Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9 - Giáo bá sắp bị thao hỏng rồi (9)

Cố Vấn Hi quả thực phải gấp đến độ muốn khóc rồi, bởi vì Phó Trường Thanh lúc này dù bận vẫn ung dung mặc lại quần áo cho cậu, tốc độ chậm rì rì mà gài lại từng cái cúc áo, trong khi tiếng nói chuyện thì càng ngày càng gần, cậu nghiến răng nghiến lợi thúc giục:

- Ngươi nhanh lên!

Sau đó Cố Vấn Hi trơ mắt nhìn Phó Trường Thanh lại thả chậm tốc độ, bàn tay thon dài kia thong thả chậm rãi đến mức làm người giận sôi.

Nếu không phải tay chân không sức lực, Cố Vấn Hi hận không thể tự mình mặc. Cậu trừng mắt đầu sỏ gây tội, trong lòng lại bắt đầu đem Phó Trường Thanh lăn qua lộn lại quất xác.

Này biến thái quá đáng giận! Lúc cởi đồ cậu cởi đến so với cái gì đều mau, lúc mặc đồ lại thì trưng ra cái biểu tình thiếu đánh như thế này đây!

Một bên lo lắng hãi hùng bị người phát hiện, một bên bị Phó Trường Thanh chọc tức đến mau nổ mạnh, Cố Vấn Hi cũng không còn hơi sức đâu mà để ý đến chuyện tiếng người tuy càng ngày càng gần, nhưng tiếng bước chân thế nhưng lại cách rất xa.

Sau một thời gian mà Cố Vấn Hi tự nhận là tra tấn, cuối cùng cậu cũng được sửa sang lại chỉnh tề, ngoại trừ nét mặt bừng bừng xuân ý, đôi môi sưng đỏ kiều diễm ướt át, khóe mắt phiếm hồng kể rõ cậu đã được nam nhân yêu thương qua thì Cố Vấn Hi bây giờ vẫn là uy phong lẫm lẫm Cố thiếu.

Cố Vấn Hi tuy nghi hoặc các đồng học vì sao đến bây giờ vẫn chưa vào lớp, nhưng vẫn hung hăng thở ra một hơi.

Còn tốt, còn tốt, không bị phát hiện!

Sau đó, Cố Vấn Hi rất nhanh nhận ra mình vui mừng quá sớm, bởi vì tinh dịch mà cậu bắn đã vương vãi khắp nơi, đặc biệt là trong không khí rõ ràng vẫn còn tàn lưu mùi vị hoan ái sau một cuộc mây mưa.

Phó Trường Thanh không biết biến ở đâu ra một hộp khăn giấy, hắn vừa lau vừa buồn cười nói:

- Bảo bối bắn nhiều như vậy, là bị ca ca thao quá sảng sao?

Cố Vấn Hi sắc mặt bạo hồng, thẹn quá thành giận định phản bác, nào ngờ nam nhân lại đột ngột ôm cậu lên thả lại trên ghế, sau đó nhấc chân dài trở về chỗ cũ. Thật trùng hợp, bởi vì Phó Trường Thanh vừa ngồi ngay ngắn thì một đám học sinh đã ùa vào phòng học.

Lý Thuần Thuần tuy biết quan hệ hai người không thuần khiết, nhưng cô cũng không nghĩ lung tung đến việc hai người này không thuần khiết đến độ đã có da thịt chi thân, cô chỉ tưởng Phó Trường Thanh bởi vì mệt mỏi mới xin phép nghỉ tiết rèn luyện thể chất, Cố Vấn Hi thì đã là chuyện thường ngày nên không ai để ý lắm.

Lý Thuần Thuần lo lắng nhìn Phó Trường Thanh:

- Phó đồng học, ngươi khỏe hơn chút nào không?

Phó Trường Thanh lễ phép cười:

- Cảm ơn Lý đồng học, ta không có việc gì.

Có việc là nam chính, không phải hắn.

Lý Thuần Thuần từ khi biết Phó Trường Thanh thích đồng tính thì cô cũng đã chặt đứt đi ý tưởng kia trong đầu, cô xin thề mình chỉ là vì giữ gìn chức trách của một lớp trưởng nên mới hỏi thăm một câu mà thôi, nhưng trong mắt Cố Vấn Hi lại thành một câu chuyện khác.

Trai xinh gái đẹp ngồi chung một bàn, ngươi hỏi ta đáp cực kỳ thân mật, bầu không khí dường như bắt đầu bốc lên một loại phấn hồng phao phao.

Đôi mắt Cố Vấn Hi dần dần toát ra lửa, khuôn mặt âm trầm nhìn chằm chằm bóng lưng nữ sinh, cậu ngó trái ngó phải đều thấy chướng mắt cực kỳ, trong lòng bắt đầu xoi mói chê bai lên.

Loại này nữ sinh mà Phó Trường Thanh cũng nhìn trúng?

Nam chính đại nhân bởi vì ghen tuông quá độ mà hiển nhiên đã quên mất, đây chính là thiên mệnh chi nữ lúc trước của mình, cậu còn từng vì cái này nữ sinh mà đi chặn đường Phó Trường Thanh, sau đó đã bị này biến thái đè dưới thân thao khóc, hiện tại càng thảm, từ thân cho đến tâm toàn bộ bị biến thái ăn đến gắt gao.

Lý Thuần Thuần đột nhiên nổi da gà, lưng như bị kim chích, một cảm giác sởn tóc gáy trồi lên trong lòng, cô chưa kịp nghĩ lại thì cái bàn đã bị đá một cái loảng xoảng vang, thiếu niên vốn trong trẻo nay lại hơi khàn tiếng nói cực kỳ địch ý vang lên:

- Lên! Đổi chỗ cho lão tử!

Lý Thuần Thuần ngước mắt, Cố Vấn Hi không kiên nhẫn mà nhìn cô, đáy mắt ẩn ẩn ghét bỏ, cao ngạo thúc giục:

- Nhanh!

Phó Trường Thanh trong lòng hiếm lạ vô cùng, hài hước nhìn nam chính vì ghen mà hành động ấu trĩ, mặt ngoài lại không tán đồng nhíu mi, nhìn Cố Vấn Hi phảng phất như nhìn một đứa trẻ chưa trưởng thành:

- Cố đồng học, yêu cầu này không thích hợp!

Cố Vấn Hi tim như bị đâm một đao, Phó Trường Thanh khiển trách khiến cậu vừa thấp thỏm vừa ủy khuất, cậu ánh mắt u oán nhìn nam nhân.

Trên giường thì gọi nhân gia tiểu bảo bối, mặc lại quần liền thành Cố đồng học, tra nam!

Điều làm Cố Vấn Hi tức điên hơn là Phó Trường Thanh cư nhiên vì người khác mà lạnh mặt với cậu, bên trong lòng ngực như đang bị lửa thiêu, đốt đến nóng bỏng, mặt ngoài Cố Vấn Hi vẫn phải trấn định, bình tĩnh nhìn Phó Trường Thanh đôi mắt, không tiếng động giằng co:

- Nga? Có cái gì không thích hợp?

Phó Trường Thanh khó xử nhíu mày:

- Cố đồng học, nam sinh cần gì phải làm khó nữ sinh đâu?

Mọi người xung quanh trầm trồ tán thưởng Phó Trường Thanh can đảm, cũng không phải ai đều có dũng khí dám đối chọi với Cố Vấn Hi, phải biết, Cố thiếu là người mang thù rất dai, tính khí cũng phi thường ác liệt, một khi bị tổ tông này ghi hận ngươi cũng liền xong rồi, trong trường không một ai dám làm phật ý vị tiểu thiếu gia này, nếu chọc người nổi bão ngươi kết cục chắc chắn sẽ không quá đẹp.

Nhưng có ai ngờ đâu, Cố thiếu trong miệng bọn họ giờ đây tim đang như bị chém thành hai nửa chỉ vì thái độ lạnh nhạt của Phó Trường Thanh, rậm rạp đau nhức lan tràn khắp lồng ngực, cậu dù cho trong lòng máu tươi đầm đìa cũng luyến tiếc làm nam nhân mất mặt trước mọi người, đành lui một bước, dường như không có việc gì mà dời tầm mắt, làm bộ làm tịch giận dữ nói:

- Thực hảo, ngươi cho ta chờ!

Sau đó mặt lạnh quay người cất bước đi rồi.

Mọi người có đồng tình có lo lắng nhìn về phía Phó Trường Thanh, mới chuyển tới đã chọc phải cái này tổ tông, hy vọng vị đồng học này sẽ không bị hành hạ quá thảm!

Ai cũng tiếc nuối mà thổn thức cho gương mặt đẹp trai kia của Phó Trường Thanh, chỉ có Lý Thuần Thuần toàn bộ hành trình vẻ mặt mộng bức.

Ách, cãi nhau...cũng được xem là tình thú giữa các cặp đôi...đi?

Chuông cuối giờ reo lên, mọi người lần này không ai lại dám đến gần Phó Trường Thanh, rất sợ hãi bị người mật báo cho Cố thiếu biết, bản thân cũng sẽ bị liệt vào danh sách đen.

Phó Trường Thanh thu hết thái độ chuyển biến của mọi người vào trong mắt, hắn đáy mắt xẹt qua một tia trào phúng.

A, nhân loại.

Phó Trường Thanh đôi tay đút túi, mặt mày nói không nên lời lười biếng mà phong tình, hắn chậm rì rì cất bước ra khỏi cổng, phía sau Lý Thuần Thuần chạy chậm qua, lo âu hỏi:

- Phó đồng học, lúc nãy cảm ơn ngươi, nhưng ngươi...và Cố Vấn Hi...không có chuyện gì đi?

Phó Trường Thanh còn chưa kịp đáp lời, chỉ nghe két một tiếng, Lamborghini chợt dừng lại trước mặt hắn, cửa kính xe chậm rãi dời xuống hiện ra gương mặt lãnh khốc của Cố Vấn Hi, thiếu niên mặt vô biểu tình nhìn lướt qua Lý Thuần Thuần, sau đó quay sang Phó Trường Thanh lên tiếng:

- Đi lên!

Phó Trường Thanh nhướng mày, cảm thấy thú vị, hắn cũng không từ chối, lễ phép gật đầu với Lý Thuần Thuần xem như chào hỏi, sau đó vòng qua phía bên kia mở cửa lên xe.

Cơ hồ là Phó Trường Thanh vừa đi lên, xe trong nháy mắt bay nhanh phát động, vô cùng kiêu ngạo để lại một đám bụi mù tặng cho Lý Thuần Thuần.

Lý Thuần Thuần: "..." Ta trêu ai chọc ai?

Bầu không khí trong xe cứng ngắc, Cố Vấn Hi từ trong ra ngoài liên tục tỏa ra khí lạnh giống như muốn đóng băng luôn cả chiếc xe, tài xế phía trên nơm nớp lo sợ hỏi:

- Thiếu gia, ngài hiện tại là muốn về nhà sao?

Cố Vấn Hi tính cách khiêu thoát không thích trói buộc, cậu thường xuyên tụ tập hồ bằng cẩu hữu đi uống rượu, đua xe suốt đêm, ban ngày cũng là như thế nên cậu rất hiếm khi nào về Cố gia, tài xế hiểu rất rõ điều đó nên mới lên tiếng hỏi.

Cố Vấn Hi lắc đầu, dư quang lén lút liếc nhìn sườn mặt Phó Trường Thanh.

- Đi Thiên Hoàng.

Thiên Hoàng là trụ sở quán bar lớn do một chi nhánh trong Cố gia quản lý, đây cũng là nơi ăn chơi quen thuộc của Cố Vấn Hi, ở đó là thiên hạ của Cố Vấn Hi, cho dù cậu có thọc thủng trời cũng sẽ có người giải quyết tốt hậu quả cho cậu.

Phó Trường Thanh biết nam chính nhìn lén mình, hắn buồn cười trong lòng, lơ đãng quay đầu, đúng lúc cùng tầm mắt Cố Vấn Hi đụng vào nhau.

Người sau trong lòng nhảy dựng, mặt ngoài cố gắng duy trì bình tĩnh, giả vờ cười lạnh một tiếng, vừa ăn cướp vừa la làng nói:

- Ngươi nhìn lén ta làm gì? Thế nào? Thích ta? Đừng mơ tưởng, lão tử không thích nam nhân, đặc biệt là ngươi!

Phó Trường Thanh nén cười, nam chính cứ khẩu thị tâm phi một cách đáng yêu như vậy thật sự làm hắn không nhịn được...muốn trêu đùa!

Thế là Phó Trường Thanh rũ xuống mi mắt, môi mỏng hơi hơi mím lại, lặng lẽ quay đầu đi chỉ để lại cho Cố Vấn Hi u buồn sườn mặt.

Cố Vấn Hi nói xong thì cũng đã hối hận, thấp thỏm quan sát nét mặt của Phó Trường Thanh, không ngờ nhìn thấy một màn này, cứ tưởng lời nói ác ý của mình làm nam nhân bị thương trong lòng, quả thực phải đau lòng hỏng rồi, liêm sỉ, tự trọng chó má gì đó giờ phút này đã bị dạt qua một bên, trong đầu Cố Vấn Hi bắt đầu hiện lên bảy bảy bốn chín kế hoạch dỗ người yêu.

Cố Vấn Hi kích hoạt tấm chắn trung gian, ngăn cách giữa ghế tài xế phía trên và ghế sau, kính pha lê này là nhìn đơn hướng còn có cách âm, được thiết kế trong xe của Cố gia nhằm mục đích phục vụ gia chủ xử lý việc tư hoặc công việc trọng đại, giờ phút này đích xác được Cố Vấn Hi sử dụng cho mục tiêu vĩ đại - dỗ người yêu hết giận :))

Kính vừa hạ xuống, Cố Vấn Hi đã gấp không chờ nổi nhào về phía Phó Trường Thanh, đôi tay vòng lấy rắn chắc eo thon của nam nhân.

- Trường Thanh, Trường Thanh, ta sai rồi, lời vừa rồi đều là mê sảng, ngươi đừng tức giận được không?

Thấy nam nhân vẫn quay mặt đi không có phản ứng, Cố Vấn Hi tâm chợt hoảng loạn lên, cậu chỉ biết ôm nam nhân càng chặt, mềm giọng làm nũng:

- Ca ca~, tha thứ ta, hảo sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro