Tâm sự nhỏ
Về cái kết:
Đây là một cái kết mở, người gọi điện cho Choi Hyeonjoon ở cuối fic có thể tùy mọi người suy đoán. Có thể là Jeong Jihoon đã phẫu thuật và chữa trị thành công, đã gọi điện cho Choi Hyeonjoon. Hai người có thể gặp lại có thể không, có thể lại bên nhau hoặc chẳng yêu nhau nữa, cùng nhau hạnh phúc hoặc nhìn nhau hạnh phúc là do mọi người tự cảm nhận. Cũng có thể người gọi cho Choi Hyeonjoon ở cuối là Anne, cô nàng gọi để thông báo về cái chết của Jeong Jihoon và giao lại kỉ vật của Jihoon cho em. Đáng lẽ ban đầu là một cái kết buồn, nhưng mình đã nghĩ lại và để thành kết mở cho mọi người tự do suy nghĩ về cái kết thật sự của câu tình yêu này
Về cốt truyện ban đầu:
Đáng ra ban đầu (chính xác là lúc viết 2 phần đầu) mình chỉ định viết fic theo dạng tự sự của Choi Hyeonjoon, sẽ không có cốt truyện cụ thể. Ban đầu Jeong Jihoon rời đi vì thật sự hết yêu, nên sẽ sinh ra cái kết buồn là cả hai sẽ không quay lại được nữa. Vì đây thật ra là dựa theo câu chuyện thật của mình, mình vừa kết thúc một mối tình dài và trong lúc khóc quá mình đã viết 2 phần đầu của câu chuyện. Nhưng sau đó mình không muốn Jeong Jihoon trong fic này tuyệt tình như người cũ của mình, nên mình đã sửa thành mẫu nhân vật mà người cũ của mình trước đây đã như vậy. Nên Jeong Jihoon về sau mới bộc lộ tính cách yêu và nâng niu Choi Hyeonjoon như vậy, vì đó là giấc mơ của mình, nhưng vì nó không thành hiện thực được nữa nên mình gửi gắm cho Jeong Jihoon. Với lại lúc viết mình cũng vừa xem xong phim Mr. Plankton nên là mọi người thấy đó, câu chuyện có vài phần giống phim =)))
Về biến chuyển tâm lý của Choi Hyeonjoon:
Thật ra thì mọi người sẽ thấy biến chuyển tâm lý của em ấy hơi vội, nhưng mà nó cũng dựa trên cảm xúc của mình một chút. Chỉ là tâm lý của mình là một quá trình dài hơn thôi. Bắt đầu từ việc yêu như chết đi sống lại với một mối tình, mơ mộng về một cái kết đẹp như mơ, sau đó bị bỏ lại và rơi vào tuyệt vọng. Người kia quay về nhưng phải sống trong chuỗi những ngày vừa mừng vừa lo, mừng vì người ta quay lại với mình, lo vì rất có thể người lại bị bỏ rơi tiếp. Kế đến là vụn vỡ và rất tiêu cực khi biết rằng mình chắc chắn sẽ bị bỏ lại, luôn nghĩ rằng mình sẽ chẳng thể sống nếu thiếu người ta. Cuối cùng là chấp nhận, nén lại tình yêu của mình, và phải sống tiếp thật tốt, tập làm những việc mà người ta hay làm cho mình để lấp lại những khoảng trống mà người ta để lại. Choi Hyeonjoon trong fic làm khá nhiều việc giống mình, viết nhật kí, ngồi trước máy giặt khóc, và rất nhiều việc nữa...
Về cảm xúc của mình:
Thật ra lúc viết fic này mình đã khóc rất nhiều, ban đầu là khóc cho chính mình và Choi Hyeonjoon trong câu chuyện, vì mình tự tay viết lại những nỗi đau của mình nên lúc đầu mình đã khá chật vật để miêu tả cảm xúc của Choi Hyeonjoon =))) Nhưng càng về sau của câu chuyện, thì mình đau nhiều hơn cho câu chuyện của cả hai, cũng có chút ghen tị nữa. Jeong Jihoon của Choi Hyeonjoon bỏ lại em là vì bất đắc dĩ, tình yêu của Jihoon lớn kinh khủng nên đọc sẽ thấy rất tiếc nuối. Nhưng "Jeong Jihoon" của mình bỏ đi vì không còn yêu mình nữa, nên mình vừa thương vừa ghen tị với hai nhân vật của mình =)))
.
Hết rùi, hẹn gặp lại cả nhà trong một câu chuyện khác hạnh phúc hơn. T đang nghĩ đến motip cưới chạy bầu :vvv
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro