Chương 5
Trong căn biệt thự cạnh bãi biển thậm chí còn lắp một lò sưởi, nhiệt độ thấp bởi vì mưa lớn bị ngắn cách ở bên ngoài. Giữa những âm thanh bíp bíp, một vật cứng rắn chậm rãi đút vào bên trong hậu huyệt của Han Wangho, vừa lạnh lẽo vừa thô ráp, không giống bất kỳ dương vật quen thuộc nào.
Hai tay Han Wangho bị Jung Jihoon bẻ ngoặt ra sau lưng giữ chặt, hai chân cũng bị quần jean trói lại. Không cách nào thoát khỏi sự xâm phạm của thứ đồ chơi kia.
Jung Jihoon mang theo bất mãn mà trách móc.
"Thật sự em cũng không muốn đối xử với anh như thế này, nhưng Wang-ssi đối với em quá vô tình, anh nên bị trừng phạt vì đã muốn bỏ rơi em." Sau đó liền bật công tắc.
Han Wangho lập tức kêu lên, vật cắm trong hậu huyệt của anh mạnh mẽ rung động, dường như muốn quấy nát bên trong. Giọng anh run lên theo tần suất rung của món đồ kia, nghe vừa dâm đãng vừa ấm ức.
Jung Jihoon dùng tay còn lại cầm đồ chơi tàn nhẫn đâm mạnh vào. Âm thanh nhẹ nhàng run rẩy của Han Wangho nhanh chóng truyền đến.
"Từ bỏ...không...không muốn nữa..."
"Không muốn cái gì? Không muốn rời bỏ, không muốn gạt em, có phải không?" Jung Jihoon không chút thương cảm đem máy rung bật đến mức độ cao nhất, không cho Han Wangho một chút thời gian nào để làm quen.
Đồ vật bên trong cơ thể càng kịch liệt rung động, Han Wangho nhịn không được rên rỉ một tiếng
"Ưm...a...."
"Thật là dễ nghe" Jung Jihoon nghiêng người xuống, ôm lấy Han Wangho, hôn lên môi anh, nói "Giọng của anh chỉ dùng để rên rỉ thôi có được không?"
Han Wangho gần như không biết chính mình đang từ chối hay chấp nhận. Sự thật là anh không dám quay lại suy nghĩ của bản thân khi biết Jung Jihoon cùng Kim Suhwan là thủ phạm thật sự.
Cây gậy mát xa va chạm vào những điểm nhạy cảm, tiếng rên rỉ bị khoái cảm tấn công nghe đau đớn rối rắm. Từ đầu đến cuối đè vào một vị trí không chịu buông tha.
"Chết mất...anh chết mất..." ánh mắt Han Wangho mơ hồ nhìn Jung Jihoon.
"Không. Em tuyệt đối sẽ không để cho anh chết." Jung Jihoon ôm cả người Han Wangho vào trong ngực, hôn lên tóc, rồi đến mặt anh.
Ruột Han Wangho quặn lại rồi hét lên. Anh bắn ra trên ngực Jung Jihoon.
Han Wangho ngước mắt nhìn khuôn mặt của Jung Jihoon, khuôn mặt mèo con đã biến mất khỏi vẻ ngoài của người này, anh không phân biệt nổi là điều gì làm tim anh đập nhanh như vậy.
Han Wangho níu lấy vai Jung Jihoon và cố gắng ngước nhìn lên. Jung Jihoon cúi đầu xuống, vừa định hôn anh thì bắp chân của Han Wangho nhói lên. Han Wangho nghiêng mắt, nhìn thấy Kim Suhwan vừa thu răng lại, rồi từ phía sau tiến đến, đem gậy mát xa mạnh mẽ rút ra ngoài. Bỗng nhiên cảm giác trống rỗng làm Han Wangho giật mình, Kim Suhwan lại đem dương vật của mình cắm thẳng vào. Han Wangho hừ nhẹ, cảm nhận một chút, chờ đợi Kim Suhwan chuyển động. Thế nhưng Kim Suhwan lại đem chính mình rút ra, lại lấy gậy mát xa thay thế đâm vào. Khoái cảm chưa kịp rút đi lại mạnh mẽ quay trở lại. Sóng biển bên ngoài dường như muốn phá vỡ lớp cửa kính, đem Han Wangho cuốn lấy.
Han Wangho bị khoái cảm làm cho chảy nước mắt, bàn chân cũng co quắp lại, anh hướng đến Kim Suhwan cầu xin tha thứ.
"Suhwan, tha cho anh đi. Thật sự...không muốn..."
Đây là lần đầu tiên Kim Suhwan nghe thấy anh gọi tên mình ở trên giường, cảm thấy giống như sét vừa đánh xuống. Cậu đem Han Wangho kéo qua, ra lệnh.
"Há miệng."
Han Wangho không thể phản kháng, ngoan ngoãn mở miệng.
Kim Suhwan khá bất mãn với nụ hôn đầu tiên của hai người. Cậu đã tưởng tượng ra một con phố yên tĩnh vào lúc hoàng hôn, hai người chậm rãi cùng đi dạo, sau đó không cánh nào kiếm soát được cảm xúc của tình yêu, cuối cùng tạo nên một nụ hôn sâu mang theo hương bạc hà - đã bị một kế hoạch đen tối phá vỡ đi.
Cũng không còn cách nào khác. Người chủ nhân hiền lành chọn ra con đường và những người bạn đồng hành của riêng mình.
Kim Suhwan lại nói.
"Lè lưỡi."
Han Wangho chớp chớp mắt, đưa lưỡi ra.
"Liếm em."
Han Wangho ngậm lấy đầu lưỡi, mông lung hỏi.
"Ở đâu cơ?"
Kim Suhwan nhíu mày, Han Wangho liền dùng đầu lưỡi liếm qua miệng Kim Suhwan một chút.
"Ở đây...phải không?"
Jung Jihoon không chịu được nữa, cậu ta rút gậy mát xa và thay thế bằng cách đâm dương vật của mình thật mạnh và sâu. Jung Jihoon thở hổn hển nói.
"Suhwan, đừng trêu chọc anh ấy nữa." Jung Jihoon vừa nói vừa đâm vào những điểm nhạy cảm xủa Han Wangho.
Kim Suhwan nhìn anh trong mắt lạnh lẽo không có chút nhiệt độ nào, làm anh không dám hét lên.
Âm thanh va chạm thân thể át cả tiếng củi cháy ở trong phòng, Han Wangho mồ hôi đầm đìa, toàn thân không tự chủ được co quắp lại, hai mắt mở lớn, đạt tới điểm cao trào một lần nữa.
Hai tay Jung Jihoon ở trên eo anh đột nhiên siết mạnh. Đầu của Han Wangho bị Kim Suhwan giữ chặt, mạnh mẽ tiến vào, lưỡi đảo trong miệng anh, mút lấy lưỡi anh. Đồng thời, Jung Jihoon bắn tinh dịch ra đầy bên trong hậu huyệt của Han Wangho.
Han Wangho nặng nề thở hổn hển, lại phải tiếp tục nghênh đón Kim Suhwan tiến vào.
Cả đêm chỉ ngủ lay lắt được vài tiếng, sau khi thử mấy loại tư thế, Han Wangho dường như cái gì cũng không bắn ra được nữa, miệng cũng vì khẩu giao mà vừa khô vừa đau.
Đến tận khi hừng đông, ba người cùng nằm một chỗ, lười biếng nhìn mặt trời ở phía xa. Jung Jihoon bỗng nhiên nói.
"Chúng ta đi ngắm mặt trời mọc đi."
Quần áo của Han Wangho dính đầy tinh dịch cùng mồ hôi, chỉ có thể thay một chiếc áo khác của Kim Suhwan.
Ngồi trên bờ biển, một cảm giác yên tĩnh lâu ngày mới có tràn ngập. Ngay cả khi hầu hết chi tiết là sai, mẹ Kim vẫn đã đúng khi cô ấy nói "Hãy yên tĩnh ngắm biển và thư giãn"
Han Wangho nhắm mắt lại, cảm nhận âm thanh xào xạc từ rừng cây phía sau truyền đến, tựa như trên mặt biển xuất hiện hai cây trúc non xanh mát.
Một cảnh tượng kỳ dị mà thu hút như vậy khiến tim của Han Wangho đập nhanh hơn, anh đột nhiên mở mắt ra, liền thấy Jung Jihoon cùng Kim Suhwan đang nhìn anh chằm chằm, vời tình yêu và ham muốn không thể giấu đi trong mắt họ.
Anh chưa từng ở bị trí bên trên cùng cả hai người làm, và tư thế này khiến anh hoàn toàn tiếp nhận toàn bộ của Kim Suhwan.
Mọi chuyện đã sớm bị mất khống chế, Han Wangho chống hai tay lên đùi Kim Suhwan, chịu đựng toàn bộ từ đầu đến gốc dương vật hoàn toàn xâm nhập. Miệng ngậm lấy dương vật của Jung Jihoon, tùy tiện để đối phương rút ra cắm vào.
Làm một lúc, Kim Suhwan đâm càng lúc càng nhanh, Han Wangho không thể khống chế ngã về phía sau,lại bị Jung Jihoon giữ chặt gáy, không có đường lui.
Han Wangho không có cách nào thoải mái mà rên rỉ, nhưng đã bị bọn họ làm rồi. Hai chân di chuyển lên xuống theo động tác đâm vào, anh nhìn Jung Jihoon đang trịnh trượng trên cao bằng đôi mắt mờ mịt.
Không thể làm quá lâu, Jung Jihoon nắm lấy tóc của Han Wangho, mạnh mẽ đâm vào trong miệng anh nhiều lần, mỗi lần đều đâm đến cổ họng căng cứng và ướt át.
Han Wangho suýt chút nữa nôn ra, cuối cùng vẫn phải đem toàn bộ tinh dịch của Jung Jihoon nuốt xuống. Kim Suhwan cũng tóm chặt lấy eo và hông anh, nhanh chóng xuất tinh. Hai người ôm lấy Han Wangho tựa vào vách đá lại một lần nữa làm anh. Hậu huyệt của Han Wangho bị làm đến nóng bỏng, mỗi lần đều bị hung ác đâm vào thật sâu, càng về sau càng không chút lưu tình mà tự giải phóng dục vọng của chính mình.
Không biết qua bao lâu, vài hạt nưa rơi xuống. Mới đầu là lách tách rơi trên khuôn mặt của ba người. Han Wangho ngửa đầu nghênh đón cơn mưa rửa tội, trên người anh rải rác những nụ hôn nóng bỏng, khoảng khắc anh xuất tinh, có một ngọn lửa rực rỡ tuyệt đẹp bốc lên trong màn mưa. Bọn họ hoàn toàn ở trong ngọn lửa mà tan chảy cùng nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro