Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

muốn xem hắn điên cỡ nào!


CHINA

Hong Kong

00h:30p...

" tới sân bay..." một cô gái mặc trên người bộ vets đen hai tay xoa trán cất giọng nói tà mị có chút mệt mỏi.

" Vâng " tên tài xế nhỏ giọng trả lời .

Nửa đêm những ngôi nhà đèn đã tắt dần , xe trên đường cũng ngày một ít .
Chiếc Ferrari đen bóng xé gió lao nhanh về phía trước .

" Rầmmm...!"

" Sao vậy?" Diệp Y Lam nhíu mày hỏi .

" d...dạ.. hình như có cái gì vừa lao ra đầu xe!" Thấy giọng chủ tịch lạnh đi hắn lắp bắp trả lời .

" xuống xem đi  !" Hôm nay rất mệt mỏi mà gặp cái loại chuyện này , không bực sao được?

" Dạ!" 

Bên ngoài chỉ thấy một người đàn ông thoạt nhìn rất cao to , trời tối tóc sụp xuống che hết phân nửa khuôn mặt hắn không nhìn thấy rõ mặt chỉ nhìn  được cả người hắn da thịt rách rưới bị thương rất nặng , máu chảy thấm đỏ cái áo sơ mi trắng .

" chủ tịch ,là một người đàn ông , hình như đã bị thương trước khi đụng xe,  nhìn  bây giờ rất nghiêm trọng ! " Vũ nhanh chóng báo cáo , chủ tịch gét nhất chậm chạp , hắn làm sao dám...   ... ...

" gọi xe cấp cứu , đưa tôi về khách sạn  !" Diệp Y Lam cất Giọng nói không chút độ ấm, hai mắt khép lại  bây giờ cô đang cảm thấy rất phiền .

" Dạ!"

---______----

Sáng hôm sau , thời điểm mọi người đang tất bậc công việc . Tại một chi nhánh của của A&D ở Hong Kong .

Một người con gái mặc người bộ vets nữ  đen , mái tóc xám buộc cao  đôi mắt phượng to tròn dưới hàng mi cong rậm rạp hai chân mày ngang vuốt lên . Chiếc mũi cao thẳng tắp . Đôi môi đầy đặn màu nude thoạt nhìn cô gái rất nghiêm khắc lạnh lùng nhưng cô không biết mình có một loại sức hút , quyến rũ người khác đến gần nhưng khí lạnh trên người cô lại đẩy họ ra xa .

Cô xinh đẹp , thành công nhưng sự hoàn hảo đó đổi lại là sự cô đơn không phải ai cũng thấu .

Trong phòng làm việc , Diệp Y Lam lười biến vắt chéo chân ngồi trên salon trên tay xoay xoay ly rượu vang , hai mắt xa xâm nhìn về những nhà cao tầng phía xa . Bộ dáng cô rất hưởng thụ nhưng có trời mới biết cô đang mệt mỏi cở nào .

" Cốc cốc ...."

" Vào !"
Một chữ ngắn gọn nhưng người ngoài cửa là Vũ đương nhiên hiểu tâm trạng cô không tốt .

" Chủ tịch gọi tôi !"

" Chuẩn bị tối nay chúng ta bay !" Cô rất muốn xem mẹ con nhà đó muốn chơi trò gì ! Y Lam cười lạnh một cái .

" Dạ chủ tịch !" Thấy chủ tịch cười có chút quỷ dị Vũ không khỏi ớn lạnh .

" Còn chuyện gì sao ?"

"Chủ tịch , người đàn ông tối qua đã tỉnh !"   Hắn tính nói câu tiếp theo thì..

" Quăng một số tiền cho anh ta tự xử !" Tên này hôm nay sao dài dòng như vậy.

" Nhưng anh ta mất trí nhớ rồi chủ tịch!"  Aiii....Chủ tịch gét nhất mấy chuyện phiền phức này .

" Mất trí nhưng không thể tự chăm sóc mình sao ?" Tâm trạng cô ngày càng tệ ,
Ông trời chê cô chưa đủ phiền phức sao?

" Bác sĩ nói anh ta não bị chấn thương rất nặng , hiện tại 78% kí ức đã quên hoàn toàn . Bây giờ nhận thức của anh ta còn tệ hơn đứa trẻ !" Vũ lưu loát nói ra rất chuyên nghiệp .

"Cạch...!" Ly rượu trên tay đặc xuống . Y Lam im lặng một hồi  rồi nói :

" đưa tôi đi xem !" Cô muốn đi xem tên đó điên cở nào .

"Dạ!" Vũ hơi giật mình , chuyện đó hắn lo được không phải sao . Chủ tịch tới làm gì?..

" Ngây người cái gì ! Tôi đến đó không được sao !"
Vũ là người rất hiểu cô , làm việc rất hiệu quả nếu không cô sa thải hắn từ năm nào ....

" Áchh .... tôi đi chuẩn bị xe ngay !"  Hắn quên , chủ tịch đi guốc trong bụng hắn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro