Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2


Tô Tân Hạo chớp mắt hỏi :
" Tiểu bảo ,sao cậu lại ở đây nhể ? "
Trương Trạch  Vũ khẽ cười , thong dong kể :
" sau khi tai nạn cậu xảy ra, cậu được Khả Hân đưa đi chữa trị , tớ không lâu sau đó cũng tái phát bệnh cũ nhập viện , Tả Hàng..áp lực quá mức , uống thuốc ngủ được đưa vào viện chữa trị , Mao ca bị bố đánh nhập viện ,..sau đó tớ mở  mắt đã là ở đây , ở Trương gia cơ , ở cùng Trương Cực . Mà đối tượng công lược của cậu là ai vậy ?" Cậu ko muốn Tô Tân Hạo suy nghĩ nhiều nên trực tiếp chuyển chủ đề
Cậu khẽ cười  , nói :
" Chu Chí Hâm , còn cậu ?" 
Thiếu niên kia cau mày nói :
" A!Cậu .. là anh ta sao ? tớ thì là ..Trương Tuấn Hào .. cậu có nhớ kết của câu chuyện là gì không ?"
Tô Tân Hạo tất nhiên nhớ , chậm rãi nói :
" nhớ , tớ  trong truyện niên thiếu bắt nạt hành hạ Chu Chí Hâm , cậy quyền , cậy việc cậu ta thích tớ , chửi rủa , cô lập ,..sau đó quá đáng nhất là..là tớ theo cốt truyện đúng của Hân thì..đã gây ra tai nạn cho mẹ cậu ta .. về sau khi lớn , cậu ta giam cầm tớ , nhưng cuối cùng vẫn là bị tớ hại chết . Mẹ nó ! Tớ trong đây thật khốn nạn .." 
Trương Trạch Vũ nói :
" Tớ trong đây là một cái bạo lực , mang tới lo lắng cho nguời khác , được cha mẹ chiều  , bắt nạt anh trai , là Trương Cực , yêu đương giả vờ cùng Trương Tuấn Hào , để lợi dụng cậu ta ..Sau đó , hại cậu ta cả đời sống thực vật .. Mẹ ! Tớ cảm thấy trong truyện này chúng ta chính là phản diện !" Đúng , khi đó đọc xong , mấy người họ còn tức đến độ chửi Triệu  Khả Hân đến điên người .. 
Trương Trạch Vũ nói xong chợt nói :
" cậu nói xem.. bây giờ chúng ta xuyên vào lúc nào rồi ?"
Tô Tân Hạo với lấy quyển sách trên bàn nói :
" mịa , là cao trung , lớp 11 , mai còn phải đi học .."
Tiểu Bảo gào lên :
"Aaa !! chết mất , học sao ? trọng yếu chúng ta cùng lớp với bọn họ , sao giờ đối mắt kiểu gì ?!!" Tô Tân Hạo hoảng theo ...Sau đó , hai người quyết định ...sẽ giả ngốc !! 

Sáng hôm sau , Tô Tân Hạo vừa ăn vừa đi vào  ,bộ dáng ngốc manh . Trương Trạch Vũ đang đi , cậu chạy lại chào hỏi , hai người nói chuyện chợt nghe thấy tiếng cãi nhau :
" cmn , mày cút đi , tìm đến đây làm con mẹ gì ?"
" ô, chắc tao muốn quá . Trả nợ cho tao , mày nợ 378 tệ đó ."
Hai người nghe xong ngốc ngốc chạy đến , vâng người chửi đầu tiên là Tả Hàng ! Người cãi lại là một thiếu nữ , Tả Hàng thấy họ , không có cảnh ôm nhau thắm thiết mà là mỗi đứa một quyển sách vô mặt cùng tiếng chửi :
"đcm , hai đứa chúng mày ! ông đây chưa tìm đã tự mò tới ." Tô Tân Hạo và Trương Trạch Vũ bò dậy mếu máo , làm học sinh toàn trường ngơ ngác ,..Kẻ bắt nạt ?? Người ưa bạo lực ?? sao ăn có một quyển sách đã mếu máo khóc ?? What ? cái méo gì đây ? Tả Hàng nhìn hai con người trước mắt :
" ko mếu , ai cho một đứa tai nạn , một thằng nhập viện bỏ tao ,..." //mếu theo //
What ?!! đây là ai ? 
" Cấm mếu , khóc con mẹ chúng mày" một giọng nói truyền tới , là Đồng Vũ Khôn !! Ba con người đang đà khóc nghe xong vẫn mếu còn mếu như khóc . Đồng Vũ Khôn cau mày :
" cấm bánh chẻo , cấm kẹo , cấm ăn .." một phút chốc , mẹ nó , nín rồi !

Lại một phe ba chấm .. Tô Tân Hạo được ai đó kéo , nhẹ giọng nói :
" c..c..có thể..đi..ra..c..cho..tớ ..nhặt đồ..được ko ?"
Cậu mới phản ứng , nhích ra cúi xuống nhặt đồ xong hét lên :
" cậu là Chu Chí Hâm ??"
Thiếu niên khẽ gật , cậu đơ người , ba người kia cũng quay lại nhìn , chưa ai kịp nói cái gì thì vào lớp , họ chạy vào lớp , Chu Chí Hâm liêc ba người đứng xem kịch từ đầu :
" vào lớp kìa ."
Dư Vũ Hàm thò mặt ra đầu tiên gật nhẹ đi vào lớp . Trương Cực khoác vai Trương Tuấn Hào một bụng đầy suy tư .

Thiếu nữ nào đó : cmn , 378 tệ của tui ..huhuuu


end chap

cầu ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro