Phần 3
Một đứa béo phì như thằng Suku lẽ ra không nên tọng thức ăn vào miệng một cách vô tội vạ.
Thế nhưng nó rất hay xin ăn.Và chị Ni lại rất chiều cái tính ham ăn của nó.
Nó thường xuyên chồm lên chân chị Ni khi chị ngồi trong bàn ăn. Nó chỉ chồm chồm vậy thôi chứ một đứa nặng nề như nó không thể đứng lâu trên hai chân sau như bọn tôi được.
Nó chồm lên,cào vào chân chị Ni, rồi lại rơi xuống. Nó lặp đi lặp lại động tác đó nhiều lần,cốt là để cho chị Ni biết là nó muốn gì.
Nếu Pig,Êmê hay tôi giở cho xin ăn đó ra thế nào cũng bị chị Ni mắng tê tát. Nhưng thằng Suku là ngoại lệ,không phải vì nó là con chó đực duy nhất trong nhà mà vì đôi mắt ngây thơ thánh thiện của nó mỗi khi ngước lên nhìn ai là người đó thấy lòng mình mềm nhũn. Khi đôi mắt thằng Suku ánh lên vẻ vang xin,tôi chắc chắn không ai trên đời này có thể từ chối nó.
Suku có vẻ ý thước được điểm mạnh của mình và nó thường xuyên tận dụng ưu thế đó để vượt qua rào cản đạo đức hòng kiếm ăn.
Tất nhiên là tôi cũng bắt gặp mình ghen tị khi Suku được chị Ni biệt đãi,nhưng tôi không hề tìm cách nói xấu nó hay làm cho cuộc đời nó tệ đi - như cách con người ta vẫn đối xử với nhau
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro