Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giang Trừng tìm phu nhân 2

Ngày hôm nay Liên Hoa Ổ người người tới nô nức như trẩy hội.. Mà nói trẩy hội cũng không sai.. Vân Mộng Liên Hoa Ổ thiết yến tuyển chủ mẫu cho Giang thị. Mọi cô nương còn độc thân bất kể tuổi tác chỉ cần đầy đủ các yêu cầu liền có thể ứng tuyển.. Các yêu cầu phỏng theo Giang Tông chủ Giang Vãn Ngâm tự đặt ra..

+ Đầu tiên là có dung mạo đẹp, phẩm hạnh tốt.
+ Tiếp đó là tính cách nhu mì, hiền lương, thục đức.
+ Cuối cùng là có khả năng kiểm soát tài chính, chi tiêu đầu tư hợp lý, biết quản lý nhân sự, lại có thể cùng tông chủ xử lý công vụ.. ầy. Tóm lại là thông minh sắc xảo...
+ Chú ý..: không cần biết xuất thân từ gia tộc nào..! Chỉ cần có đủ yêu cầu vượt qua ban giám khảo, những cái khác không cần lo..!

Ban giám khảo cuộc thi gồm : Trưởng ban Ngụy Vô Tiện, phó ban Lam Vong Cơ, và một số thư kí như Nhiếp Hoài Tang, Kim Lăng, Lam Tư Truy, Lam Cảnh Nghi....

Bởi thế mà Liên Hoa Ổ quy tụ một dàn mỹ nhân, xiêm y lộng lẫy, sắc nước hương trời, mùi phấn son, nước thơm ( nước hoa ấy ạ) tầng tầng lớp lớp che phủ bầu không khí.. Nhiếp Hoài Tang một bên ghé bên tai Giang Trừng ngọc phiến che che miệng nhỏ giọng hỏi..?

- Giang huynh đã thấy vị cô nương nào lọt vào mắt chưa??
- Ừm, Ta... ách... bất quá nhìn họ đều giống nhau...
- Được được, không sao, chúng ta nhất định sẽ tìm cho ngươi một hiền thê a...!
- Khụ...khụ... - Lam Vong Vơ ngồi một bên không biết tự nhiên làm sao bật ra tiếng ho khan khiến đạo lữ của hắn một bên lo lắng vỗ lưng, ánh mắt hấp háy long lanh chứa vài tia phấn khích. Ánh mắt đấy, không hiểu sao Giang Trừng lại cảm thấy có vấn đề, mà lại không thể lý giải..

Yến tiệc quá nửa, ca vũ cũng tấu xong khúc cuối, rút lui về sau để Giang gia truy thê..

Giang Trừng nhiều ngày lo sự vụ không được nghỉ ngơi đầy đủ, mà hôm nay lại uống không biết bao nhiêu vò rượu rồi, thân thể mệt mỏi mà gục xuống bàn ngủ mất...

Thẳng đến khi Giang Trừng tỉnh giấc, trong tư phòng lại có thêm một bóng trắng trắng ngồi cạnh lau mặt cho hắn. Nàng ngồi bên cạnh hắn, khăn bông mềm mại lau lau, động tác nhẹ nhàng ôn nhu tám chín phần mười như a tỷ Yếm Ly.. Lại một mùi thanh thanh ngọt mát, vừa có chút mạnh mẽ lại thập phần dịu êm. Mùi này khác xa mùi phấn son hay hương dược các cô nương khác. Chỉ vậy thôi cũng thấy phẩm vị thanh cao của nàng..

- Giang tông chủ, ah, ngươi dậy rồi..! - Nàng thiếu nữ ngồi bên cạnh nở cười đẹp như hoa như ngọc, chỉ e hoa cũng phải chào thua.. Đôi con ngươi lưu ly trong trẻo, long lanh đẫm xuân quang, lông mi dài cong vút, lại ở đuôi mắt, trên cao gò má điểm xuyết một hạt châu làm cho khuôn mặt càng thêm phần diễm lệ, khả ái.  Trong lòng Giang Trừng cũng phải động một tiếng : thật xinh đẹp, bất quá lại có chút giống một người...!
( các nàng ráng đọc thêm một chút)
- Nàng là....???
- Gọi ta là Lan Diệp. - tiểu cô nương mỉm cười, trên mặt luôn giữ vẻ ôn nhu. - Giang tông chủ vẫn là nên uống canh giải rượu trước, ta đã tự tay chuẩn bị..!
- Được, vậy làm phiền cô nương..
- Ân, không có gì.
Lan Diệp lại gần phía bàn trà, đem một bát canh lại gần, múc một thìa lên môi thổi rồi đưa bên môi Giang Trừng, bàn tay trắng dài mỏng manh, nhìn qua cũng biết là tiểu thư đài các.. cơ mà, ừm..., nàng lại có chút hơi cao lớn..
- Lan cô nương, ngươi hôm nay ở đây hẳn là đã đồng ý làm chủ mẫu của Vân Mộng..?
Lan Diệp cười nhẹ, làm dáng điệu e thẹn cúi mặt, khẽ gật đầu...
- Ừm... Cô nương sinh thần bát tự ra sao? Ta cho quản gia xem ngày đẹp làm lễ thành thân..
- Giang tông chủ không cần bận tâm ta đã tự mình tính bát tự, 15 rằm tháng này ngày đẹp, phù hợp dựng vợ gả chồng, xây nhà làm chuồng, mua trâu bán bò.... v.v. nói tóm lại là ngày đẹp, làm gì cũng đều tốt.
- Được, tuy hôm nay đã là đêm mùng 8, nhưng Lan cô nương đã nói như vậy, ta liền sai người chuẩn bị sính lễ, chỉ e,..,chỉ e thời gian gấp rút không được chu toàn.. Lan cô nương là xuất thân từ môn hào nào??
- Ta.... ta môn sinh của Cô Tô Lam thị...
-......... Được, ta đem tới Cô Tô sính lễ.... ừm. Lam Tông chủ hắn....
- Lam Tông chủ hiện còn bế quan. Vậy hẹn ngươi ngày đó tái hợp. Khuya rồi ta liền trở về.!
- Ta đưa cô nương về..!
- Ta cùng Vong..... ừm, Hàm Quang Quân, Ngụy tiền bối cùng trở về, Giang tông chủ hảo hảo nghỉ ngơi..!
- Vậy ủy khuất cho nàng..!

Các hạ đoán được gì hay không...?

~~~~~~~ chính là tới đại hôn~~~~

Giang Trừng tới Cô Tô rước dâu, nhưng vì trên dưới Giang gia đều không có tiền bối nên tam bái cử hành ở Cô Tô, Linh Vị của phụ mẫu Giang Trừng đặt ở một bên.. Lam lão tiên sinh Lam Khải Nhân một bên.. Giang Trừng không thấy Lam Hi Thần xuất hiện, trong lòng có gì đó khó nói.. là tức giận hắn không tới hay là thở phào hắn không tới..
Mà bộ hỉ phục này của tân nương có chút hơi giản dị rồi. Hắn cau mày hơi không vừa ý..
Khăn voan che đi hết khuôn mặt của nàng, tay trắng mảnh mai cầm theo dải hồng trù tiến vào từ đường Lam gia thi hành tam bái..

- Lam gia cấm uống rượu, chung  rượu hợp cần lại không thể không uống, vi phu hôm nay uống thay nàng.. - người trong hỉ khăn khẽ gật đầu. Bàn tay vô thức siết chặt dải hồng trù..
Giang trừng uống xong 2 chung rượu đầu óc trở nên choáng váng, cả người không tự chủ mà ngã xuống, cơ thể lại cảm thấy được vòng tay vừa ấm áp vừa vững chãi bắt lấy..

Khăn voan đỏ che mặt chuyển từ 'tân nương của hắn sang chính hắn'.. Một nụ cười tỏa nắng xuân quang nở ra trên mặt y. Y tự tay bế Giang Trừng vào Hàn Thất, đặt hắn lên giường rồi trở lại sảnh đường thiết hỷ yến..

- Cung chúc Lam tông chủ cùng Giang Tông chủ vĩnh kết đồng tâm..!
- Đa tạ, Đạ tạ mọi người..- Lam Hi Thần kính lễ, yến tiệc chưa tàn y đã cáo từ về Hàn Thất..

Giang Trừng nằm bên trong loáng thoáng nghe bên ngoài có người nói..
- Lam tông chủ cung hỉ.. Đây là gậy hỉ xứng, chung rượu giao bôi, tiếp theo liền có thể động phòng hoa chúc...
- Ha, đa tạ bà mối Trương..

Giang Trừng hắn vừa nghe cái gì vậy?? Nghe nhầm, nhất định nhầm... Hắn định đưa tay lên tát mình một cái thì phát hiện trên tay bị trói bằng mạt ngạch Lam gia, hắn đang rất bất mãn không hiểu chuyện gì xảy ra thì bên cửa nghe tiếng bước chân đi tới. Cấy hỉ xứng vén lên hỉ khăn trước mắt..

Giang Trừng chết lặng ngay khi tầm mắt được giải phóng, ngồi trên giường cạnh hắn là Lam Hi Thần, một thân hỉ phục đỏ thắm, tươi cười với hắn.. Rất lâu sau hắn mới tiêu hóa được chuỗi sự kiện kia..

- Lam Hi Thần... Tân nương của ta đâu?? - Giang Trừng mặt lạnh như dao nhưng trong lòng sóng gầm gió thét bản thân khóc râm ran..
- Ngươi chính là tân nương của ta..-  Lam Hi Thần cười nhu hòa..
- Ngươi..... Ngươi..... - Giang Trừng uất nghẹn nước mắt xém trào khóe mi..
- Vãn Ngâm, ta biết ngươi ủy khuất, nhưng ngươi xem, nếu ngươi sớm đồng ý với ta, ta cũng  không phải dùng hạ sách như vậy để đưa ngươi về Vân Thâm..
- Ta mới không thèm về Vân Thâm các người..! Ngươi... ta.....

Lam Hi Thần ở bên cạnh ôm hắn vào lòng, vỗ vỗ lưng ôn nhu như dỗ trẻ ăn kẹo..
- Vãn Ngâm, ngươi không chịu thì cũng không thay đổi được nữa rồi... Là ta và ngươi trước linh vị tổ tiên tam bái đã hoàn, khắp tu chân bây giờ ai cũng biết ngươi bây giờ là chính thất của ta.. Ta lại yêu thương ngươi thật nhiều.. Ta bồi ngươi suốt đời còn lại không để ngươi buồn lòng. Như được không??
- Ngươi.......
- Tới giờ động phòng rồi Vãn Ngâm ahh~~~.
- LAM HI THẦN TA ưmmm...ta... ưm..

~~~~~~~~~~~~ END.😊😊😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro