Vì tiền bán rẻ lòng tự trọng
7. 2h36 phút 15/11: lại 1 lần nữa anh nói dối tôi, lén rút tiền từ thẻ ATM. 3 lần liền 2.11 9.11 và 13.11. Ko kiểu đây là lần thứ bnh tôi phát hiện ra anh nói dối tôi cái kiểu này nữa. Lần nào cũng thề ko bgio làm thế 1 lần nào Nữa. Lý do na ná nhau cho thằng nọ thằng kia mượn. Vài hôm, hay cuối tháng trả.Tồi tệ hơn là anh còn định chối và chỉ nhận có rút 1 lần. Tôi thực sự thấy bực, thất vọng và sợ cái kiểu của anh ấy. Thấy buồn cực kỳ luôn, khi anh ấy làm nhũng việc này Ko một chút thấy hối lỗi, trong những ngày đó vẫn chi li từng tí 1, sòng phẳng bắt tôi đưa tiền đổ xăng hàng ngày, tiền vào bến, tiền ăn.....vvv tôi còn thấy có lỗi vs anh ấy và còn định tính toán sao mỗi ngày đưa anh 300k, Ko đổ xăng thì tiêu vặt. Để anh dỡ phải nói dối hay tìm cachs lén lút lấy tiền trong ví của tôi. Thấy tội cho anh. Bởi tôi biết có vài lần ví tôi mất tiền. Hay là đưa thiếu tiền hàng...vv Tôi Ko nói gì cả. Thoii gì để anh có đồng ra đồng vào. Ông Ck t hay có cái kiểu ra vẻ trc mặt tôi. Ra vẻ sòng phẳng tiền hàng. Nhưng tôi biết thừa. Thoii thì anh lỡ tiêu r thì thôi. Nhưng lần này thì Ko thể chấp nhận dc cái kiểu anh chứng nào tật cũ nói đôi tôi. Bực cái kiểu cứ ra vẻ sau lưng thì toàn làm những việc Ko có lòng tự trọng. Bao nhiêu lần roiif. Cái tính coi thường vợ ông ý Ko bgio bỏ dc ấy. Mấy Hnay linh tính kiêu gì ấy. Thấy ông ý dư dả, hay đặt đồ trên mạng. Toàn 3-500k. Tiền hàng thì sòng phẳng mà sao cứ có tiền. Đang lo hay ông ý lại chơi cờ bạc, lô đề có tiền. Ai dè lén rút tiền, xoá hết tn ngân hàng báo về. Từ đầu tháng tới giờ tiêu gì mà nhiều vậy 1 lần 5tr. 1 lần 4tr, 1 lần 3tr. Hỏi Ko nói. Gặng mãi mới nhận 2 lần rút chứ Ko phải 3. Điên thế. Ông này hết thuốc chữa rồi. Coi thường Vk thế là cùng. Ức Ko chịu dc. Cả tháng trc làm cật lực trả nợ tiêu pha mới để dư dc 20tr. Mà mới đầu tháng ông cho quả 12tr. Chẳng biết ông ý còn lén m bnh lần mà m Ko biết. Tin Tg quá mà. Thế mà nói 1 hồi, ông ấy nói có mấy Tr làm gì mà cứ khóc như mẹ chế bố chết..... roiif chỉ vì mấy Tr mà m nọ kia. Nói m chỉ vì tiền mà m nỡ nói ông ý như thế. Ôi mẹ oi, sao ông Y lại ích kỷ, vô tâm thế Ko biết. Ông y luôn nghĩ thiển cận như vaayj đấy. Toàn kiểu cùn, lật tình thế trách lại Ng khác. Mặc cho m khóc, nói kiểu gì ông ý Ko thèm nghe, kêu sẽ trả m tiền. Sao lại có cái thể loại thế chứ. Ko hiểu kiếp trc con nợ nần gì anh ta. M thấy thực sự khó sống quá. Ức càng thêm ức. Anh ta lyoon thế, có lừa dc ai đâu, chỉ giỏi lừa dối Vk thôi. Nhìn bề ngoài có làm sao đâu cơ chứ. Sống với nhau ngần ấy năm mà những lúc ntnay m cũng Ko hiểu anh ấy là Ng ntn. Chán! Chỉ thấy m Ko dc tôn trọng thôi. A ý nói Vì tiền mà m như này. Cứ như m là Ng sai, m là Ng gây ra tội ý. Trong khi anh ta chỉ vì tiền mà Ko biết tự trọng, lời hứa đầu môi Ko biết bnh lần. Càng ngày càng trở nên vô tâm và khó tính. Liệu m có sống nổi cùng anh ý lâu dài Ko nhỉ. Thực sự lúc này đây m thấy kho chịu lắm, muốn tranh xa anh ấy càng xa càng tốt. Sao bgio anh ấy lại ích kỷ như vậy nhỉ. Oi tôi phải làm sao đây. Ngày mai sẽ ra sao? Thực sự t chỉ muốn cs yên bình thoii mà sao kho quá. Sao cứ dc 1tg anh ấy lại thế. Ko chuyện nọ lại đến chuyện kia. Sao anh ấy lại dễ dàng làm ra những chuyện như thế, dễ dàng hứa và Ko cắn dứt lương tâm. Đàn ông trên đời này là thế hay chỉ có Ck tôi là thế. Khó chịu quá. Sao anh ấy có thee làm thế nhỉ. Ko biết quý trọng đồng tiền làm ra, suy nghĩ thiển cận, vô tâm, vô lo, vô nghĩ. Cứ như tôi thế này khổ mãi mà thôi. Tôi muốn từ bỏ mọi thứ, từ bỏ anh ấy, chỉ có tôi và các con. Ước gì tôi Ko nợ ai cả để tôi có thể chấm dứt tất cả. Bnh việc còn chờ đợi ở phía trc, tôi dừng tại đây là mọi thứ kết thúc, tất cả cùng khổ, con cái tôi khổ. Ông trời lại thử thách tôi sao. Tôi Ko biết ngay mai sẽ ra sao đây? Bnh thứ vây quanh tôi. Tôi ước anh đừng làm như vậy vs tôi. Tôi ước t Ko phát hiện ra chuyện này. Ước đây chỉ là giấc mơ. Huhuhu. Tôi cần phải mạnh mẽ lên. Cố lên tôi ơi. Tôi Ko trông cậy dc anh ta r. Huhuhu. Vì tiền mà tôi mất anh ấy r. Huhu
8. Ko hiểu ông Ck tôi là cái thể loại gì? Tôi thấy thật sự thất vọng. Mà rốt cục làm gì có Hi vọng gì mà đe thất vong cơ chứ. Lại 1 sự lừa dối có tính toán. Hèn hạ! Anh ta chẳng dám lừa ai, chỉ lừa Vk mình thôi. Sao càng ngày ông ý càng cho tôi thấy ông ý là kẻ Ko ra gì. Nói đến mức như vậy mà Ko 1 lời nào thấm vào đầu. Thẻ rút tiền tôi thu lại hết thì ông ý lại lấy chứng minh thư để ra ngân hàng tự rút tiền. Lại những trò lừa: biết Thoing tin tiền ra sẽ báo vào đt của tôi, thế là mới sáng ông ý cầm đt giả vờ chép chép đơn hàng của khách. Lợi dụng Tg tôi đưa con đi học, ông ý cầm luôn đt giả vờ đi ăn sáng. Về tôi Ko thấy đt đâu, chẳng bgio ông ý lại cầm đt của t đi như thế. Tôi linh tính chuyện gì đó, nghi ông ý rút tiền bằng chứng minh thư. Xe máy Ko có. T vớ luôn cái xe đạp tính đi lên ngân hàng BIDV nhưng đi giữa dg thì thấy ông ý đi về. Về nhà chẳng 1 hiện Tg. Lúc ý tôi lại vội kgachs giục hàng nên Ko ktra máy. Với lúc ý cũng thấy hơi áy náy nghĩ rằng chắc ông ý Ko làm cái trò đaays đâu. Vừa mới vụ hôm trc. Dù ít nhiều m nói thế cũng hiểu. Ai dè hôm sau thấy khách bảo Ck tiền vào BIDV mà tìm tn Ko có. Mất lyoon tn. Oi mẹ oi, linh tính hôm qua là đúng. Tôi phải nhờ bà kgachs chuyển thêm vào tk để ktra số dư.....Tk mất 15tr. Chỉ có Ck tôi. Tim tôi đập Loạn. Xuống hỏi Ck t, lúc đầu còn chối nhưng tôi cương quyết. Ông ý im lặng! Sao mọi thứ cứ dồn dập. Tôi thực sự đơ. Sao ông ý có thể bán rẻ lòng tự trọng như vậy. Ko 1 chút hối hận, Ko 1 chút hối cải.... đầu tôi rối như tơ vò. Tim tôi đau thắt lại. Hụt hẫng, thất vọng. Ngay lúc đó tôi muốn dừng lại tất cả nhưng rồi t cũng bình tâm lại....tôi lên xe 1 cách mặc định.Tôi hỏi: a rút tiền để làm gì? - Anh lỡ báo mấy con lô. Anh xin lỗi! Tôi đơ! Tôi Ko biết phải nói gì vs Ck tôi. Bnh suy nghĩ nhảy lung tung trong đầu tôi. Đấu tranh tư tưởng. Nước mắt chảy ngược vào trong. Sự hụt hẫng, thất vọng tràn ngập. Tôi im lặng và chỉ biết im lặng. Mọi thứ như sụp đổ. Lại 1 câu xin loiix thốt ra từ miệng anh. Những câu hỏi và tự tôi đáp luẩn quẩn trong tâm trí. Dừng lại? Tiếp tục? Kết thúc? Bước tiếp? Tôi Ko còn quyền lựa chọn. Tôi Ko thể lựa chọn dc nữa. Cs bắt tôi phải bước tiếp. .....Tôi tĩnh tâm lại hơn và lại cố nghĩ ra 1 tia Hi vọng. 1 lần nữa Tôi nói với Ck tôi, khuyên anh nọ kia. Tôi Ko biết liệu nó có thấm 1 chút nao vào đầu anh ít nào Ko? Tôi nói như 1 cái máy. Ko sẵng,nói 1 tràng. 1 chút gì đó vẫn le lói Hi vọng anh thay đổi. Tôi lại cố dặn lòng mình: cần cố gắng hơn nữa. Với Ng Ck Ko biết nghĩ sâu xa, Ko biết việc gì quân trọng , việc gì Ko quan trọng như vậy chỉ còn có cách: phải cảnh giác cao độ (như Liên đã khuyên tôi).....nghĩ mà tim đau nhói khi tôi phải cảnh giác vs chính Ng thân nhất của mình. Ước gì đây chỉ là 1 giấc mơ.
9. 2h sáng 27-12: anh ấy Ko thể thay đổi, bản tính khó rời. Sự dối trá đã ăn sâu vào máu anh ấy. Anh ấy vẫn Ko ngừng tìm kiếm 1 cơ hoiij đe qua mặt tôi. Giấu diếm cho bản thân mình. Tiền đã khiến anh ấy mờ mắt. Tiền khiến anh ấy ích kỷ, vô tâm. Không cần biết ngày Hnay bán hàng lời lãi ra sao, có cơ hoiij là vẫn cứ qua mặt tôi. Qua mặt dc ít nào hay ít đó. Chẳng cần biết đến nợ nần. Cứ có tiền tiêu là Ok. Mọi thứ tôi phân tích giảng giải vào tai này anh cho lọt sang tai kia luôn. Tiền kiếm về tôi Ko bgio nghĩ cho bản thân, hằng ngày hăng say làm việc, tối đến vào sổ sách xem ngày Hnay lời lãi như thế nào, tính toán còn nợ chủ hàng bnh, cần bnh nữa để trả dc nợ. Không 1 khoản riêng tư. Có bnh để nghĩ để trả nợ hết. Mọi khoản Ko dê anh phải lo lắng: tiền ăn uống, học hành của con, tiền sinh hoạt, tiền trả nợ......phân tích cho anh tình Hình kte nhà mình, các khoản cần trả, lời lãi hàng tháng, dư có lỗ có. Mà anh vẫn dửng dưng, trực chờ cơ hội đee qua mặt tôi. 55tr tôi bó thành 3 cọc: 1 cọc 30, 1 cọc 15. 1 cọc 10tr. Anh nói có ai Ck nhờ vào tk 10tr. Nói tôi đưa tiền mặt. Tôi đưa anh cọc 10tr tiền lẻ 200 và 100. Anh bảo đưa tiền chẵn đi. Tôi đành lấy cọc 15tr, rút lại 5tr chập vào cọc 10tr tiền lẻ và đưa anh 10tr tiền chẵn. Vậy là tôi còn 45tr Ok! Chúng tôi xuống lấy hàng. Tôi rút 1 cọc 15tr tính trả nhà đó 10tr. Đầu óc t lại nghĩ cọc đó 10tr. T đưa cho Ck t đếm lại cho chắc. Lúc anh đêm tôi lại Ko để ý. Và vẫn đinh ninh cọc đó 10tr. Anh ý đưa lại cho t để trả họ. Còn 5tr Ko đưa lại t. Sang 1 nhà khác tôi tính trả họ 20tr nhưng đếm dc có 18tr. Anh để thêm 2tr vô cho tròn 20. T còn hỏi tiền ở đâu?a ý Ko nói gì. Vì t vẫn Ko nhớ ra cọc vừa nãy dư 5tr. Chắc từ lúc này anh đã có ý giữ lại luôn số dư đó. Tối đi ngủ tôi lại thắc mắc tiền anh lấy ở đâu? Anh nói lúc trả nhà Ngọc 10tr còn dư Hơn 2tr. Thì để 2tr vào cho đủ 20tr đó. Tôi định thần lại và nhớ ra cọc đó 15tr. Anh cứ cãi với t là Ko có. Chỉ có hơn 2tr. Bảo t trả Ng khác linh tinh r, oẻ đâu ra 5tr. Bảo t nói linh tinh. Lúc này thì t đã nhớ ra và chắc chắn 100% là cọc đó 15tr. Tôi bức quá và khóc nói anh: anh đừng làm cái trò đấy vs em nữa. Cái này e Ko sai đâu. Sao anh cứ tìm cơ hội để lừa e vậy? Anh nhân cơ hoiij bệnh hay Quên của em mà anh làm trò hèn này à. Sao anh quá đáng thế. Tôi khó chịu lắm! Thấy m đáng trách, cứ tạo cơ hoiij cho anh ấy tìm cách lừa mình. T thấy tủi thân kinh khủng, đơn độc. Tự ti khi mắc chứng hay Quên ntnay. A ấy lại lợi dụng nó để lừa tôi khiến tôi càng thấy tủi. Trc khi sinh con tôi chẳng làm sao vậy mà từ khi sinh bé đầu tôi bị chứng hay Quên. Nhưng có những cái lại nhớ rất kỹ. Hoặc Quên lúc đó xong 1tg sau lại nhớ ra. Anh ấy biết bệnh đó của tôi. Nhưng Ko vì thế anh ấy thông cảm cho t mà anh lại luôn tìm cách lợi dụng nó để qua mặt tôi. Đã rất nhiều lần. Nh lúc còn lấy cớ nhiếc tôi nữa. Haiz. Lấy 1 Ng vô tâm là vậy đấy. Vậy đấy! Giờ t chẳng thể tin nổi anh ấy. Tôi chỉ muốn vứt bỏ mọi thứ và ôm con tới 1 nơi Ko có anh ấy. T muốn đưa hết mọi thứ, tk, nợ nần tống khứ hết cho anh, để cho anh biết lo. T muốn giải thoát, Ko muốn lo nghĩ nữa mà sao khó quá. Với cách nghĩ thiển cận của anh, có lẽ anh nghĩ tôi sung sướng khi là Ng chủ tk chi tiêu. Tôi ước tôi có thể vứt bỏ tất cả các gánh nặng trên vai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro