Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

Jeon Jungkook bị mắc kẹt trong làn sóng nóng bỏng và hỗn loạn, cảm giác này không còn xa lạ, nhưng cậu vẫn không thể kháng cự.

Những con sóng dữ dội như nuốt chửng lấy cậu, cậu đau đớn, vùng vẫy, khóc lóc, muốn thoát khỏi bóng tối.

Nhưng nước mắt đã chảy dài trên mặt, cậu vẫn không thể mở mắt ra.

Đột nhiên, trong cơn mơ hồ, có một bàn tay lớn đưa về phía cậu, vững vàng đỡ lấy cậu, kéo cậu ra khỏi bóng tối mịt mù.

Ánh sáng rực rỡ hiện ra trước mắt, bàn tay ấy lần theo cổ cậu, những ngón tay thon dài và mạnh mẽ khẽ chạm vào tuyến thể ửng đỏ, khiến tiếng rên khẽ mà đau đớn bật ra khỏi cổ họng cậu.

Cơ thể Jungkook run rẩy dữ dội, làn da trong ngoài đều như bị hàng nghìn mũi kim nhọn đâm vào. Cậu bật khóc, khó chịu đến mức muốn chết.

Đúng lúc ấy, như vùng đất khô cằn được tắm cơn mưa trời giáng, một dòng pheromone mạnh mẽ tràn ngập khắp cơ thể cậu.

Không khí bỗng ngập tràn mùi rượu tequila nồng đậm, khiến người ta chỉ ngửi thôi cũng thấy chếnh choáng say.

Mặc dù đã tiếp nhận một lần tin tức tố mạnh mẽ, nhưng khi phải tiếp nhận lần nữa, loại tin tức tố mạnh bạo này vẫn khiến một Omega yếu ớt khó lòng chịu nổi. Dù đang trong trạng thái mơ màng, cậu vẫn không ngừng rên rỉ đau đớn.

May mắn là vì đã từng trải qua một lần, lần này cậu thích nghi nhanh hơn.

Rất nhanh, đóa hoa yếu đuối run rẩy trong mưa không còn run rẩy dữ dội như trước, tin tức tố của enigma cũng dần thu lại.

Những gì còn sót lại trở thành những giọt mưa nhỏ nhẹ, như đôi bàn tay kiểm soát lực tuyệt hảo đang dần dần xoa dịu Omega nhỏ bé đáng thương trong lòng mình.

Mặc dù không ngại giúp đỡ cậu thêm lần nữa, nhưng tình trạng phát tình hỗn loạn và bất ổn của cậu cần được kiểm tra kỹ lưỡng tại bệnh viện.

Đặt Omega nhỏ bé tạm thời vào trong bồn tắm, Kim Taehyung bước ra khỏi phòng tắm. Để tránh hương thơm đậm đặc của tin tức tố rượu Tequilla lan ra gây ảnh hưởng đến khách khứa dưới tầng, anh tiện tay đóng cửa lại.

Thay một bộ quần áo sạch sẽ, anh lại khôi phục vẻ ngoài gọn gàng, tươi mát. Đang định quay lại phòng tắm kiểm tra xem người kia đã tỉnh hay chưa, thì nghe tiếng gõ cửa vọng đến.

Người bên ngoài gọi: "Chú út, là cháu, Woo Bin đây. Chú có trong đó không? Cháu có việc muốn bàn."

Kim Taehyung khẽ nhíu mày.

"Chú út, nếu tiện thì cháu vào luôn nhé?"

Vừa nói, âm thanh xoay tay nắm cửa từ bên ngoài vang lên.

Chưa kịp để Kim Woo Bin đẩy cửa, nó đã được mở từ bên trong.

Enigma, cao lớn và đẹp trai, thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả một Alpha, khẽ cúi mắt nhìn người đến: "Có chuyện gì để mai bàn ở công ty."

Cửa chỉ hé một khoảng nhỏ, rõ ràng không có ý mời ai vào.

"Chuyện công ty thì đông người lắm lời, chú cháu mình nói riêng chuyện gia đình, sao cần phải đến công ty?" Kim Woo Bin cười kéo dài, ý tứ rõ ràng không đạt mục đích không bỏ qua. "Vừa nãy ở dưới tầng cháu gặp Lee Min-ho, cháu đã bàn sơ qua về kế hoạch hợp tác sắp tới. Khu đất mới mà Kim thị vừa mua ở khu Tây cảng có tiềm năng lớn, cháu định hợp tác với Lee thị để biến nơi đó thành khu phức hợp thương mại và dân cư..."

Kim Taehyung tựa hờ bên khung cửa, một tay đút túi quần, một tay tựa nhẹ vào khung cửa, ngắt lời với giọng chắc nịch:

"Khu đất đó không hợp làm thương mại."

Kim Woo Bin nghẹn lại giữa câu: "Tại sao? Cháu đã chuẩn bị sẵn kế hoạch chi tiết, còn nghe ngóng được chính phủ cũng có ý định di dời phát triển khu vực lân cận..."

Lời chưa dứt, bên trong phòng đột nhiên vang lên một âm thanh rất nhỏ, giống như tiếng cửa phòng tắm bị kéo mở.

Sắc mặt Kim Woo Bin thay đổi ngay lập tức, ánh mắt lướt vào trong phòng, tò mò nói: "Hóa ra chú nhỏ không cho cháu vào là vì giấu người trong phòng?"

Kim Taehyung không đáp, chỉ nghiêng đầu nhìn vào trong.

Một Omega nhỏ nhắn với khuôn mặt còn vương chút đỏ ửng, đôi mắt đào hoa long lanh ánh nước, đứng ngẩn ngơ ở đó như chưa hiểu rõ tình hình. Cậu nhận ra giọng nói quen thuộc, nhưng chỉ biết đứng sững tại chỗ.

Kim Taehyung nhàn nhạt nói: "Cậu đi xuống trước đi."

Nói xong, cánh cửa đóng sầm lại trước mặt Kim Woo Bin.

Kim Woo Bin chạm tay vào mũi, cảm thấy thú vị vô cùng. Anh luôn nghĩ rằng người chú út của mình là kiểu người làm việc sấm rền gió cuốn, không bao giờ để lộ sơ hở.

Nhưng hôm nay, ngay trong dịp quan trọng như thế này, chú út lại lén lút giấu một "nhân tình nhỏ" trong phòng và để chính mình bắt gặp.

Chỉ có điều, không biết "nhân tình nhỏ" của chú sẽ là một Alpha thân hình săn chắc, một Beta thật thà dễ sai bảo, hay liệu có thể là một Omega?

Kim Woo Bin bước xuống cầu thang xoắn ốc với dáng vẻ thoải mái, vui vẻ. Dưới chân cầu thang, Choi Minho đang đợi anh. Thấy anh có vẻ mặt rạng rỡ, cậu ta bước tới hỏi: "Bàn với chú nhỏ thế nào rồi?"

Kim Woo Bin khoác vai cô, kéo cậu ta vào góc vắng: "Anh phát hiện ra điều thú vị lắm."

Choi Minho khéo léo lách khỏi tay anh, chỉnh lại mái tóc dài buông xõa của mình, nhẹ nhàng trách móc: "Đừng làm rối tóc em."

Đôi mắt Kim Woo Bin ánh lên sự phấn khích, hỏi cậu ta: "Em có biết anh vừa phát hiện ra gì không?"

Choi Minho ngơ ngác: "Gì cơ?"

Kim Woo Bin cười khẩy, nói: "Cái tên Kim Taehyung lúc nào cũng giả bộ đạo mạo, nhưng thực ra lại chơi bời đủ kiểu sau lưng."

Khuôn mặt Choi Minho trở nên nghiêm trọng: "Woo Bin, chú ấy là chú của anh, là trưởng bối, sao anh có thể nói xấu sau lưng chú ấy như vậy? Kim Taehyung không phải người như anh nói."

Kim Woo Bin biết cậu ta luôn dành thiện cảm cho chú nhỏ của mình, thậm chí chưa bao giờ nhìn lại anh. Điều đó khiến anh sốt ruột, liền nói: "Em không lên lầu với anh thì làm sao biết chú ấy làm gì? Lấy cớ tổ chức tiệc mừng cho anh, nhưng em biết không, chú ấy giấu một 'nhân tình nhỏ' ngay trong phòng. Có khi còn đánh dấu người ta rồi cũng nên."

Lời vừa thốt ra, Choi Minho đứng chôn chân tại chỗ.

Ban đầu, Kim Taehyung định giao Jungkook cho Jeon Seo Joon đưa về nhà, nhưng không ngờ rằng Omega nhỏ này lại dễ dàng rơi vào kỳ phát tình như vậy.

Cậu thậm chí còn làm bẩn cả giường.

Bất đắc dĩ, Kim Taehyung đành bế người vào phòng tắm.

Sau khi hít phải không ít pheromone của enigma, cơn sốt phát tình của Jungkook tạm thời được kìm nén. Ý thức cậu dần hồi phục, nhưng đôi chân mềm nhũn vẫn chưa thể đứng vững. Một cú lảo đảo khiến cậu ngã nhào xuống đất.

Trước mặt cậu xuất hiện một đôi chân thon dài và thẳng tắp. Jeon Jungkook nằm sấp trên mặt đất, đáng thương ngẩng đầu lên.

Kim Taehyung khoanh tay, cúi mắt nhìn xuống cậu.

"Đứng dậy."

Giọng nói mang theo mệnh lệnh.

Jeon Jungkook uất ức mím môi, cố gắng chống tay đứng lên, nhưng đôi tay yếu ớt vẫn run rẩy, không có chút sức lực. Cuối cùng cậu lại ngã "phịch" xuống đất, lần này còn ôm chặt lấy cổ chân thon dài và lạnh lẽo của người đàn ông.

Kim Taehyung lùi lại nửa bước, rồi cúi người xuống trước mặt cậu.

Omega vốn yếu đuối, nhưng cậu bé này sao có thể yếu đến mức này?

Chỉ một cơn sốt phát tình thôi mà đã khiến cậu biến thành một vũng nước nho mềm mại như vậy sao?

Jeon Jungkook cảm giác được ánh mắt sâu thẳm đang chăm chú nhìn mình từ phía trên. Cậu càng sốt ruột muốn đứng dậy, cơ thể lại càng không nghe lời. Cái đầu cũng nặng trĩu và choáng váng.

Cậu thật sự không cố ý.

"Ư..."

Giống như một chú thú nhỏ vô tội, cậu đáng thương nằm rạp dưới chân, phát ra một tiếng kêu rên yếu ớt đầy tủi thân.

Kim Taehyung nhìn vào mái tóc bù xù của cậu.

Trông có vẻ khá mềm mại.

Đột nhiên, một đôi tay lớn đưa ra. Một tay vòng qua eo cậu, áp lên bụng, tay còn lại đỡ lấy đôi chân. Chỉ với một chút lực nhẹ, người đang nằm trên sàn đã bị bế lên, hướng về phía ghế sô pha.

"Mặt đất lạnh," Kim Taehyung nhàn nhạt nói.

Jeon Jungkook, trong tình trạng tỉnh táo, lần đầu tiên được ai đó bế thân mật như vậy.

Cậu ngẩng đầu, chỉ thấy được gương mặt nghiêng lạnh lùng của người đàn ông.

Góc nhìn này khiến cậu nhận ra, người đàn ông này hoàn toàn khác với Kim Woo Bin.

Anh ta đẹp trai, lạnh lùng, kiêu ngạo và dường như luôn trên cao nhìn xuống mọi thứ.

Kim Taehyung đặt cậu xuống ghế sô pha. Nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của cậu, cùng đôi tay không ngừng xoắn lấy vạt áo, như thể rất bối rối.

"Sợ tôi à?"

Jeon Jungkook liên tục lắc đầu: "Không... không có..."

Trông lại càng giống như rất sợ hãi.

Kim Taehyung hỏi: "Trước đây không đi bệnh viện kiểm tra kỳ phát tình sao?"

Jeon Jungkook lại bắt đầu xoắn lấy vạt áo, cúi đầu như một đứa trẻ mắc lỗi.

"Không có."

Trong nhà tuy có năm người, nhưng bốn người là alpha, chỉ có cậu là một Omega nhỏ bé, yếu ớt. Từ nhỏ, cậu đã bị coi là một công cụ có thể mang lại lợi ích cho gia tộc.

Không ai dạy cậu những kiến thức sinh lý của Omega, cũng chẳng ai thực sự quan tâm cậu có phát triển bình thường hay không. Gia đình chỉ cần cậu lợi dụng được giá trị của mình, tìm một chỗ dựa vững chắc, đem lại lợi ích cho nhà họ, thế là đủ.

Người duy nhất từng hỏi han cậu có lẽ là chị gái Jeon Shin-hye, nhưng ngày thường chị ấy bận rộn công việc ở công ty. Là một alpha, chị cũng không quá tinh tế để dạy em trai Omega của mình về kiến thức sinh lý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro