Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

Hôm nay vì cả 3 đều dạy sớm nên Manh và Hàn cùng đưa Mạc Thiên đến trường . Khi đến lớp cô giáo thấy Manh liền cười hỏi
_ Chào cô Đới .
Mạc Thiên thấy cô liền vào trong lớp học . Chỉ kịp nói
_ Daddy và chị hai đi làm vui .
Manh và Hàn cười với thằng bé sau đó mới bước đến chỗ giáo viên ấy
Manh gật đầu chào hỏi
_ Chào cô Ngâm .
Giáo viên ấy đã 2 lần được gặp Manh rồi . Nhưng có chút ấn tượng với con người này . Về vẻ bề ngoài lẫn cách nói chuyện .
Cô ấy nhìn sang người con gái đi cùng Manh hỏi
_ Không biết cô ấy .... ?
Manh nhìn sang Hàn
_ Cô ấy là chị của Mạc Thiên .
Hàn lúc này mới lên tiếng
_ Chào cô . Rất vui được gặp .
_ Tên tôi là Mạc Hàn .
Giáo viên Ngâm cười với Hàn
_ Tôi có nghe thằng bé nhắc về cô . Bây giờ mới có dịp gặp . Cô thật đẹp .
Hàn
_ Cảm ơn vì lời khen . Cô Ngâm cũng rất đẹp .
Cả 2 đều cười vì lời khen dành cho nhau . Lúc này Manh mới lên tiếng .
_ Có thể nói chuyện với cô 1 chút không ?
Cô Ngâm
_ Được .
Manh nói
_ Dạo này thằng bé hay có những vết bầm ở sau lưng . Cô hãy quan sát giúp dùm tôi .
Cô Ngâm hơi hoản hốt
_ Có chuyện đó sao ?
_ Tôi thật sự xin lỗi .
Manh
_ Tôi không trách cô . Nhưng sau này mong cô chú ý giúp tôi .
_ Thằng bé chỉ mới 6 tuổi . Rất dễ ảnh hưởng sau này .
Cô Ngâm
_ Thành thật xin lỗi cô . Cảm ơn cô đã nói cho chúng tôi biết . Tôi hứa sẽ không có lần sau .
Hàn đứng đó nghe Manh nói mà ngạc nhiên . Hàn đã thấy những vết bầm ấy nhưng cứ tưởng thằng bé chạy mà té . Không để ý lắm. Vậy mà Manh lại để ý đến vậy .
Manh
_ Chúng tôi phải đi làm rồi . Mong cô nói được làm được .
Cô Ngâm
_ Cảm ơn vì đã bỏ qua  lần này . Chúc 2 người buổi sáng vui vẻ .
Manh và Hàn cùng đi ra xe . Khi lên xe Hàn mới hỏi
_ Những vết bầm ấy không phải là té gây ra sao ?
Manh
_ 1 phần là vậy . Nhưng tôi lại có chút lo lắng cho thằng bé .
Hàn
_ Tôi có hỏi nhưng Mạc Thiên chỉ nói là té . Rồi tỏ vẻ không sao .
Manh
_ Vì thế nên chúng ta phải lo . Tôi nhờ cô ấy quan sát . Chắc chắn sẽ biết được lý do .
Hàn
_ Cảm ơn cô .
Manh
_ Không phải tôi đã hứa với chị rồi sao . Tôi sẽ lo cho thằng bé tới nơi tới chốn .
_ Nên không cần phải cảm ơn như thế .
Đã tới nhà hàng .
Manh
_ Lên trước đi . Tôi vô kho lấy vài thứ sẽ lên sau .
_ Jack có hỏi . Thì nói tôi sẽ lên sau .
Hàn gật đầu rồi mở cửa bước ra . Sau đó đi vào nhà hàng .
Manh đi cất xe rồi vào nhà kho lấy đồ .
Hàn đi lên chỗ làm thì thấy có 1 đám người đang đứng trước nhà hàng . Họ quát lên
_ Đới Manh đâu . Ra đây cho ông mày biểu .
Jack lúc này từ trong quầy kế toán đi ra
_ Có chuyện gì thế?
Tên kia lên tiếng
_ Kêu giám đốc của mày ra đây .
Còn không thì ông đây phá nát chỗ này .
Jack
_ Giám đốc của chúng tôi đi ra ngoài rồi . Có gì cứ nói với tôi .
Hắn
_ Hôm qua là giám đốc các ngươi gây chuyện . Hôm nay ông đây đến để xem gan nó như thế nào . Mà dám đụng đến cô gái cưng của Lâm thị .
Hàn lúc này cũng tiến lại chỗ đó lên tiếng
_ Chuyện hôm qua chỉ là hiểu lầm . Mong ông bỏ qua .
Hắn nhìn Hàn
_ Hiểu lầm à . Giờ giám đốc các ngươi có bước ra đây xin lỗi . Ông đây cũng không bỏ qua đâu . Mau kêu hắn ra đây .
Jack kéo Hàn lại nói nhỏ
_ Để tôi giải quyết chuyện này . Chị vào trong đi .
Lúc này cô tiểu thư hôm qua mới lên tiếng nói với tên kia
_ Chính là cô ta . Hôm qua đã làm mất mặt em . Anh 2 phải đòi lại sự công bằng cho em .
Tên kia nghe xong tiến lại chỗ Hàn , Jack đã cản lại nhưng bị đẩy ra .
_ Cô là ai . Mà dám làm cho Lâm Nhi nhà tôi phải tức giận như thế ?
Hắn cầm chặt 2 tay Hàn khiến Hàn đau đớn tôi
_ Tôi xin lỗi . Hôm qua thật sự chỉ là hiều lầm .
Jack lớn tiếng kêu hắn
_ Bỏ cô ấy ra .
Hắn vẫn nắm chặt tay Hàn khiến Hàn đau đến rơi nước mắt . Thì đột nhiên từ xa có 1 chai rượu bay tới ngay đầu hắn . Tiếng thủy tinh rơi xuống mặt sàn kèm theo đó là vài giọt máu đang rơi xuống sau cú va chạm của chai rượu . Hắn vì đau quá nên bỏ tay Hàn ra . Lúc này Manh từ xa tiến lại . Đứng trước mắt Hàn hỏi
_ Ổn rồi . Tôi ở đây . Sẽ không ai làm gì chị đâu .
Hắn tức điên quát lên
_ Mày là ai mà dám xen vào chuyện của ông .
Manh đẩy Hàn ra phía sau mình rồi nói
_ Không phải các người tìm tôi sao ?
Hắn
_ Mày là đứa mới vừa trội vào đầu ông ?
Manh
_ Đúng thế .
_ Không phải tôi đã nói . Nếu còn muốn đến đây làm loạn . Thì không dễ dàng gì mà trở về bình thường sao .
Lúc này cô tiểu thư ấy nhanh chóng bước lại gần Manh . Đưa tay lên mặt Manh rồi bước lùi lại .
Manh cảm nhận mặt mình rát lên máu đang chảy xuống liền lấy tay sờ vào . Quả thật là máu .
Không sai lúc Manh đang nói chuyện với anh 2 của cô ấy . Cô ấy đã cúi xuống nhặt 1 mảnh thủy tinh nhỏ và nhọn . Canh lúc Manh không để ý đã ra tay .
Manh trước giờ rất ghét ai làm mình chảy máu . Manh không thích mùi tanh của máu người . Đột nhiên Manh thở gấp cuối người ngồi xuống . Hàn với Jack thấy vậy liền đỡ Manh
Hàn hốt hoảng khi thấy Manh như vậy
_ Đới Manh !!!!
Manh cầm chặt tay Hàn nói
_ Máu .... máu .... khăn ...
Jack nghe thế liền kêu nhân viên
_ Lấy khăn ra đây mau . Hộp thuốc y tế nữa .
Cô tiểu thư ấy
_ Đáng đời . Xem cô còn dám hùng hổ như thế nữa không .
Manh vừa định đứng dậy thì có 1 đám người đi tới trong đó có 1 người tiến lại chỗ Manh .
_ Em bị làm sao thế ?
Manh nhận lấy chiếc khăn từ tay Jack lau máu đi rồi nhìn lên . Chưa kịp trả lời thì tên kia
_ Giám đốc Minh . Ngài đi đâu đây ?
Đới Minh vô cùng tức giận khi thấy em gái mình như thế quát lên
_ Tôi hỏi ai đã làm chuyện này ?
Hắn
_ Không biết là có hiểu lầm gì ở đây không ạ . Chúng tôi chỉ đang giải quyết chút việc riêng .
_ Cô ta vì đắc tội với Lâm gia chúng tôi nên mới bị như vậy .
Đới Minh cười lớn đỡ Manh đứng lên
_ Vậy à ? Thế cho tôi hỏi Lâm thiếu gia . Ai đã làm việc này ?
Hắn nhìn sang em gái mình rồi nói
_ Dạ là em gái tôi . Em ấy vì bất binhg thay tôi nên đã làm vậy .
Đới Minh tiến lại cô gái đó mặt tức giận
_ Là cô đã làm ?
Cô ra gật đầu .
Đới Minh liền cho ăn 1 cái tát  .Tên kia liền
_ Giám đốc Minh anh là gì vậy ?
Đới Minh cười
_ Làm việc nên làm  . Cũng do cảm thấy bất bình thôi .
_ Đáng lẻ tôi sẽ không đánh con gái đâu . Nhưng vì còn quá trẻ như thế mà đã ra tay tàn ác như vậy rồi .
Hắn
_ Lâm gia đã đắc tội gì ạ ?
Minh đi lại chỗ Manh nói nhỏ
_ Ra đây với anh . Anh không để yên chuyện này đâu .
Manh
_ Anh 2 ...
Minh đưa Manh lại gần chỗ hắn và cô tiểu thư kia nói
_ Các người có biết đây là ai không ?
Hắn
_ Là giám đốc ở đây .
Đới Minh
_ Không những như vậy . Em ấy còn là em gái cưng của Đới Minh này .
_ Các người hôm nay đến đây dám làm loạn . Còn dám đụng tới con bé . Tính sao đây ?
Hắn run sợ khi biết Manh là em của Minh . Cou như hắn tiêu rồi . Đới thị trên thương trường không phải dạng vừa . Có tiếng tâm ở giới làm ăn .
Hắn
_ Tôi.... thật sự có mắt như mù . Đã đắc tội với Đới gia .
Minh
_ Nợ máu phải trả bằng máu . Vết thương trên mặt con bé . Tôi nhất quyết sẽ không bỏ qua .
Cô tiểu thư ấy nghe xong câu nói của Đới Minh liền lùi về sau định bỏ chạy thì liền có người chặn lại.
Minh kêu nhân viên của Manh
_ Lấy giúp tôi con dao .
Một nhân viên liền đi vào bếp lấy ra 1 con dao đưa cho Minh .
Minh đưa cho Manh nói
_ Cầm lấy . Hãy làm những gì cô ta đã làm với em đi .
Manh cầm lấy con dao không chút do dự tiến lại cô gái đó dù Hàn đã nếu tay Manh lại .
Manh ép cô ta vào 1 cây cột gần đó giơ con dao lên
Cô tiểu thư đó chỉ kịp kêu lên
_ Đừng mà ....
Con dao cấm vào cây cột gần bên tai cô gái đó . Manh chỉ nói
_ Lần này coi như cô may mắn gặp phải tôi . Cút đi .
Manh buông tay ra khỏi con dao rồi quay lưng bước đi .
Đới Minh hiểu tính Manh nên không nói gì chỉ vỗ vai Manh .
Rồi nói
_ Mau đi đi . Lần sau nếu không muốn gây họa thì nén xa nên này .
Hắn
_ Thật lòng xin lỗi . Mong Đới gia bỏ qua chuyện này . Mà không tiệc đường sống của Lâm thị .
Đới Minh không trả lời quay sang dìu Manh vào trong .
Manh lau máu trên mặt xong nói
_ Chờ em một chút . Em vào trong thay đồ cái sẽ ra .
Manh nhờ Hàn
_ Chị lên phòng giúp tôi .
Hàn đi theo Manh
Đến phòng
_ Lấy giúp tôi bộ đồ để trong tủ .
Hàn lo lắng cho vết thương của Manh
_ Vết thương của cô ...
Manh
_ Tôi vào thay đồ xong sẽ băng lại .
Hàn đi lại lấy giúp Manh bộ đồ . Lát sau Manh đi ra với 1 trang phục mới . Hàn
_ Tôi giúp cô băng lại nó .
Manh gật đầu ngồi xuống để Hàn băng .
Hàn
_ Hơi sâu . Sẽ đau xíu . Ráng chịu đựng 1 chút .
Đây là vết thương trên mặt sâu nhất mà Manh có được . Manh trước giờ rất chú ý bản thân . Làm gì cũng cẩn trọng . Ít khi bị thương .
Manh ngồi yên cho Hàn rửa và băng bó vết thương . Lâu lâu đau chỉ nhăn mặt lại 1 chút . Cuối cùng cũng đã xong . Manh vừa định đi xuống dưới gặp anh mình nhìn sang 2 tay Hàn vẫn đỏ ửng lên vì chuyện lúc nãy . Manh
_ Ngồi xuống đi . Đưa tôi hũ thuốc .
Hàn
_ Bị đau chỗ nào sao ?
Manh
_ Nhanh đi .
Hàn lấy ra đưa cho Manh. Manh liền
_ Đưa tay của chị đây .
Hàn chưa hiểu lắm nhưng cũng ra cho Manh . Manh cầm lấy tay Hàn nhỏ 1 giọt thuốc xuống chỗ đang sưng lên ấy rồi xoa nhẹ . Vì có chút đột ngột nên Hàn kêu lên
_ A ...
Manh
_ Đau lắm không ? Tôi sẽ nhẹ tay lại .
Hàn lắc đầu . Manh bôi thuốc lên 2 tay cho Hàn rồi mới đi xuống gặp anh mình .
Manh nói
_ Tôi đi xuống gặp 1 người . Chị ở đây chờ cho vết thương bớt sưng rồi làm việc .
Hàn gật đầu . Đợi Manh đi Hàn cũng nhanh chóng đi cất hộp thuốc . Rồi bắt đầu công việc của mình .
Manh
_ Xin lỗi để anh đợi lâu rồi .
Minh
_ Vết thương sao rồi ?
Manh
_ Vừa băng lại . Chắc là sẽ ổn .
Minh
_ Hay anh chở em đi đến bệnh viện xem thử .
Manh
_ Không cần đâu anh hai . Lát tan làm em qua bên Tiểu Tiền xem là được rồi .
Minh
_ Cẩn thận vào đó . Lần này mà cha biết được là tiêu .
Manh
_ Anh không nói , em không nói làm sao cha biết được . Tuần này em sẽ không về được . Anh chăm sóc cha giúp em.
Minh
_ Em cũng phải chăm sóc bản thân đó . Chuyện hôm nay anh sẽ không bỏ qua như vậy đâu .
Manh
_ Dù gì cũng đã qua rồi . Kệ đi anh . Em cũng chỉ bị thương 1 chút .
Minh
_ Một chút à ? Trước giờ ở Đới gia này em chưa hề phải đổ máu lần nào . Giờ ra ngoài người khác lại dám đối xử với em như vậy .
_ Người làm anh như anh mà để yên cho chúng . Có phải là quá mất mặt không ?
Manh
_ Em biết anh thương em . Nhưng mà anh nè . Nếu mình làm lớn lên người ngoài nhìn vào xem Đới gia mình ra gì nữa . Kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu .
_ Nên bỏ qua đi anh . Chỉ là 1 vết thương nhỏ thôi .
Minh
_ Ừm . Em cái gì cũng nói được hết á .
Manh
_ Chỉ anh là thương em nhất .
Minh
_ Anh định đến đây coi nhà hàng em làm việc thế nào . Chưa gì đã phải gây sự . Giờ đói chết đi được .
Manh liền cười nói
_ Vậy để đứa em này chiêu đãi anh vậy .
Manh kêu 1 nhân viên ra gọi món .
Sau đó Manh cùng với anh mình vừa nói vừa thưởng thức thức ăn .
_______
Lúc chiều Manh có nói với Jack
_ Cậu ở đây lo nhà hàng giúp tôi . Tôi đi ra ngoài xíu .
Jack
_ Vâng ạ .
Manh nói xong ra ngoài lấy xe đến 1 bệnh viện . Sau đó gọi điện cho 1 người .
Manh
_ Cậu đang ở đâu đấy ?
Tiền
_ Ở phòng mình . Sao thế ?
Manh
_ Mình đang ở trước bệnh viện đây .
Tiền
_ Vậy vào phòng mình đi .
Manh
_ Ừm .
5 phút
Cốc cốc cốc
_ Vào đi .
Manh mở cửa bước vào . Lúc này Tiền mới thấy vết thương trên mặt Manh liền hỏi
_ Mặt cậu sao thế ?
Manh đi lại ngồi xuống ghế nói
_ À . Bị thương xíu . Xem giúp mình với . Có cần may không ?
Tiền lấy bao tay đeo vào sau đó lấy hộp thuốc ra . Tháo lớp băng trên mặt Manh ra . Quan sát 1 lúc lên tiếng
_ Ai có lá gan to thế ? . Dám làm cậu bị thương đến vậy ?
_ May mà vết thương không sâu đến nổi phải may . Vệ sinh vết thương rất tốt nên không có nhiễm trùng .
_ Lát mình sẽ cho cậu thuốc để sức và làm lành vết thương .
Manh gật đầu .
_ Tai nạn thôi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro