Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đoạt Hôn

Đại Hoang vào buổi sớm, sương giăng nhẹ như tấm màn mỏng, khiến vạn vật mờ ảo như chìm trong giấc mộng.

Chu Yếm vốn nên đang tu luyện, nhưng lúc này lại đứng trước sân phủ, ánh mắt chăm chú nhìn người trước mặt-Ly Luân.

Người kia lười biếng tựa vào ghế đá, một tay nâng cằm, tay kia thong thả nghịch một chuỗi ngọc bội. Tư thái hờ hững, môi mỏng khẽ nhếch, trông vừa câu hồn vừa chọc người muốn phạm tội.

Chu Yếm nuốt nước bọt

Hắn nhịn không nổi nữa.

Hắn muốn hôn Ly Luân!

Nhưng Ly Luân nào dễ hôn như vậy.

Ngay lúc Chu Yếm tới gần, y lập tức nghiêng đầu, khéo léo tránh né.

Chu Yếm: "..."

Hắn không tin.

Lần thứ hai, hắn ôm eo Ly Luân, cúi đầu muốn cướp lấy nụ hôn, ai ngờ Ly Luân giơ tay chặn cằm hắn, cười nhạt:

"Chu Yếm, ngươi làm gì vậy?"

Chu Yếm hít sâu một hơi, giọng trầm khàn: "Hôn ngươi."

Ly Luân nhướng mày: "Ngươi đã xin phép chưa?"

Xin phép?

Chu Yếm cau mày, mắt đầy khó hiểu.

Ly Luân thở dài, vươn tay xoa cằm hắn, giọng điệu nhàn nhã: "Thế này đi, nếu ngươi có thể chạm môi ta trong vòng ba chiêu, ta sẽ để ngươi tùy ý ."

Chu Yếm: "..."

Cái này... chẳng phải chính là khiêu chiến sao?

Nhưng hắn không ngại!

Vậy nên hắn lập tức ra tay. Chiêu thứ nhất, bị Ly Luân né. Chiêu thứ hai, bị Ly Luân đánh lùi ba bước.

Chiêu thứ ba, hắn bị Ly Luân nhẹ nhàng gạt chân, suýt nữa ngã sấp xuống đất.

Chu Yếm: "..."

Hắn cắn răng, mặt mày tối sầm.

Được rồi! Ngươi muốn chơi, ta chơi cùng ngươi!

Hắn đột nhiên vận linh lực, một tay bắt lấy cổ tay Ly Luân, tay còn lại luồn ra sau gáy y, nhanh chóng kéo người vào lòng.

Ly Luân còn chưa kịp phản ứng, môi đã bị chiếm lấy.

Môi chạm môi, nóng rực như lửa. Hôn đến bá đạo, hôn đến điên cuồng. Môi Ly Luân mềm mại như nước, lại mang theo vị ngọt mát của hoa hòe. Chu Yếm hôn một cái liền say, lý trí như bị lửa nóng thiêu rụi, chỉ còn bản năng chiếm đoạt. Ngón tay hắn miết dọc theo sống lưng Ly Luân, kéo người càng sát hơn, không chừa một kẽ hở nào giữa hai cơ thể.

Đầu lưỡi hắn lướt qua từng đường nét, vừa cắn nhẹ môi dưới, vừa mạnh mẽ cạy mở hàm răng y, không chút khách khí tiến vào. Ly Luân khẽ rùng mình, ngón tay vô thức bấu vào vạt áo hắn, hơi thở vỡ vụn giữa từng đợt. Đầu lưỡi hai người triền miên quấn quýt, vừa khiêu khích, vừa cắn mút, hơi thở hòa vào nhau, nóng đến khiến người ta run rẩy.

Không biết qua bao lâu, Chu Yếm mới miễn cưỡng buông y ra.

"Hôn rồi. Ngươi nói đi, tiếp theo ta có thể làm gì?"

Ly Luân bị hắn hôn đến hơi choáng váng, đôi mắt phượng ướt át mê ly. Nhưng rất nhanh, y khẽ cười, nâng cằm nhìn hắn, nhẹ giọng đáp:

"Làm gì cũng được. Chỉ là..."

Y vuốt ve cổ Chu Yếm, cười đến câu hồn đoạt phách, ngón tay y lướt dọc theo cần cổ hắn, chậm rãi ghé sát tai, thì thầm từng chữ:

"Chàng có dám không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro