến tới ôm lấy Siyeon, cô luồn hẳn tay vào áo bên trong của Siyeon, mang lại hơi ấm bao quanh.

End chap 30.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro