Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.

Giữa đại ngàn, một người con trai với mái tóc đỏ dài đang ngồi dưới gốc cây. Y- China đang suy ngẫm về những dòng chữ hiện lên trong cuốn sách đó. Y đứng dậy và dạo xung quanh. Bất ngờ một quyển sách bay đến trúng đầu y.. Có lẽ đã biết chuyện này nên Yane mới rời đi. Vừa chạm xuống mặt đất thì quyển sách đó biến mất. Y thầm nguyền rủa người tạo ra cái cuốn sách đó. Nó đập vào đầu y ba lần trong hôm nay rồi.

Chi: "Hạn chế phát ra âm thanh, nghĩa là không cần thiết tuyệt đối không được nói chuyện" 

 Y cứ thế chìm vào mớ suy nghĩ, đôi chân không ngừng rảo bước trong cánh rừng già. Đang đi xung quanh thì bất ngờ truyền tới tai y là tiếng khóc lóc nỉ non mỗi lúc một lớn dần, cái thanh cao chót vót, cũng đủ biết chủ nhân của tiếng khóc là một đứa trẻ.

?1: Hic!...cha ơi!... hic!... mẹ ơi!...cha, mẹ đâu rồi...

Y nghe rất rõ, cứ như chỉ cần bước thêm vài mét về hướng Tây Bắc nữa là gặp. Nhưng không, y cố tình né ra, vì sao à đơn giản thôi vì nó phiền, chỉ cần xem xét tình hình thôi cũng đủ biết đứa trẻ đó đang bị lạc, mà bắt một kẻ lạc giúp một đứa lạc không khác gì tự làm mình lạc thêm. Nếu ai nói y vô tâm thì y mặc kệ, và trí nhớ của y đang dần trở nên mơ hồ hơn.

Bỗng quyển sách chó má kia đột nhiên xuất hiện và lật ra. Dòng chữ mờ nhạt dần trở nên rõ ràng hơn.

+5⭐ thoát chết lần một

Cái cuốn sách đó lại hiện lên, có vẻ y đã may mắn thoát được thôi... Đột nhiên một dòng chữ nữa xuất hiện chính thức làm y thấy bất an hơn.

đứa trẻ bắt đầu đuổi theo bạn, hãy chạy về bìa rừng ở hướng Tây Nam.

.

.

.

.

.

Tiếng lá xào xạc trong cánh rừng già, một thân ảnh thoăn thoắt di chuyển, thời gian trôi đi là mỗi lúc một nóng hơn, nếu để ý kỹ sẽ thấy vài chiếc lá đã bị cháy xém, hiện tại y dường như đã hiểu cái câu mà cái cuốn sách đó ghi rồi. Những dòng chữ khác tiếp tục hiện lên trong cuốn sách.

ánh mặt trời đang thiêu đốt bạn, hãy tìm chỗ trốn

đừng vào rừng vì chúng đang bén lửa

Chi: "mà giờ quan trọng hơn là-"

Một tiếng gầm lớn phát ra làm đứt mạch suy nghĩ của y.. Y có cảm giác thứ y lo lắng nhất nó đang tiến đến.. có khi là đã đến rồi. Y di chuyển nhanh hơn về hướng Tây Nam. Cơ thể y đã bắt đầu xuất hiện những vết xước nhỏ, nhưng nó chưa là gì cả, nếu bị đứa trẻ...à không phải, con quái vật đó bắt được thì y chả biết cái thân này có còn nguyên vẹn được không.

Chi: : "Tsk! Nó di chuyển nhanh hơn mình nghĩ, nhưng với tình hình hiện tại mình cũng sẽ nhanh chóng bị mất sức.." 

Y đang nghĩ cách giải quyết cho cái tình huống này, nhưng xem ra ông trời không thương y rồi, tất cả các cách y nghĩ ra đều không khả quan cho lắm.

Chi: "Cách này không được, cách kia không xong... Khoan đã..." 

 Một ý nghĩ đầy điên rồ. Mức khả thi của kế hoạch chỉ có 50% nó giống canh bạc vậy. Y quan sát xung quanh thấy một cái hốc cây. Đó là một cái cây khá lớn, nếu miêu tả nó giống cái cột đình cũng chả sai, thành ra cái hốc của cây cũng khá sâu, đứng đầu này có thể nhìn xuyên qua đầu bên kia được luôn.

Chi: "Nếu thất bại không biết cái mạng già này có giữ được không nữa. Haiz! Nếu Macau ở đây thì tốt biết mấy, đệ ấy giỏi mấy việc này hơn mình...*

Điệu cười mỉa mai trên khuôn mặt dần mất đi, thay vào là sự sững sờ. Các kí ức về Macau đang dần trở nên..mơ hồ? Y đào sâu về các kí ức về Macau nhưng càng lúc càng rối như tơ vo.

Quay lại việc chính là dẫn dụ con quái vật đến gần hốc cây kia mà y mới tìm được.

Chi: "Hành vi của nó có phần rất giống động vật, có xu hướng để con mồi dần mất sức rồi mới tấn công, vậy chỉ cần kích động nó tấn công mình là được ha?"

Đến nơi, y lôi chiếc quạt sắt ra, rạch một đường trên cánh tay mình, máu tươi không ngừng chảy ra,tỏa một mùi tanh tưởi xộc thẳng vào mũi. Ngược lại, con quái vật lại tỏ vẻ thích thú, nó càng điên dại lao thẳng về phía y. China nhanh chóng lách người, tránh được cú vồ của nó. Không ngoài suy đoán của y, nó đã bị kẹt cứng trong hốc cây không tài thoát ra được.

Hiện tại, nhìn trực diện y mới thấy rõ ngoại hình nó, hàm răng lởm chởm khúc nhọn khúc không, nước dãi không ngừng chảy ra, nếu mà nó thoát ra được chắc chắn sẽ lao vào ăn tươi nuốt sống y luôn quá. Vô vàn con mắt trên đầu nó, liếc nhìn y khiến y có cảm giác như nhìn xuyên được nội tâm của y vậy. Còn lại thì nhìn giống một đứa trẻ cỡ tầm ba đến bốn tuổi, lạ thật mà.

" Cha ơi! cha từng hứa sẽ đưa con đi biển mà...hic! Cha từng nói cha thương con nhất mà... Hic! Cha ơi con nhớ cha..." 

Nó thét toán lên, âm thanh đinh tai nhức óc, y còn tưởng mình bị thủng màng nhĩ luôn rồi đấy. Càng về sau mấy câu nói của nó chữ rõ, chữ không, dần dần chỉ còn lại là những tiếng gầm gừ. Mặt cho nó kêu la khản cổ, y vẫn lấy chiếc quạt một nhát chặt lìa đầu nó. Máu văng vào người, lấm tấm như những bông hoa sơn trà, chiếc quạt cũng chả khá hơn là bao, từ màu đen tuyền giờ đã phủ lớp máu đỏ sẫm.

Chi: "cuối cùng.. cũng được nghỉ ngơi"

Khuôn mặt không biến sắc, y đến gần một gốc cây gần đó, cơ thể nặng trĩu ngồi phịch xuống nền cỏ lạnh lẽo. Y xé toạc vạt áo để băng lại vết vừa nãy y tự rạch tay. Sau khi sơ cứu vết thương xong cái quyển sách nào đó lại xuất hiện. Ánh mắt hờ hững, đưa về phía cuốn sách.

+10⭐ giết được thực thể số 01-A

còn ba thực thể nữa, chúc bạn may mắn

Chi: "vậy là còn ba con"

Y lúc này đã mệt nhừ, chả còn sức lực nào di chuyển. Mái tóc lòa xòa, cái ruy băng dùng để búi gọn đã bung ra từ lúc nào. Quần áo xộc xệch, nham nhở chỗ nguyên chỗ rách. Hơi thở dồn dập, giúp cho lưu thông máu dễ dàng hơn. Y đã làm gì sai mà ông trời cho vô cái game này chứ. Bất công thiệt mà.

Ở bên HT2 , nó đang không biết liệu người này có đúng là kẻ được chọn.. thứ mà y luôn nghĩ là game không đơn giản như vậy.

Yane: Mi nghĩ gì đó, Fem?

Fem: À không gì đâu..Yane có thấy người này thích hợp không?

Yane: Thử nghĩ xem.. điều gì từ người này có thể khiến hệ thống chủ để ý tới?

Fem: ...

(đoạn sau là bí mật)

.

.

-------------------------------------------

Chúc các bác một ngày tốt lành^^

Nhớ vote cho tôi nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro