lời tỏ tình
Thời gian trôi qua, sự gần gũi và tình cảm giữa Joong và Dunk ngày càng rõ ràng hơn. Dunk bắt đầu nhận ra trái tim mình rung động mỗi khi Joong ở bên cạnh, còn Joong cũng không thể phủ nhận được cảm giác mãnh liệt dành cho Dunk đã vượt xa tình thân. Hai người đều cảm nhận được sự thay đổi, nhưng cả hai đều ngần ngại không dám nói ra, sợ phá vỡ sự cân bằng mong manh này.
Đó là một chiều hoàng hôn, ánh nắng cuối ngày chiếu lên khu vườn nhỏ của nhà Joong. Dunk và Joong ngồi bên nhau trên chiếc ghế gỗ ngoài sân, ngắm nhìn bầu trời đang dần chuyển màu cam ấm áp. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng lá xào xạc trong gió nhẹ.
Dunk chợt quay sang nhìn Joong, trong ánh mắt hiện lên một tia gì đó quyết tâm "Chú Joong... con có điều muốn nói với chú."
Joong quay sang, ánh mắt trìu mến nhưng đầy sự chờ đợi "Có chuyện gì vậy, Dunk?"
Dunk ngập ngừng, đôi mắt hơi dao động, rồi cậu hít một hơi thật sâu, cố lấy hết can đảm. "Con... con nghĩ rằng, tình cảm của con dành cho chú không chỉ là tình cảm của một người cháu dành cho chú nữa."
Joong bất ngờ, nhìn vào ánh mắt chân thành của Dunk. Lồng ngực anh đập liên hồi, nhưng anh vẫn giữ im lặng để lắng nghe.
"Chú là người quan trọng nhất trong cuộc đời con. Mỗi khi con ở bên chú, con cảm thấy mình được là chính mình, không cần phải cố gắng làm ai khác. Con... con nghĩ mình đã yêu chú rồi"Dunk nói, giọng khẽ khàng nhưng đầy chân thành.
Joong nhìn Dunk, cảm xúc trong lòng như bùng nổ. Anh đã mong chờ khoảnh khắc này từ lâu, nhưng không ngờ Dunk lại là người chủ động nói ra trước. Joong khẽ mỉm cười, đôi tay anh nhẹ nhàng nắm lấy tay Dunk, ánh mắt anh sâu lắng và dịu dàng.
"Dunk... chú cũng đã yêu con từ rất lâu rồi, nhưng chú không dám nói ra vì sợ con sẽ cảm thấy khó xử. Chú sợ rằng tình cảm này sẽ làm con tổn thương, sợ rằng chú sẽ mất con nếu như chú thừa nhận..."
Dunk khẽ lắc đầu, đôi mắt cậu sáng ngời, ánh lên niềm hạnh phúc. "Chú sẽ không bao giờ mất con. Con đã nhận ra từ lâu rằng con cũng cần chú hơn bất kỳ ai. Con muốn được ở bên chú, không chỉ là một người cháu mà còn là một người đồng hành."
Joong cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Dunk, cảm giác như mọi rào cản trong lòng anh đã tan biến. Anh nhẹ nhàng kéo Dunk vào lòng, ôm cậu thật chặt như sợ rằng nếu buông ra, Dunk sẽ biến mất. Dunk cũng vòng tay ôm lấy Joong, cảm nhận nhịp đập của trái tim anh.
Sau khoảnh khắc tỏ tình, hai người ngồi bên nhau, lặng yên dưới ánh hoàng hôn. Joong khẽ vuốt tóc Dunk, rồi nhìn sâu vào đôi mắt cậu.
"Dunk, giờ chúng ta đã bước vào một mối quan hệ khác rồi. Chú chỉ muốn chắc chắn rằng con hiểu những gì con đang chọn. Con còn trẻ, còn nhiều cơ hội và trải nghiệm ở phía trước."
Dunk mỉm cười, nắm lấy tay Joong. "Con biết điều đó, nhưng con cũng biết rằng cuộc sống của con sẽ không trọn vẹn nếu không có chú. Con muốn cùng chú đi hết con đường này, dù có khó khăn hay thử thách gì. Con tin vào tình cảm của mình."
Joong nhìn Dunk, trong lòng tràn đầy niềm vui và sự ấm áp. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cậu, như một lời hứa thầm lặng rằng anh sẽ luôn ở bên, bảo vệ và yêu thương cậu.
Sau hôm đó, Joong và Dunk chính thức bước vào giai đoạn tìm hiểu nhau. Cả hai dành nhiều thời gian hơn để cùng nhau trải nghiệm những điều mới, từ việc đi dạo quanh thành phố vào những đêm khuya, đến cùng nhau nấu ăn trong căn bếp nhỏ. Mọi thứ đều trở nên đặc biệt hơn khi họ chính thức là một đôi.
Joong cũng bắt đầu chia sẻ nhiều hơn về cuộc sống và công việc của mình, mở lòng về những khó khăn mà trước đây anh thường giấu kín để không làm Dunk lo lắng. Còn Dunk, cậu cũng dần dần thể hiện sự trưởng thành, cố gắng để trở thành một người đáng tin cậy bên cạnh Joong.
Cả hai người đều trân trọng từng khoảnh khắc bên nhau, vì họ biết rằng tình yêu của họ đã trải qua bao thử thách và sự chờ đợi. Dunk không còn là cậu bé ngây ngô ngày nào, và Joong cũng không còn là một người chú đơn thuần. Họ đã tìm thấy nhau, yêu nhau và nguyện cùng nhau bước trên con đường phía trước.
Cuối tuần nọ, Joong và Dunk quyết định đi du lịch cùng nhau. Họ dừng chân tại một bãi biển hoang sơ, nơi chỉ có tiếng sóng vỗ rì rào và không gian tĩnh lặng. Dưới ánh trăng sáng, Dunk và Joong ngồi bên nhau trên bờ cát, tay trong tay.
Joong khẽ quay sang nhìn Dunk, rồi nói, "Dunk, từ bây giờ cho đến mãi mãi, chú sẽ luôn ở bên con, dù có chuyện gì xảy ra. Chú không hứa mọi thứ sẽ luôn dễ dàng, nhưng chú sẽ cố gắng hết mình để làm con hạnh phúc."
Dunk cười dịu dàng, mắt cậu long lanh dưới ánh trăng. "Con cũng sẽ luôn ở bên chú. Con biết sẽ có khó khăn, sẽ có thử thách, nhưng chỉ cần có chú bên cạnh, con sẽ không sợ gì cả."
Hai người trao nhau một nụ hôn ngọt ngào, dưới bầu trời đầy sao và tiếng sóng biển dịu dàng. Đó là khoảnh khắc mà cả hai sẽ không bao giờ quên, một lời hứa thầm lặng giữa hai trái tim đã tìm thấy nhau.
Và như thế, Dunk và Joong chính thức bước vào hành trình yêu thương và khám phá tình cảm của mình, một hành trình mà họ đã chờ đợi suốt bao năm tháng. Từ giây phút này, họ không còn là chú và cháu, mà là hai người yêu thương nhau thật lòng, sẵn sàng vượt qua mọi điều để cùng nhau đi đến cuối con đường.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro