12.
lee sanghyeok đứng tựa vào tường, trông lại hai con người đang ngồi ở sô pha kia.
một nam một nữ ngồi cạnh nhau với dáng vẻ nghiêm túc tập trung vào mớ tài liệu trước mặt, người này nói thì người kia đáp, hòa hợp không tưởng.
"...?"
ngược mặt lên, jeong jihoon thấy vị hôn thê của hắn dùng ánh mắt lửa hận tình thù hướng về phía hắn.
"hm? có chuyện gì hả sếp?"
"lee sanghyeok, sao lại đứng đó?"
"hừ!"
"tới đây."
"..."
lee sanghyeok vẫn đứng yên không nhúc nhích, mãi một lúc sau liếc mắt lại, người kia vẫn kiên định nhìn mình, tay vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh, cậu mới hạ người đi tới với gương mặt ương ngạnh chẳng muốn chịu thua.
cả buổi chỉ nằm gối đầu lên đùi jeong jihoon, hai chân tìm được tư thế thoải mái đong đưa, tay mắt nghịch điện thoại chẳng thèm để tâm đến công chuyện của hai người lớn. lâu lâu lại lật người hóng một chút rồi liếc cho người nữ kia một ánh mắt, giống như con mèo đanh đá đang ra dấu chủ quyền vậy, bám dính chủ nhân không rời nửa bước.
mấy ngày tới kỳ này của lee sanghyeok thật sự làm cả cơ thể của của cậu khó chịu không yên. tâm trạng cũng theo đó mà lúc lạnh lúc nóng, chỉ cần thấy gì đó không ưng liền để bụng rồi bực dọc.
mà người luôn ở cạnh con mèo khó chiều này là ai? jeong jihoon chứ ai, sẽ là nạn nhân phải chịu mấy quả áp lực từ những cuộc nói chuyện vốn là chuyện thường ngày của họ. mà kỳ của lee sanghyeok đầu phải chỉ 3, 4 ngày, nhiều nhất là phải cả một tuần mới hết hẳn.
nhưng ngoài những quả mìn phải cẩn thận để không đạp trúng đó thì, lee sanghyeok cũng có đoạn rất quấn người, cứ thi thoảng lại cọ cọ lên người khi hắn đang làm việc mưu cầu sự chú ý.
sao càng ngày càng giống đang nuôi mèo...
bên cạnh đó thì còn một số vấn đề khác, đáng nói nhất là...
cơ thể của lee sanghyeok nhạy cảm hơn trong mấy ngày này.
na imyoung ra về, jeong jihoon đưa tay xoa lên bụng mèo phẳng mềm, người nhỏ liền run lên, trong cổ họng phát ra tiếng nỉ non khó phát hiện.
"ưm..."
"vẫn còn khó chịu à?"
"ừm... trướng quá.."
"chỗ nào?"
"... ngực."
"..."
quả thật, bầu ngực nhấp nhô sau lớp áo thun mỏng căng tròn thu hút sự chú ý của người trước mặt, thậm chí nếu cúi người xuống trong chiếc áo quá cỡ, hắn còn có thể thấy được hai đầu nhũ hồng hào sưng to qua cổ áo rộng rãi.
"ổn không?"
"nếu tôi nói không thì sao?"
"?"
"chú sẽ giúp tôi chứ?"
"..."
"hừ, hỏi thừa quá." lee sanghyeok hất mặt sang chỗ khác.
"sanghyeok."
"hm?"
"ngồi lên đây."
"hả?"
cậu nhìn jeong jihoon đặt một tay lên đùi hắn, thấy cậu nhìn qua thì vỗ vỗ, là muốn cậu ngồi lên đùi hắn hả?
ý gì vậy...?
"sao-sao thế?"
"cậu bảo tôi giúp?"
"nhưng mà..."
"không phải?"
"..."
bất ngờ lại có cơ hội tốt thế này, lee sanghyeok vừa lo vừa muốn biết hôn phu sẽ làm thế nào để giúp mình.
cậu ngồi mặt đối mặt với hắn, đùi kẹp hai bên hông, mông đặt lên hạ bộ đang ngủ say.
"th-thế này?"
"ừm, vén áo lên."
"..."
jeong jihoon chạm vào đôi gò bông mềm mại, dạo đầu thoáng nhẹ nhàng cũng đủ khiến cơ thể vốn mẫn cảm của đối phương lẩy bẩy.
"cảm giác thế nào?"
"ah.. không... biết nữa.."
nghe câu nói đứt quãng, hắn lại tăng lực đạo một bên, bên kia dùng ngón tay gảy đầu ti khiến nó xấu hổ co rúm vào.
"hah.. ư..." thành công làm cậu rên to hơn.
"ah!"
cả hai tay hết ngắt nhéo rồi chuyển sang rê vặn hạt đậu đỏ bừng đến ấn tượng trên thân người trắng như bông bưởi noãn nà.
"rên đi, đừng nén lại."
"hưm... ah!"
lee sanghyeok vòng tay ôm cổ đối phương để giữ tư thế ngồi vững vàng khi hắn chui đầu vào hõm cổ cậu, hít lấy hít để mùi sữa tắm dâu tây quen thuộc bọc quanh cơ thể tươi ngọt của thiếu niên.
"ứm..."
"thế nào rồi?" hắn hỏi, tay vẫn không ngừng công việc đang mân mê đôi bầu sữa căng cứng.
"ư... không.. lạ lắm..."
tuy lee sanghyeok là người hay giăng bẫy để jeong jihoon mắc câu, nhưng cậu cũng chỉ là một ngư dân trẻ tuổi mới khởi nghiệp không biết làm gì sau khi bắt được một mẻ lớn. cậu hoang mang trước một con cá lớn tự động chui vào lưới, thậm chí kích thước của nó còn to hơn cả cậu.
mình không làm thịt nó thì nó có làm thịt mình không nhỉ?
"ư-ah!"
hai tay hắn di chuyển nắm lấy eo cậu cố định một chỗ không để sanghyeok té ra sau khi cậu ngửa cổ rên lớn, jeong jihoon ngậm lấy đầu ti em mà cắn mút, cái lưỡi điêu luyện của hắn liên tục đá lên xuống, vân vê hạt đậu dựng thẳng đứng trong khoang miệng nóng ẩm.
cái kỹ thuật mà lee sanghyeok cho là tốt, được tận mình trải nghiệm mới thấy không phải chỉ là tốt mà là quá tốt, tốt đến mức khiến cậu ré lên như tiếng mèo gào động dục, nước mắt sinh lý cũng tràn ra từ khóe mi, bụng dưới dần trở nên râm ran, ngứa ngáy.
"sướng chứ?"
"ư ah... sướng..."
jeong jihoon nhả ra, núm vú bị dính đầy nước bọt nhớp nháp chuyển từ màu hồng nhạt đến màu đỏ tươi như một quả cherry ngon mắt.
"bên-bên kia nữa..."
hai bắp đùi bị kích thích, run rẩy díu chặt vào hông người nọ, mông đã và đang bị đâm chọt bởi thằng em vừa thức giấc trồi dậy tạo thành một cái lều cao ngỏng.
sau vài (chục) phút, jeong jihoon chăm sóc cặp bánh bao nhạy cảm của vợ tương lai bằng cả miệng và tay thay phiên. lee sanghyeok rã rời, tròng mắt phê pha đã sớm mất đi tiêu cự, cả người đỏ đỏ hồng hồng như con tôm luộc, sung sướng cứ hoài truyền lên các tế bào thần kinh khiến cậu mất dần đi một phần ý thức.
"..."
"ư... hah..."
"nữa chứ?"
"không... không, mệt... quá đi..."
hắn ngã lưng xuống ghế sô pha, để cậu nằm lên trên thân mình, khẽ vỗ vỗ cơ thể mềm oặt như cục bột của người nhỏ.
"..."
"chú..."
"hm?"
"cái đồ cầm thú."
"... cậu có muốn biết cầm thú thật sự là thế nào không?"
"... là thế nào?"
cậu vừa dứt lời, hắn liền nắm hai cánh mông tròn đẫy ấn vào dương vật vẫn còn ngẩng cao đầu.
"ah!"
"hm, muốn thử không?"
"..."
"sao?"
"biến thái."
"..."
___
17052024
con cầu con khấn🙏🏻🙏🏻🙏🏻
lâu r không viết dăm cái bị sượng...
mong là nó k đuối
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro