Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14: Chúc Bạch Liên, Đệ nhị lần hoán cốt!

An Lạc Quán
Chap 14
Chúc Bạch Liên, nhanh cởi ngươi y phục!
Đệ nhị lần thoát thai hoán cốt!

Sáng sớm hôm sau, lấy Tiêu Chiến thương thế đã đại bộ phận hồi phục, hai sư huynh đệ chuẩn bị rời đi.

Chỉ là lần này Diệp Chân lại hăng hái tranh dành đi trả phòng với Tiêu Chiến.

Trước quầy lễ tân, trả hảo lệnh bài và tiền phòng về sau, Diệp Chân từ nhẫn không gian lấy ra một cái hộp gỗ chạm khắc tinh xảo đưa cho Phàm Nhân.

"Đây là ta đối Chúc tiên tử thành ý."

Nói rồi, hắn đủng đỉnh rời đi.

Tiêu Chiến phía sau lại nổi lên mấy dấu "?" trên đầu.

"Hả ? Sư đệ, kia "Chúc tiên tử" là ai ?"

Tiêu Chiến đuổi theo ra vẻ phải hỏi cho bằng được. Mãi đến khi đã thoát ly An Lạc Quán phạm vi về sau Diệp Chân mới ghé vào tai hắn nói.

"Sư huynh, hôm qua đệ trong kia quán trọ hậu hoa viên gặp được một cái tuyệt mỹ tiên tử, huynh đoán xem ?" - Diệp Chân

"Đoán ? Đoán cái gì ? Sư đệ ngươi mau nói, tò mò chết ta rồi!" - Tiêu Chiến

Có thể khiến trước mặt vị này đầu cứng như bàn thạch sư đệ thái độ chuyển một cái 180 độ. Tiêu Chiến thực tò mò hắn gặp được ai.

"Ài, nàng vẻ đẹp không thể diễn tả bằng lời, bất quá..hắc hắc."

Diệp Chân cười hắc hắc mấy tiếng lại vỗ ngực tỏ vẻ hãnh diện lắm, Tiêu Chiến cảm giác như mũi của Diệp Chân dài ra mấy phân.

"Hắc hắc, nàng lần đầu nhìn thấy vẻ anh tuấn tiêu sái của ta liền ngượng ngùng mặt đỏ tai hồng, không dám nói chuyện vội rời đi."

"Ân ? Thật sự ?" - Tiêu Chiến hồ nghi hỏi

Hai người ngự không mà phi, tiếng cười nói vang vọng mãi không thôi.

-----

Mà bên này Chúc Bạch Liên đang ở trong một cái nhìn như nhà kính, trước trước sau sau chạy qua chạy lại. Uyển nguyệt lăng cũng là tung bay khắp nơi.

Đây là Phàm Nhân trước đó dựng lên "dược viên". Lợi dụng hắn quê nhà kiến thức cộng thêm thế giới này lịch duyệt xây dựng một cái có thể mô phỏng thời tiết nhà kính.

Nhìn thấy Chúc Bạch Liên bình thường chỉ chăm chăm tu hành báo thù lại đối với việc chăm sóc dược viên hào hứng như vậy, Phàm Nhân có chút cảm khái.

Một cái thật thà nho nhã yêu thích hoa cỏ tiểu hồ ly chỉ vì thế gian lòng tham mà từ lúc sinh ra đã bị người đời tính kế.

"Hài...Bạch Liên."

Đoạn hắn gọi Chúc Bạch Liên, lại đưa cho cô nàng một cái màu đen vòng tay, bên trên chạm khắc nổi vàng kim họa văn.

"Cái này vòng có thể dùng như không gian giới chỉ, khác biệt, không gian chứa đựng rộng lớn lại không tồn tại thời gian chi lực...cái này cũng có thể xem là nhược điểm, bất quá, có thể lưu trữ vật sống mãi mãi."

"Này vòng là dùng một cái tinh không hố đen vật chất đi luyện hóa, có thể tự thân thôn phệ vạn vật làm lớn mạnh bản thân."

"Ngươi hiểu ?"

Chúc Bạch Liên nắn nót trên tay vòng ngọc miệng tươi cười gật đầu. Cơ mà, tinh không hố đen là gì, nàng không hiểu.

"Ân ân, Bạch Liên hiểu rõ."

Có cái này vòng cô nàng có thể tồn trữ dược thảo mầm giống vô hạn.

Ân công thực hiểu ta. - Chúc Bạch Liên nghĩ bụng.

Phàm Nhân lại từ ống tay áo lấy ra một viên châu.

"Này viên châu, không có gì đặc biệt, xem như nơi này dược viên bảng điều khiển đi."

"?????" - Chúc Bạch Liên

"Ân công, thế nào là bảng điều khiển ?" - Chúc Bạch Liên

"Hừm...xem như một cái trận pháp mắt trận đi. Ngươi có thể dùng nó thay đổi trong nhà kính điều kiện thời tiết."

Lại nhận thêm một số dược thảo mầm giống được Phàm Nhân tặng, Chúc Bạch Liên lập tức chạy đi gieo gieo trồng trồng.

Quan sát vui vẻ trồng trọt dược thảo Chúc Bạch Liên, Phàm Nhân đưa bàn tay bấm bấm một hồi, lòng bàn tay hiện lên một cái thiên cơ bàn đang trong nhè nhẹ xoay tròn trạng thái.

Hắn nhắm mắt, thở dài một hơi.

"Quả nhiên, ta phải gánh vác một chút nhân quả."

-----

Một tuần sau, Chúc Bạch Liên đang ngồi trong bí cảnh tu luyện, Phàm Nhân ngự không mà đến.

"Bạch Liên, ngươi tu vi đã hồi phục đến đâu ?"

Chúc Bạch Liên nhìn lại đáp.

"Kim Thân cảnh đỉnh phong, ta đang ở luyện hóa kim thân, chỉ là hiện tại nhục thân của ta quá cứng cáp, lấy ta thiên phú muốn hoàn toàn luyện hóa sẽ còn tốn một thời gian."

Phàm Nhân nhắm mắt suy nghĩ một hồi.

"Bạch Liên, cởi y phục ra."

"A..hả ?"

Chúc Bạch Liên mặt đỏ như gấc lúng túng nhìn Phàm Nhân, sau đó mấy tức lại trấn định lại.

Qua ngày đó bị Uyển nguyệt lăng điên cuồng quấn lấy về sau, Chúc Bạch Liên phát hiện Phàm Nhân bản tính là thực ham muốn sắc dục chỉ là Phàm Nhân luôn khống chế bản thân mà thôi.

Nam nhân nào mà không háo sắc, trừ khi ngươi không được! Chỉ là còn tùy mỗi người có hay không khống chế được ham muốn mà thôi.

Cũng không phải lần đầu bị ân công thấy hết...hơn nữa ngài ấy thường thường mục đích không phải là ta thân thể.

Chúc Bạch Liên thầm nghĩ, lại hơi có cảm giác mất mát. Cuối cùng vẫn là nghe theo Phàm Nhân cởi đến nội y.

"Cởi đi!" - Phàm Nhân

"A...đư...được."

Tự tay cơi hết nội y Chúc Bạch Liên, mặt đỏ như sơn, cảm thấy muốn nổ tung rồi.

Cô nàng vẫn là chưa thể làm quen với Phàm Nhân tác phong. Bình thường hay trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Vẫn là chưa quen với việc tự cởi hết y phục trước mặt nam nhân đi.

Đoạn Phàm Nhân tiến đến đặt một tay lên vai Chúc Bạch Liên, cả người nàng rung nhẹ lên một hồi. Lại nhắm mắt, đặt hai tay lên Phàm Nhân ngực, đứng khép vào.

Làn da trắng mịn như bạch ngọc hiện lên, vài giọt mồ hôi theo đường cong cơ thể chảy xuống phản lại ánh sáng chiếu vào. Sau lưng đuôi cáo mất kiểm soát xòe ra.

(Mấy ông đang chuẩn bị cởi quần bỏ tay ra ngay!")

Nhìn vào đứng khép nép trong lòng Chúc Bạch Liên, Phàm Nhân ôn tồn nói.

"Luyện hóa kim thân...bổn tọa lại quên mất cái này giai đoạn. Trước đây lúc ngươi tụ khí hóa đan cũng là."

Chúc Bạch Liên nội tâm đang ở chờ mong, suy nghĩ lạc trôi ở chín tầng mây, bị cái này lời nói kéo rơi bộp xuống đất.

"Ừm ừm...là lỗi của bổn tọa, hôm nay liền tại chỗ sửa sai đi!"

Hắn nói xong, đưa bàn tay chọc thủng Chúc Bạch Liên bụng, thẳng vào đan điền khí hải.

Chúc Bạch Liên hai mắt tức thì tràn ngập sợ hãi, bất quá, đã có vài lần "kinh nghiệm", cô nàng nội tâm thực mau trấn định, mặc niệm thanh tâm chú, tinh thần cấp tốc bình tĩnh lại.

"Ân công, ngài làm gì ?"

"Dù nói là rèn luyện nhục thân nhưng thực tế cơn đau là rèn giũa tinh thần, gắng gượng!"

Nói xong, hắn bên trong Chúc Bạch Liên bụng bàn tay nắm lấy nàng đã hóa thành viên đan linh khí.

Tu sĩ Thoát Phàm cảnh, từ phàm nhân trở thành "tiên nhân", sinh ra tự thân Bản nguyên nhập Siêu Phàm cảnh, tu luyện trăm năm tiến vào Tụ Khí kỳ.

Lúc này linh khí nạp vào cơ thể sinh ra chuyển hóa, trộn lẫn với tự thân bản nguyên lực lượng gọi là Nguyên khí, khí tụ đan điền trộn lẫn với tu sĩ tinh huyết và bản nguyên chi lực kết tụ thành đan, tu hành giới gọi này vì Hóa Đan cảnh.

Lại lấy viên đan này vì căn cơ, lấy nó cường hãn lực lượng luyện hóa chính mình nhục thân, xác thịt hóa kim thân, lúc này đã thật sự có thể coi là "tiên nhân" thể xác, tu hành vì này gọi là Kim Thân cảnh.

Phàm Nhân nắm chặt bàn tay, bóp nát Chúc Bạch Liên Hóa đan.

Mà Chúc Bạch Liên, cảm nhận đan điền khí hai đau đớn lan rộng, linh khí vận chuyển trùng ứ, rơi vào trọng thương trạng thái, toàn thân như mất hết sức lực cuối cùng đứng tựa vào Phàm Nhân, hai hàng mi ngấm lệ.

Phàm Nhân một tay ôm Chúc Bạch Liên liên vai, ấn nhẹ Chúc Bạch Liên thân thể vào lòng, giữ cô nàng đứng vững. Một tay triệu hoán ra Hắc toàn thư.

Tỏa ra nồng đậm hắc sát khí tức Hắc toàn thư, ào ào lật ra hàng nghìn trang sách, cuối cùng dừng lại ở một trang, bên trên vẽ nột cái cửu vĩ thiên hồ phệ nguyệt bức họa.

Phàm Nhân đưa tay vào toàn thư kéo ra một viên châu.

Chúc Bạch Liên nhờ vào Thiên hồ đạo cốt ký ức, nhận biết cái này châu.

"Thiên hồ châu..." - Chúc Bạch Liên

Long có long châu, Phụng có phụng châu, vạn vật muốn chứng đạo thành tiên ít thấy có thể tránh khỏi "hóa đan" một lần. Mà Thiên hồ, có Thiên hồ châu!

Lo lắng Thiên hồ châu bản nguyên cường hãn sẽ thôn phệ Chúc Bạch Liên bản nguyên, Phàm Nhân hơi chần chừ.

*crack*

Phàm Nhân ngón cái tay cái nhấn mạnh, Thiên hồ châu một góc vỡ ra. Phàm Nhân nhanh chóng đưa viên châu vào Chúc Bạch Liên đan điền, mặc niệm thần thông, cưỡng chế ép Chúc Bạch Liên "hóa đan" vốn bị bóp nát thành cát bụi dung hòa vào góc bị vỡ của Thiên hồ châu.

Trong lúc Chúc Bạch Liên đang kiệt lực khống chế bị cưỡng chế đưa vào cơ thể viên châu. Phàm Nhân tay đang nắm trên Chúc Bạch Liên vai, hóa trảo, mấy ngón tay bấm xuống Chúc Bạch Liên lớp da.

Chúc Bạch Liên chịu đau, a nha kêu lên một tiếng, chưa kịp hỏi gì đã lại cảm thấy một cái cùng cực nỗi đau truyền đến.

Phàm Nhân tay ở kéo ra Chúc Bạch Liên da.

"Ahhhhh!!!!"

Bị lột da sống Chúc Bạch Liên gào lên thống khổ, hai mắt đẫm lệ.

Đoạn quan sát Chúc Bạch Liên lưng trần thịt tươi, Phàm Nhân lại từ toàn thư kéo ra vài cái bình nhỏ, đánh giá một phen.

Phượng Hoàng bản chất vốn không hung hãn nhưng là thần thánh địa vị huyết mạch thần thú, đối với Bạch Liên nho nhỏ Lục vĩ Bạch hồ huyết mạch sinh ra bài trừ, không chịu đồng hóa.

Chu Tước huyết mạch xếp dưới Phượng Hoàng nhưng bản tính so Phượng còn hung hăng hơn mấy lần.

Chúc Bạch Liên vốn nên là đã chết, thần hồn câu diệt. Ta lại từ quỷ môn quan kéo trở về vốn là nghịch thiên mà đi. Hiện giờ lại muốn dựa hai này hỏa thần điểu huyết mạch xoay chuyển vận mệnh, khó chi lại khó.

Phàm Nhân một khắc cảm thán, mắt phóng nhìn ra từng cánh hoa rơi trên mặt hồ.

"Ân ? Phải rồi!"

Phàm Nhân phất tay, kia hai bình tinh huyết bay trở vào toàn thư. Vài trang sách lật nhanh hồi sau một cái to bằng quả bóng chày giọt nước bay từ trang sách mà ra.

[ Thủy chi chân linh - Lấy một giới chi thủy quy tụ về nguồn tìm đến, là thủy hành chi tổ, là sự sống nơi khởi nguồn. Lấy vô hình vô dạng hóa muôn hình muôn dạng, là hiền là hung, chỉ một ý niệm. ]

Là Phụng Hoàng vẫn là Chu Tước, từ lửa mà trùng sinh, gần như bất diệt. Đến cuối cùng vẫn không dám ngông cuồng tự xưng là "cội nguồn sự sống".

Dừng lại suy nghĩ, Phàm Nhân mặc niệm thần thông. Kia "thủy chi chân linh" nhanh chóng từ trên Chúc Bạch Liên lưng trần truyền đến kỳ kinh bát mạch.

Cảm nhận được một luồng thanh mát êm đềm lực lượng chảy vào cơ thể đang ở dịu dàng làm vơi đi nhục thân đau đớn, Chúc Bạch Liên đưa mắt nhìn Phàm Nhân.

Trong Chúc Bạch Liên con ngươi, phản chiếu Phàm Nhân hình ảnh, hắn cởi ra một bên vai trái áo. Bàn tay phải hóa trảo, lấy mắt thường không thấy kịp tốc độ đưa lên vai trái.

Khí huyết bay tứ tung, Chúc Bạch Liên tầm nhìn như bị đóng băng trong khoảnh khắc. Từng giọt khí huyết chầm chậm rơi xuống, Phàm Nhân ở tự nhổ ra mấy mảnh vảy rồng trên vai, gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt như thép lạnh nhìn vào Chúc Bạch Liên.

Đoạn Phàm Nhân ấn mạnh kia mấy mảnh long lân lên Chúc Bạch Liên lưng trần. Trong Chúc Bạch Liên nhục thân Thủy chi chân linh bắt đầu hấp thụ xung quanh hồ nước linh thủy. Cô nàng da thịt và đan điền lấy cực đại tốc độ suy biến, qua gần một giờ, dần dần khôi phục.

Chốc sau, Chúc Bạch Liên đã hoàn toàn hồi phục, ngồi quỳ xuống, hai tay khoanh lại che đậy bộ ngực nõn nà. Chỉ là, kia mỏng manh hai cánh tay không thể che hết "cự hình" ngực trần.

Phàm Nhân đưa hai ngón tay vuốt dọc theo Chúc Bạch Liên đường cong sống lưng. Cô nàng bị nhột, tự thân phản ứng rùng mình lên đáp lại. Từ trong thanh quản một tiếng rên nhẹ vang lên.

Theo Phàm Nhân ngón tay vuốt xuống, trên lưng Chúc Bạch Liên từng tầng long lân phát ra nhè nhẹ ánh kim lại lịm xuống.

Nhận thấy vảy rồng nhờ vào Thủy chi chân linh lực lượng triệt để dung nhập vào Chúc Bạch Liên da. Phàm Nhân gật đầu hài lòng.

"Ừm, ngươi da thật hảo!" - Phàm Nhân

Chúc Bạch Liên nghe thấy Phàm Nhân lời khen, hai gò má vốn đang ửng đỏ lúc này muốn nổ tung.

"Hỗn đản...ân công hỗn đản."

Cô nàng lí nhí nói trong miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro