[...Chú ơi! Chờ cháu lớn nhé!...]
[…Chú ơi! Chờ cháu lớn nhé!…]
#chap4: Duy trì hôn ước -Tôi gặp bố chồng 🍀
___________________________
Trên lầu, người đàn ông bước ra với bộ vest màu đen. Mái tóc đã điểm sương phơi bạc màu, điềm đạm đi xuống
Lâm Ngọc hướng mắt to tròn, chân mày nới lỏng ra, cô đặt một dấu chấm hỏi to trước mắt đang chờ đáp án.
Người đàn ông xướng lầu gật đầu chào ông ngồi tựa lưng trên ghế sofa, gương mặt nhã nhặn hiền hòa trên mặt điểm nhiều vết chân chim cho thấy ông ấy đã già.
•Phong Trần Thiệu , bố của Phong Hạo Thiên quen biết ông nội và bố mẹ của Lâm Ngọc từ trước. Hôm nay đến xem mặt con dâu •
-Ông nội ơi, ông đây là ai ? "Cô thắc mắc hỏi"
-Để ta nói cho cháu biết , ông đây là Trần Thiệu bạn già từ nhỏ đến giờ của ta
"Cô gật đầu chào hỏi , hướng mắt nhìn ông Thiệu cười vui vẻ rồi mở lời chào"
- Cháu chào ông cháu là Tô Lâm Ngọc ạ ^•^
-Thiệu à , sao hôm nay nó không đến? Nó bận gì à? : ông nội hỏi
-À thì, con trai của tui nó bận cho việc soạn thảo nhiều quá cho nên nó nói là xin phép ông cho nó không tới, để lần sau nó gửi lời xin lỗi đến ông
" Lâm Ngọc lại một lần nữa không biết con trai của Ông Thiệu đó là ai ,liền bẻn lẻn hỏi
-Ông ơi!… "Đang định hỏi thì mẹ của cô bảo:
- Thôi thù hãy để cho Ông nội của con nói việc quan trọng trước đi đã rồi muốn nói gì thì nói, con đừng làm loạn nữa
" Cô chu môi - nói dạ"
- Hôm nay ta gọi các con và bạn già của ta đến đây là có chuyện nói rất quan trọng. Ta và ông Thiệu đã già rồi sống không được bao lâu nữa, nên hôm nay ta muốn lặp lại lời hứa năm đó với Thiệu
- Lời hứa năm đó quan trọng lắm ạ ông "Cô hỏi"
Ta muốn duy trì hôn ước năm xưa dành cho Lâm Ngọc cháu ta và con trai của bạn già của ta. Bởi năm đó ta đã định hôn ước cho con của ta và ông ấy . nhưng cả hai con đều là con trai nên không thực hiện được, bây giờ đã đến lúc tính chuyện cho hai đứa rồi
Lâm Ngọc đứng lên phản kháng kịch liệt
- Thưa ông nội, cháu còn rất nhỏ, chỉ mới 16 tuổi thôi mà, cháu còn đang đi học nữa làm sao lấy chồng, con còn muốn đi học, với lạo con không muốn tuổi thanh xuân tươi trẻ của con phải dâng cho 1 ông bác răng lưa thưa đâu ạ. Huhu
Hai hàng ngọc quý từ đôi mắt xinh đẹp ấy tuôn ra làm đỏ hoe đôi mắt, vì cô đã khóc rồi
• Không gian lúc đó trở nên muốn ngộp không thở được vì có 1 nụ hoa nhỏ không vui nên tất cả hơi xuân cũng dần mất, thật khí xử •
Mẹ đến bên cô tay đặt lên mái tóc mềm mượt nhẹ nhàng vuốt ve. Vỗ về anh ủi:- không đâu con gái cưng của mẹ sẽ không phải lấy một ông bác răng thưa đâu -Thật không? Cô hỏi
-Mẹ ơi! Thế là con gái sẽ không phải lấy chồng, không phải xa bố mẹ đúng không ạ?" Khóc sướng mướt hỏi"
- Con phải lấy, chuyện này mẹ và bố của con không quyết định được, tất cả mọi chuyện điều phải nghe theo ý định của ông con. Mặt dù cả bố mẹ cũng không muốn gả con sớm thế cũng không muốn xa con cục cưng ạ " giọng dịu dàng"
-Con không muốn đâu ạ, con không...hức...không muốn...muốn ạ
Ông Thiệu lên tiếng:-cháu không cần lo, con trai ta không phải là 1 ông bác như cháu nghĩ đâu. Ní chỉ mới 24 tuổi thôi. Mới từ Mĩ về 2 hôm nay thôi. Cháu có thể gọi nó là #Chú khi hai đứa chưa kết hôn cũng thú vị lắm đó. Haha
"Tất cả mọi người đều cười chọc ghẹo"
"Hai má đỏ ửng mắc cỡ, chạy ra ngoài vừa chạy vừa nói:- Cháu xin phép về trước đây ạ. Nhưng cháu vẫn mãi giữ ý định là không lấy "Chú đâu" ạ
Vừa chạy hai tay vừa gạt nước mắt như trẻ lên ba, đáng yêu chết đi được
Hai ông bạn già cười vui vẻ với nhau, còn bố mẹ Lâm Ngọc thì chả mấy được vui vì sắp xa con gái
-----------------------------
•1 Tiếng sau•
Về đến nhà cô lăn ra giường ôm gối khóc thúc thít tay cầm điện thoại gộ cho Tiểu Man
• Alô•
-Tớ nghe nè Lâm bảo bối
-Tiểu Man tớ hong chịu đâu...đâu mà
-Bảo bối à có chuyện gì thế kể mình nghe xem
- Tớ ... Tớ phải lấy chồng rồi, rồi đó
-Sao"Tiểu Man hét lớn"
-Tại sao cậu lại lấy chồng, mọi chuyện thế nào ? Kể Tớ nghe xem
-Mọi chuyện là thế này ........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro