Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1.1


'A...Hôm nay lại không ngủ được mất...' Choi Hyeonjoon dựa vào cửa ký túc xá, có chút ngơ ngác mà nhìn vào hai chiếc giường trong phòng, một chiếc là của anh vẫn lộn xộn đồ từ lúc sáng, chiếc còn lại đã được thu xếp gọn gàng, giống như đã lâu không có người ngủ qua. Đương nhiên thì cũng tính là lâu thật mà, dù sao Jihoon là tuyển thủ được chọn đi Trung Quốc tham gia Olympic sắp tới. Gần như đã đi một tháng rồi.

Một tháng nói ra cũng không tính là quá dài, nhưng Choi Hyeonjoon cơ hồ đã quen với việc có Jung Jihoon bên cạnh. Không có ai buổi sáng cùng nhau rời giường, Choi Hyeonjoon thậm chí có chút mất nhận thức về quan niệm thời gian, hậu quả là thường xuyên đến trễ. Anh luôn cảm thấy Jung Jihoon sẽ gọi mình dậy, nên không cần để ý lắm đến thời gian.

Choi Hyeonjoon cúi đầu, đi đến trước giường Jung Jihoon, tựa hồ là suy tư một hồi, đưa tay gạt hết chăn mền trên giường, phá bỏ đi sự gọn gàng vốn có, lại nhào tới lăn vài vòng, giống như đang cố gắng làm cho chiếc giường cô đơn này tràn ngập hơi người.

Choi Hyeonjoon cảm thấy tuyến thể hơi đau. Anh cũng không nhớ rõ thời gian mình phát tình. Lúc này lại cảm thấy thân thể bắt đầu có chút nóng lên. Rõ ràng Jung Jihoon đã rời đi một tháng, hương vị cũng đã rất nhạt, thế nhưng khi Choi Hyeonjoon vừa chạm tới chăn mền mà hắn vẫn ngủ hằng ngày, thân thể liền mất khống chế mà bắt đầu run rẩy.

Kỳ thật trước đây Choi Hyeonjoon đều nhớ kỹ thời gian phát tình của mình. Anh là Omega, tin tức tố lúc phát tình sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người, anh không muốn gây phiền phức cho công việc của mọi người nên luôn luôn nghiêm túc đặt đồng hồ báo thức, sau đó nghiêm ngặt dựa theo liều lượng tiêm thuốc vào cơ thể. Nếu như Jung Jihoon không tạm thời đánh dấu anh, có lẽ anh vẫn sẽ tiếp tục trải qua cuộc sống như vậy.

Trước khi Jung Jihoon rời đi, đã rất mạnh bạo đánh dấu Choi Hyeonjoon. Mèo cam phải xa nhà cảm thấy vô cùng bực bội, hắn nhìn chằm chằm gương mặt Choi Hyeonjoon, dùng giọng uy hiếp nói: "Em đi một tháng này, Hyeonjoonie không được phép đi phòng của người khác ngủ!"

Choi Hyeonjoon giọng mềm nhũn như đang làm nũng "Làm gì có chỗ nào dư chỗ cho anh ngủ chứ~". Jung Jihoon hừ lạnh một tiếng, đưa tay bóp lấy má thịt mềm xèo của Choi Hyeonjoon, "Ai biết được chứ. Trước đó không phải có người ồn ào nói muốn ở riêng một phòng sao? Nói không chừng sẽ muốn đổi với anh. Nếu anh dám đồng ý, chờ em trở lại anh chết chắc đó!". Choi Hyeonjoon ngây thơ gật đầu: "Anh biết rồi mà~"

Sau đó răng nanh của Jung Jihoon cắn phập vào phần gáy của người dưới thân, mùi rượu Tequila nồng đậm giống có người đánh rơi cả rương rượu, hun gương mặt của Choi Hyeonjoon đỏ bừng. Anh bối rối nghiêng đầu muốn nhìn Jung Jihoon, tay như muốn bắt lấy thứ gì đó làm điểm tựa, sau đó liền bị Jung Jihoon tìm được, ngón tay của hắn vươn đến nắm lấy tay Choi Hyeonjoon, mười ngón đan chặt không kẽ hở.

"Chờ em trở lại......" Jung Jihoon thở dốc kề sát tai anh trầm giọng, "Chờ em trở về sẽ đánh dấu bổ sung cho Hyeonjoonie". Sau đó dương vật quá cỡ tùy hứng chỉ biết thoả mãn ham muốn của con mèo chen vào giữa hai đùi Choi Hyeonjoon. Choi Hyeonjoon chưa từng phản kháng hắn, chỉ nói "...... Một tháng... lỡ anh lại đến kỳ thì làm sao bây giờ...."

Jung Jihoon hừ một tiếng, không kiên nhẫn nói "Vậy thì Hyeonjoonie phải chịu đựng cho tốt." Hắn hôn dọc theo phần gáy đã ửng đỏ vì kích thích, hôn lướt đến xương bướm quyến rũ của người dưới thân, "Dù sao nơi này chứa nhiều đồ của em như vậy....Đến lúc đó Hyeonjoonie liền nằm trên giường của em, ôm lấy quần áo của em mà nhớ em hay thậm chí là muốn em chơi anh? Nếu như lúc tự an ủi có lỡ làm bẩn giường ......"
Con mèo giảo hoạt lại ra vẻ thiện lương vô cùng khoan dung độ lượng cười một tiếng "Em sẽ tha thứ cho Hyeonjoonie nha~".

Sau đó đánh dấu tạm thời quả nhiên quá thời hạn. Choi Hyeonjoon cuộn mình trên giường Jung Jihoon, thần chí không rõ cắn lấy chăn mền, mồ hôi trên trán khiến tóc mái thấm ướt. Anh ngơ ngẫn nghĩ nếu mình ăn được hết chăn mền mang mùi vị của Jihoon vào bụng thì sẽ dễ chịu hơn được chút nào không, lại cảm thấy mình chắc là ăn không nổi rồi, dù sao miệng mình cũng bé lắm... Choi Hyeonjoon cảm thấy có chút may mắn khi mình không cùng những người khác đổi giường ngủ, nếu không thì nồng độ tin tức tố của mình cao như vậy... tựa như gió biển dữ dội thổi tới, đến lúc đó mọi người còn tưởng rằng có sóng thần muốn dìm sạch ký túc xá.

Kỳ thật Choi Hyeonjoon mới không thèm đổi giường ngủ với người khác đâu. Anh là người thích yên tĩnh, sợ người khác ồn ào cũng sợ người khác ngáy ngủ. Jihoon cực kỳ tốt, em ấy không ồn ào lúc ngủ. Trước khi ngủ hai người cũng sẽ cùng nhau nói chuyện, nếu như Jung Jihoon ngày đó tâm tình tốt, liền sẽ chen lên giường Choi Hyeonjoon, tâm sự vài điều nhàm chán nhỏ xíu trong ngày, rồi lại ôm nhau ngủ.

Vậy nên bây giờ chỉ có một mình, anh thật sự có chút cô đơn. Đặc biệt là ngay lúc này...... Tuyến thể như đang muốn bốc cháy. Choi Hyeonjoon nhớ tới Jung Jihoon muốn mình chịu đựng, thế là anh thật sự ngoan ngoãn cố gắng chịu đựng. Nhưng lại bởi vì Jung Jihoon xấu xa như vậy, anh bắt đầu cảm thấy Jung Jihoon có xíu đáng ghét.

Tự an ủi...... thật sự sẽ được tha thứ sao? Choi Hyeonjoon cầm lấy áo thun mà Jung Jihoon hay mặc che kín đầu của mình, cả người bị mớ quần áo lẫn chăn mền của Jung Jihoon bao phủ, anh có chút lo lắng mình sẽ ngạt thở mất thôi, lại cảm thấy nếu không làm như này thì tuyến thể đau chết đi được. Tóm lại hai kiểu chết này thì vẫn là bị tin tức tố của Jung Jihoon làm cho ngạt chết dễ chịu một xíu, thậm chí có thể tự lừa mình là say chết. Nghe qua cứ như là say thật rồi nên mới nghĩ lung tung nhiều như vậy.

Choi Hyeonjoon lại từ đống quần áo đang che phủ mình lung tung lấy bừa một cái áo, ngón tay thon dài nắm chặt vải áo mềm mại, cùng phủ lên cầm lấy dương vật của bản thân... 'Hức, anh xin lỗi Jihoonie~'. Choi Hyeonjoon run rẩy nghĩ. 'Nhưng anh sẽ giặt cho em mà...nhất định giặt sạch sẽ...'

Choi Hyeonjoon kỳ thật rất ít tự an ủi. Bình thường đều là Jung Jihoon chủ động áp sát anh, làm nũng nói 'Hyeonjoonie sao lại cứng rồi, thật có tinh thần mà~', sau đó từ trên xuống dưới chăm sóc cho đến khi anh run rẩy bắn ra. Tất cả những điều Choi Hyeonjoon làm cũng chỉ là nhỏ giọng thở dốc, sau đó tại thời điểm cao trào cắn một cái lên bả vai Jung Jihoon, rồi bị hắn ôm lấy bắt anh hôn lên vết thương đó.

Lúc vải áo thun của Jung Jihoon ma sát lên dương vật của Choi Hyeonjoon, thân thể anh như mất khống chế mà run rẩy, miệng nhỏ dưới thân không kiềm được tuôn ra nước dâm, Choi Hyeonjoon nấc lên một tiếng, cơ hồ là xấu hổ đến muốn khóc.

Choi Hyeonjoon chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm loại sự tình này, trộm quần áo của bạn cùng phòng tự an ủi..... Anh nhớ lại động tác của Jung Jihoon lúc trước, không nhịn được dùng một tay khác kéo lấy núm vú trên ngực, dương vật đang không ngừng ma sát cũng không cảm nhận được bao nhiêu khoái cảm, chỉ có nước mắt sinh lý thuận theo gương mặt rơi trên gối đầu của Jung Jihoon.

'Jihoon... Jihoon sẽ làm thế nào?' Jihoon sẽ nhẹ nhàng xoa lấy lỗ nhỏ...... Đúng vậy, Jihoon chính là làm như vậy. Choi Hyeon tốn sức từ trong tâm trí mơ màng trống rỗng cố vơ vét lấy hồi ức, Jihoon sẽ còn...... sẽ còn hôn mình. Nhưng mà bây giờ cái gì đều không có. Rơi vào trên môi Choi Hyeonjoon chỉ có hơi lạnh từ gió đêm. Tuyến thể hư hỏng không thương lấy chủ nhân thực sự quá khát vọng hương vị Tequila nồng đậm. Người được rót đầy hương rượu mỗi ngày đến mức thành kẻ nghiện rượu mà bây giờ chỉ ngửi mỗi hương vị làm sao có thể đủ được, không khác gì đang uống rượu độc giải khát......

Choi Hyeonjoon nức nở tuốt lấy dương vật đáng thương của bản thân, bởi vì thực sự không thuần thục, cơ hồ tự nắm đau bản thân. Loại này đau đớn trong nháy mắt khiến anh tỉnh táo lại. Choi Hyeonjoon đột nhiên kịp phản ứng, rõ ràng loại thời điểm này mình phải tiêm thuốc ức chế. Thuốc ức chế...... thuốc ở trong tủ đầu giường. Choi Hyeonjoon muốn đưa tay đi lấy, lại phát hiện mình đang nằm trên giường Jung Jihoon. Anh hấp tấp muốn đứng dậy nhưng thân thể lại không nghe lời từ trên giường ngã xuống, sau đó cố gắng nhào vào đầu giường mở ra ngăn kéo, tay run rẩy đến mức không kéo được ngăn kéo tủ.

Rời đi tin tức tố của Jung Jihoon chỉ một giây thôi mà Choi Hyeonjoon đã hoàn toàn không chịu nổi. Nửa người vẫn còn trần truồng, cứ như vậy cọ lên giường đơn, nước dâm cũng theo đó dính lên. Bên ngoài phòng đột nhiên vang lên tiếng bước chân, có lẽ là có người nửa đêm muốn đi vệ sinh. Choi Hyeonjoon có chút bối rối cầm lấy thuốc ức chế —— Tin tức tố của mình đã hoàn toàn mất kiểm soát, nếu như bị những người khác.... Khuỷu tay trong lúc chủ nhân lo lắng lại va vào tủ đầu giường, ống tiêm thuốc ức chế rơi xuống đất vỡ vụn. Mùi thuốc đầy mùi hoá học bốc lên khiến Choi Hyeonjoon khó chịu muốn ói. Cùng lúc đó, cửa phòng cũng truyền tới tiếng mở cửa.

----------------------------

Một chương của tác giả viết chắc phải bằng 3 chương bình thường gộp lại 🥲 Nên mình sẽ chia chương 1 thành 3 phần nha. Xong trước được 1 phần rùi nên mình up luôn cho mọi người cùng đọc. Nếu có lỗi chính tả hay chỗ nào cần chỉnh sửa thì mọi người cứ cmt giúp mình nha. Chúc mọi người đọc vui vẻ~ 🐰

Hẹn mọi người đêm nay phần típ theo nổ hũ nhé ạ ☺️🌝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro