Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Biệt thự Hàn gia :

" Tính toong, tính toong, tính toong. "

- Ây dô, thật ồn ào mà. Ngạn Ngạn, nhà của cậu, cậu ra mở cửa đi. - Quỳnh Nhu nằm dài trên sofa ôm điện thoại.

- Thế không có mình, ai cho cậu ở nhờ nhà này ? - Băng Ngạn đóng sách lại, hướng Quỳnh Nhu hỏi.

- Hì hì, Vy Vy ra mở cửa đi.

- Tiểu Nhu, cậu vừa phải thôi. - Thiên Vy bất mãn.

- Thế nào, nếu cậu không mở cửa tớ sẽ không cho cậu xem đôi giày mùa này tớ mới mua đâu. - Quỳnh Nhu lăn lăn.

- Hể ?! Được rồi, mở thì mở. - Thiên Vy bĩu môi lết đi mở cửa.

- A ! Anh là...?! - Thiên Vy bất ngờ thốt lên khiến Băng Ngạn và Quỳnh Nhu tò mò ngó đầu ra nhìn.

- Tôi là tôi, có gì sao ? - Ngạo Nam lạnh lùng đáp.

- À...à...Không có... - Thiên Vy lắp bắp.

- Ừm. - Ngạo Nam bước vào nhà. - Tiểu Ngạn, lâu rồi anh không tới thăm, còn nhớ thằng anh này không ?

- Nhớ nhớ, tất nhiên là nhớ. Tại trong trường, lâu rồi không thấy xác...khụ bóng dáng của anh đâu nên tưởng anh có công việc. - Băng Ngạn cười đáp.

- Thật ?

- Thật mà.

- Băng Ngạn đây là...? - Quỳnh Nhu tò mò nhìn.

- Anh họ tớ, con của cậu Hàn Minh đấy.

- Hả, con của hiệu trưởng ? Anh họ ?! - Thiên Vy sốc. - Giờ tui mới biết.

- Ố mai gọt, ấu mai gọt, ần ơ ly vơ bồ, ần ờ ly vơ bố ! - Quỳnh Nhu hú hét.

- Em sống chung với lũ tối cổ à ? Như mấy đứa điên trốn trại ấy. - Ngạo Nam cau mày.

- Em cảm thấy nhột lòng. - Băng Ngạn.

- Tớ cảm thấy bị xúc phạm sắc đẹp dã man, người đẹp như vài mà kêu tối cổ. - Quỳnh Nhu.

- I'm bất mãn. - Thiên Vy.

- Trong một ánh sáng nhỏ bé và tràn đầy hi vọng nhỏ nhoi, tôi chỉ ước ba người không đến trái đất để làm điều xấu. - Ngạo Nam chống cằm.

- Anh là anh em, vậy cũng coi là đồng lõa của người xấu đi.

- Đúng đúng, đồng lõa !

- Không hề có nhé, anh chỉ là một người trái đất hiền lành lương thiện.

- Thị. - Băng Ngạn liếc ai kia tự luyến

- Kỳ thị. - Quỳnh Nhu khinh thường.

- Muốn kỳ thị. - Thiên Vy trề môi.

- Anh muốn tám tới tối sao ? - Băng Ngạn rót nước đặt xuống trước mặt Ngạo Nam.

- Bây giờ mới chịu rót cho anh ly nước ? Em gái có tâm ớn.

- Còn dám chê em ?

- Không dám, cha kêu anh qua đây mời em ngày mai về anh cơm. Mẹ anh mới làm món mới.

- Em xin kiếu, hãy tha cho em mạng sống. Cậu và anh hãy cùng nhau tận hưởng mỹ vị này đi.

- Đừng phũ phàng thế chứ.

- Không có nha, em chỉ nói sự thật. - Băng Ngạn vô tội đáp.

- Sự thật mất lòng.

- Vốn dĩ là vậy mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: