chap 3
Đã 7h tối kể từ lúc thằng "Chảnh" bỏ đi ko 1 câu dã từ . Ngheo ! Ngheo ! Cuối cùng giờ nó mới chịu vác mặt về . Tôi cứ tưởng nó đi luôn chứ . Ai ngờ lúc về , nó chạy lại với tôi , nhìn nó có vẻ đã có chuyện gì đó xảy ra khiến nó cảm thấy sợ sệt . Dù nó ko biết nói mà cứ kêo ngheo ! Ngheo là tôi đã hiểu có chuyện ko hay !
Nó cao vào chân tôi như thể nó muốn cho tôi xem 1 thứ gì đó . Có thể nó là nguyên nhân làm Chảnh sợ . Con mèo bắt đầu chạy , bỏ mặc tôi ra sức chạy theo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro