Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13

Kim Taehyung dường như đã đoán được câu trả lời này: "Cơ thể cậu không còn phù hợp để tiếp tục tiêm thuốc ức chế. Nếu tiếp tục, rất có thể sẽ gây tổn thương cho cơ thể, nghiêm trọng hơn còn ảnh hưởng đến sự phát triển của khoang sinh sản."

Đôi môi đỏ hồng khẽ mở, Jungkook với gương mặt đỏ ửng ngạc nhiên hỏi: "Khoang... khoang sinh sản?"

Kim Taehyung cảm thấy như mình đang giảng một bài học sinh lý cho đứa trẻ ngây ngô: "Khoang sinh sản của Omega thích hợp nhất để mang thai. Nếu khoang sinh sản bị tổn thương, sau này có thể không mang thai được nữa, cũng không thể sinh con, mà rất nhiều alpha sẽ đặc biệt kiêng kị điều này."

Jeon Jungkook sờ lên bụng mình, mạnh mẽ gật đầu.

Cậu chưa từng đi bệnh viện kiểm tra khoang sinh sản, vì vậy cũng không biết liệu nó có bị tổn thương hay không.

Trong lúc đang suy nghĩ, một âm thanh "ọt ọt" vang lên từ bụng, phá tan không gian yên tĩnh trong phòng.

Jeon Jungkook lập tức đỏ mặt, cảm giác tai mình nóng ran, chỉ muốn chui ngay xuống dưới ghế sô pha để trốn.

Bên tai dường như vang lên một tiếng cười khẽ, sau đó cậu nghe thấy tiếng cửa mở rồi khép lại.

Ngẩng đầu lên, cậu thấy trong phòng chỉ còn lại mình.

Lúc này cậu mới thở phào nhẹ nhõm, cơ thể cũng thả lỏng, mềm nhũn nằm xuống ghế sô pha.

Chưa được bao lâu, cậu nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên từ lối vào.

"Mời vào," Jungkook nhẹ giọng nói.

Người đến là Lee Jae-wook. Lần này, anh đẩy thẳng một chiếc xe nhỏ vào phòng, sau đó đến trước mặt Jungkook, lần lượt mở các nắp đậy trên xe.

Trên đĩa là đủ loại bánh ngọt tinh xảo, trông còn mềm mại và ngọt ngào hơn cả những món ở tầng dưới, vô cùng hấp dẫn.

Jeon Jungkook liếm môi, bụng càng thêm đói cồn cào.

Lee Jae-wook cười tươi rói: "Cậu Jungkook, mời dùng. Tổng giám đốc Kim đã căn dặn, tất cả đều là của cậu, muốn bao nhiêu cũng có."

Đôi mắt Jungkook sáng rực, liền nhón lấy một chiếc bánh nhỏ bỏ vào miệng. Vị ngọt của kem lập tức bùng nổ trên đầu lưỡi, đánh thức từng tế bào vị giác.

"Cảm... cảm ơn chú út..." Jeon Jungkook vừa ăn vừa lầm bầm không rõ.

Khóe miệng Lee Jae-wook giật giật, nhưng anh vẫn duy trì nụ cười chuyên nghiệp, nhẹ nhàng đáp: "Không vấn đề gì, cậu Jungkook. Cậu cứ từ từ dùng, có việc gì thì gọi tôi."

Sau khi Lee Jae-wook rời đi, Jungkook một mình thỏa thích tận hưởng bữa tiệc bánh ngọt, ăn đến no căng bụng.

Ăn xong, cậu ngoan ngoãn đẩy xe ra cửa, đứng trong phòng gọi Lee Jae-wook mấy tiếng, nhưng không thấy ai đáp.

Cậu khẽ mở cửa nhìn ra ngoài.

Phía đại sảnh tầng dưới, mọi người đã ra ngoài bãi cỏ, trò chuyện vui vẻ. Một số người thay đồ bơi đang tổ chức tiệc cạnh hồ bơi.

Lee Jae-wook cũng không biết đã đi đâu.

Jeon Jungkook rón rén rời khỏi phòng, định xuống tầng tự lấy thêm vài chiếc bánh nữa.

Vừa đi được một đoạn, ánh mắt cậu vô tình bắt gặp người đàn ông cao lớn đang được mọi người vây quanh ở bãi cỏ. Dù ở giữa đám đông, Kim Taehyung vẫn luôn nổi bật nhất, rực rỡ như ánh mặt trời.

Jeon Jungkook ngây người nhìn gương mặt anh một lúc lâu. Ánh mắt cậu hơi dịch sang bên, chợt nhận ra không xa Kim Taehyung chính là vị hôn phu lâu ngày không gặp của mình — Kim Woo Bin.

Đứng cạnh Kim Woo Bin, cùng nâng ly trò chuyện vui vẻ, không ai khác chính là Choi Minho.

Jeon Jungkook sững người, nhìn hai bóng dáng thân thiết kia, đôi mắt dần đỏ hoe.

Thì ra, Kim Woo Bin không phải không biết cười, mà chỉ là không cười với cậu.

Kim Woo Bin cũng không phải lúc nào cũng lạnh lùng vô tình, chỉ là sự dịu dàng và quan tâm của anh ta đều dành hết cho người khác.

Jeon Jungkook không muốn nhìn thêm nữa, lập tức quay người chạy lên lầu. Lần này, cậu lao thẳng vào phòng ngủ của Kim Taehyung, rồi ngã sấp xuống chiếc giường lông vũ rộng lớn.

Vùi mặt vào chăn, nước mắt cậu lặng lẽ rơi xuống.

Bữa tiệc mừng diễn ra thuận lợi, mục đích của Kim Taehyung đã đạt được, những thương vụ cần bàn đều đã xong, chỉ còn lại vài chi tiết sẽ được hoàn thiện ở công ty.

Anh lên lầu về phòng, liền thấy trên giường có một "gò núi nhỏ" đang nhô lên.

Tiến lại gần, anh kéo chăn ra, phát hiện bên trong là một Omega nhỏ đang cuộn tròn.

Jeon Jungkook khóc đến kiệt sức, trong lúc khóc thiếp đi còn thấy lạnh, liền bản năng chui vào trong chăn.

Lee Jae-wook bước vào, định gọi người trên giường dậy, nhưng bị Kim Taehyung ngăn lại.

Sáng hôm sau, Jungkook tỉnh dậy trên chiếc giường lông vũ, hai mắt mơ màng. Vừa mở mắt đã tròn xoe, nhìn quanh giường. Xác nhận chỉ có mình cậu, Jungkook mới thở phào.

Xem ra tối qua Kim Taehyung không ngủ ở đây mà đã nhường lại chiếc giường cho cậu.

Jeon Jungkook có chút ngại ngùng. Khi xuống tầng, cậu liền chạm mặt người đàn ông đang thong thả dùng bữa sáng trong phòng ăn.

"Chú út, chào buổi sáng," cậu ngoan ngoãn chào hỏi.

Kim Taehyung bình thản liếc nhìn cậu, rồi nói: "Lại đây."

Jeon Jungkook lập tức nghe lời, bước từng bước nhỏ lại gần, đứng trước bàn ăn.

"Ngồi xuống ăn sáng."

Lee Jae-wook tiến lên kéo ghế cho cậu, Jungkook không còn cách nào khác, đành ngoan ngoãn ngồi xuống, từ tốn ăn cháo.

Cậu định hỏi, rốt cuộc khi nào mình có thể về nhà.

Nhưng chưa kịp mở miệng, ánh mắt người đàn ông ngồi đối diện đã rơi xuống đầu cậu.

"Ăn xong sẽ đưa cậu đi kiểm tra."

Jeon Jungkook nuốt miếng cháo, nhỏ giọng hỏi: "Kiểm tra gì vậy..."

"Tuyến thể," Kim Taehyung nhẹ nhàng lau miệng, ánh mắt sâu thẳm, "và khoang sinh sản."

Dường như Jungkook không có quyền phản kháng. Kim Taehyung chỉ nói rằng, nếu sau này cậu muốn gả vào nhà họ Kim, nhất định phải đảm bảo cơ thể khỏe mạnh.

Jeon Jungkook nghĩ, vì anh là trưởng bối của Kim Woo Bin, nên việc anh suy nghĩ mọi thứ cho nhà họ Kim cũng là điều hiển nhiên.

Đến bệnh viện, Cha Eun-woo đã chuẩn bị sẵn đơn kiểm tra và chờ hai người.

"Giám đốc Kim hôm nay không bận à?" Cha Eun-woo tò mò hỏi, "Sao lại rảnh rỗi tự mình đưa cậu nhóc đi thế này?"

Kim Taehyung liếc nhìn Omega nhỏ bên cạnh, đôi mắt tròn xoe đang tò mò ngó nghiêng khắp nơi. Anh ra hiệu cho Bae Joohyun đưa một tấm thẻ đen cho Cha Eun-woo.

"Làm kiểm tra toàn thân cho cậu ấy."

Cha Eun-woo ngoan ngoãn nhận thẻ và chọn gói kiểm tra toàn diện. Dù sao Kim Taehyung cũng không thiếu tiền, vì vậy tất cả thiết bị kiểm tra đều là loại đắt nhất, tốt nhất.

Kết quả kiểm tra nhanh chóng được in ra. Cha Eun-woo cầm báo cáo quay lại văn phòng, liền thấy Omega nhỏ ngoan ngoãn ngồi trước bàn, bên cạnh là một người đàn ông cao lớn với dáng vẻ áp lực mạnh mẽ.

Sự hiện diện của Kim Taehyung khiến căn phòng vốn nhỏ hẹp càng trở nên chật chội hơn.

Cha Eun-woo với vẻ mặt nghiêm trọng dán một bức ảnh X-quang lên bảng trình chiếu.

"Jeon Jungkook, 20 tuổi, Omega, pheromone là hương nho hòa quyện với hoa hồng." Cha Eun-woo đột nhiên hỏi: "Trước đây cậu có từng mắc bệnh liên quan đến pheromone không?"

Jeon Jungkook hoàn toàn không hiểu tấm ảnh X-quang trắng xóa kia biểu thị gì, chỉ thấy một đốm đen nổi bật trên đó.

"Không có, chỉ là tôi phân hóa hơi muộn, đến năm 17 tuổi mới hoàn thành." Jeon Jungkook đáp.

Thông thường, Omega sẽ phân hóa trong khoảng từ 13 đến 16 tuổi. Trong giai đoạn này, tuyến thể và khoang sinh sản của Omega sẽ phát triển hoàn toàn. Một số trường hợp đặc biệt có thể dẫn đến việc phân hóa muộn.

Việc Jeon Jungkook hoàn thành phân hóa ở tuổi 17 cũng không phải là điều bất thường.

Cha Eun-woo thấy Kim Taehyung ngồi bên lắng nghe toàn bộ, không có ý định rời đi, bèn thử dò hỏi: "Giám đốc Kim, nội dung sau đây có thể liên quan đến sự riêng tư của bệnh nhân. Ngài cũng muốn nghe chứ?"

Ánh mắt của Kim Taehyung rơi vào tấm ảnh X-quang, giọng điệu không chút dao động.

"Nói đi."

Cha Eun-woo mím môi. Ai bảo anh ta là người đứng đầu nhà họ Kim, mà nếu Jungkook thật sự kết hôn với Kim Woo Bin, sau này cũng phải chịu sự chi phối của anh ta.

Nghe bây giờ hay sau này cũng như nhau cả thôi.

"Vị trí này là khoang sinh sản của Omega." Cha Eun-woo chỉ vào đốm đen trên ảnh và giải thích, "Nhưng vì cậu chịu ảnh hưởng của pheromone bạn đời định mệnh trong thời gian dài, lại thường xuyên dùng thuốc ức chế để ép xuống các cơn phát tình, nên khoang sinh sản đã bị thoái hóa, hiện tại chỉ còn nhỏ cỡ thế này."

Cả hai người đều nhìn vào đốm đen chỉ to bằng một hạt lạc trên tấm ảnh.

Kim Taehyung dường như không ngờ rằng Omega nhỏ này không chỉ người nhỏ, mà ngay cả khoang sinh sản cũng yếu ớt đến đáng thương.

Một khoang sinh sản bé như thế này, thật sự có thể mang thai và sinh con cho bạn đời sao?

"Các cơn phát tình của cậu bây giờ chắc cũng rất rối loạn. Gần đây có phải cậu thường đột ngột rơi vào trạng thái phát tình, nhưng chỉ cần được pheromone từ một Alpha cấp cao xoa dịu thì sẽ giảm bớt tạm thời không?"

Jeon Jungkook ngơ ngác, đôi mắt sáng long lanh nhìn sang người đàn ông ngồi cạnh mình.

Kim Taehyung lạnh nhạt đáp: "Phải."

Cha Eun-woo tò mò, định hỏi làm sao anh biết được.

Kim Taehyung lại nói: "Phải làm gì để thúc đẩy khoang sinh sản của cậu ấy phát triển thêm?"

Jeon Jungkook nghe từ "khoang sinh sản" thoát ra từ miệng người đàn ông với vẻ mặt thản nhiên, tim đột nhiên đập mạnh hai cái.

Cậu cúi gằm đầu, lòng đầy bất an, nhiều hơn là nỗi sợ hãi và bối rối. Thêm vào đó là cảm giác xấu hổ khi sự riêng tư của mình bị phơi bày một cách công khai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro