Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.

"em đừng có mà nói chuyện nhảm nhí đó nữa."

"nhưng em hỏi anh tại sao lại có mùi lạ ở trên áo anh mà!!"

"sao anh không trả lời em mà cứ tránh né vậy? anh sợ gì sao! anh mau nói cho tôi biết đi!!"

"tôi mệt rồi, không muốn nói chuyện với em nữa."

"nè! jeong jihoon anh đi đâu vậy hả!?"

jeong jihoon không để ý tới người vợ của mình vừa cầm chiếc áo vest vừa la lối, đập phá đồ. hắn cứ thế mà lái xe thẳng ra khỏi nhà.

_______________________

cô tên là kim sojin, là vợ hợp pháp của jeong jihoon đã được ba năm. cô yêu jeong jihoon rất nhiều, nhà hai người cùng hợp tác làm ăn nên cô được được tiếp xúc với jeong jihoon từ khi còn nhỏ.

khi phụ huynh cả hai bên muốn jeong jihoon cưới cô, lúc đầu hắn rất giận dữ nhưng không lâu sau hắn đã chấp nhận, một cách rất nhanh chóng.

kim sojin nghĩ rằng bên nhau lâu như vậy ít nhiều gì cũng sẽ có tình cảm với nhau thôi, vì ông bà ta nói rằng 'lửa gần rơm lâu ngày cũng bén' mà.

vậy mà mấy tháng dạo gần đây, cô hay bắt gặp người chồng của mình đi sớm về trễ, một bữa cơm cũng không ăn được cùng nhau, trên áo vest của hắn thường có một mùi hoa hồng rất thơm, làm cô ngày càng nghi ngờ.

đỉnh điểm là khi, dòng tin nhắn của người kia đã bị cô trông thấy khi jeong jihoon quên khoá màn hình điện thoại.

kim sojin như phát điên lên, cô cầm điện thoại dí vào mặt jeong jihoon, cô bắt đầu nói ra hết những điều mình nghi ngờ mấy lâu nay cho hắn nghe. nhưng nhận lại là sự thờ ơ và kêu cô đừng nói điều nhảm nhí nữa.

_____________________________

jeong jihoon chạy thẳng tới một ngôi nhà sang trọng ở ngoại ô của seoul, nơi mà người hắn yêu ở đó.

jeong jihoon bước vào căn nhà, đã được tiếng piano êm tai, làm dịu đi cơn bực bội trong người. hắn chầm chậm đi tới, ôm lấy đôi vai mảnh khảnh xinh đẹp kia.

người kia cũng dừng lại bản nhạc êm tai mà xoay người qua mỉm cười với hắn.

"lại cãi nhau với sojin sao?"

"xinh đẹp làm ơn đừng có nhắc tên cô ta trước mặt em mà."

"được rồi, jihoon muốn gì nào."

"em chỉ muốn ở bên anh thôi, lee sanghyeok."

"anh luôn ở đây với em mà."

"thật buồn khi ta không thể yêu nhau công khai anh nhỉ? em chán ngắt cái hôn nhân đó lắm rồi. chúng ta yêu nhau trước cơ mà, tại sao phải giấu diếm chứ?"

"được rồi jihoon à, đừng bực bội nữa em, sớm thôi ta sẽ ở bên cạnh nhau một cách công khai."

nói xong lee sanghyeok đưa hắn vào một nụ hôn ngọt ngào, tay của anh bắt đầu vòng qua cổ jeong jihoon, hắn liền hiểu ý bế anh lên một cách nhẹ nhàng.

chiếc áo len quá cỡ của anh vì thế mà làm lộ ra một bên bờ vai trắng trẻo và đẹp đẽ lại còn rất hút mắt. hợp để jeong jihoon cắn lên, hắn để lại những dấu vết tình tứ lên đôi vai mềm mại trắng trẻo này của anh, làm nó càng thêm đẹp đẽ.

"vào phòng đi jihoon của anh."

"vâng, thưa người đẹp."

sau khi bước vào phòng, jeong jihoon đặt anh lên chiếc giường mềm mại, cứ thế mà lột chiếc áo len của anh ra để ngắm nhìn được một cảnh tuyệt đẹp.

jeong jihoon rất nóng vội, hắn cuối người xuống cắn lấy hai điểm nổi bật trên làn da trắng tinh của lee sanghyeok. một bên thì hắn cắn mút, một bên hắn dùng tay gẩy qua gẩy lại.

công việc của anh là ngửa cổ lên và hưởng thụ. lee sanghyeok cất giọng rên rỉ ngọt ngào, làm cho đầu óc jeong jihoon ngày càng mê muội, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống anh.

hắn lột hết những gì vướng víu trên người của cả hai, jeong jihoon hôn từ đỉnh đầu xuống tận đôi bàn chân trắng nõn nà của lee sanghyeok, bàn chân của anh cũng bắt đầu hoạt động. lee sanghyeok dùng chân chạm vào cái dương vật to lớn kia làm cho jeong jihoon sung sướng.

"xinh đẹp giúp em nào."

hắn ra lệnh, anh tuân theo. lee sanghyeok tiến tới, cầm dương vật hắn như một bảo bối. anh rải những cái hôn lên nó sau đó đưa vào khoang miệng ấm nóng của mình, làm jeong jihoon sướng phát điên.

lee sanghyeok làm rất thành thục, anh bú mút đến khi jeong jihoon không chịu nỗi, cầm lấy cái đầu nhỏ xinh của anh mà ép sát vào, bắn hết con cháu của hắn vào khoang miệng ấm nóng.

anh cũng chẳng ngần ngại mà nuốt ửng hết chúng đi, nhưng đổi lại là ánh mắt khó chịu của jeong jihoon.

"em đã bảo anh đừng nuốt mà, sẽ làm đau bụng anh đấy."

"anh không sao đâu, đây là tinh của jihoon mà không thể bỏ phí được."

jeong jihoon nghe xong không khỏi hưng phấn, lập tức đem người anh ra để 'yêu thương'. cả hai cứ thế mà quấn quýt nhau đến tận sáng.

_____________________

mở mắt ra, jeong jihoon không còn thấy người thương ở bên cạnh, tuy hơi ấm vẫn còn ở trên ga giường nhưng hắn vẫn lo lắng, tức tốc chạy xuống nhà để tìm kiếm anh.

lee sanghyeok đang nấu ăn thì thấy jeong jihoon gấp gáp chạy xuống, đầu tóc không gọn gàng, mặt lơ ngơ, mặc quần sọc kẻ trông rất đáng yêu.

khi vừa thấy anh ở trong bếp, đeo tạp dề jeong jihoon không nhanh không chậm đi tới ôm anh vào lòng, thủ thỉ vài câu yêu thương với anh rồi ôm anh chặt hơn.

đến nỗi lee sanghyeok phải khuyên jeong jihoon mau chuẩn bị để đi làm.

"nhưng em là chủ tịch mà, đến trễ thì có sao đâu chứ."

nghe xong câu này anh thấy cũng đúng nên cứ mặc cho jeong jihoon muốn làm gì thì làm.

cả hai quấn quýt nhau đến tận trưa thì jeong jihoon có cuộc họp ở công ty nên hắn đành luyến tiếc tạm biệt người đẹp.

jeong jihoon vừa đi thì có tiếng chuông, mở cửa ra thì là kim sojin, vợ hợp pháp của jeong jihoon.

"cuối cùng cô cũng tới, mời vào."

lee sanghyeok chẳng có tí nào là bất ngờ khi thấy cô, làm cho cô điên càng thêm điên.

"này lee sanghyeok, tại sao lại là mày, tại sao lại là mày!?"

"bất ngờ gì chứ? bạn cũ."

"ai là bạn của mày chứ!? tại sao mày luôn cướp tất cả mọi thứ của tao! tại sao!?"

"tôi cướp gì của cô? jeong jihoon không phải là món đồ sỡ hữu, em ấy là người yêu của tôi."

"người yêu cái chó gì chứ? tao là vợ hợp pháp của anh ấy, chỉ có tao mới được ở bên jeong jihoon thôi!"

"vợ hợp pháp? nói chuyện buồn cười thật đấy."

"cô hãm hại tôi đi vào cảnh nhà tang cửa nát chỉ vì lúc đó người jeong jihoon thích là tôi. cô ghen ăn tức ở, dùng lợi thế nhà mình có quyền lợi hơn mà ép công ty ba tôi đến mức đường cùng."

"khi biết chính cô là người làm nên điều này tôi tức điên lên muốn dùng đôi tay này giết chết cô."

"nhưng tôi nghĩ rằng có một thứ còn làm cô đau khổ hơn, đó là không thể có được tình cảm của jeong jihoon."

"tôi đã khuyên em ấy chấp nhận hôn sự, em ấy cho cô được danh phận nhưng người em ấy yêu là tôi. jeong jihoon cưới cô nhưng người trong đêm động phòng với em ấy là tôi."

"mày dám lấy jeong jihoon ra để làm công cụ trả thù tao sao?"

"mày dám sao!?"

"không có gì là tôi không dám, con người bị dồn vào đường cùng thì phải tự cứu lấy mình thôi."

"thằng chó này, tao sẽ giết chết mày!"

cô ta đẩy mạnh anh xuống dưới đất, tay với lấy con dao cắt hoa quả trên bàn cứa vào cổ anh. máu chảy ra rất nhiều vì con dao rất bén nhưng cô ta chẳng nhận thức được điều đó và lee sanghyeok cũng chẳng thèm vùng vẫy vì anh biết jeong jihoon sẽ sớm xuất hiện.

cánh cửa mở ra jeong jihoon thấy cảnh tượng ấy mà hốt hoảng, hắn đẩy kim sojin ra rồi bế anh đi bệnh viện. trên đường đi cũng không quên báo cảnh sát để tống kim sojin vào tù.

_____________________________________

lee sanghyeok mở mắt ra, trước mặt anh là trần nhà trắng xoá. lee sanghyeok cứ tưởng là mình đã chết nhưng bàn tay bàn tay anh được truyền đến một cảm giác ấm áp.

jeong jihoon nằm gục xuống giường, tay nắm chặt lấy tay của lee sanghyeok, hắn chờ anh tỉnh lại.

"ji-jihoonie à.."

anh chầm chậm mở miệng, cổ hơi nhói đau nhưng vẫn không sao. jeong jihoon nghe được tiếng người thương, lập tức ngẩng đầu dậy. hắn ôm anh chặt cứng nhưng cũng nhanh chóng buông ra để cho anh thoải mái. tay hắn nhanh chóng bấm nút màu đỏ trên góc để gọi bác sĩ đến xem tình hình.

sau khi bác sĩ dặn dò rồi đi ra ngoài, hắn cất giọng lên hỏi anh.

"anh làm em lo chết đi mất, nếu lúc đó em không về nhà lấy tập tài liệu thì anh sẽ làm sao đây!?"

"anh biết là jihoon sẽ xuất hiện khi anh gặp khó khăn và nguy hiểm mà, giống như lúc trước vậy."

bởi vì anh là người đã bỏ tập tài liệu quan trọng ấy ra mà, anh biết cô ta sẽ tới đó jihoon ơi.

"anh thật sự doạ em rồi, anh đừng bỏ em mà, làm ơn.."

"làm sao anh có thể bỏ jihoon được chứ, anh yêu em mà."

"em cũng vậy, em yêu anh rất nhiều."

"cô ta sao rồi?"

"em cho cô ta ở tù rồi ạ, vừa phát hiện ra là nhà cô ta dùng cổ phiếu bẩn để lừa dối mọi người, có hành vi xây dựng trái phép nên nhà cô ta cũng đã bị tạm giam rồi."

"em cũng đã ly hôn với cô ta, và em sẽ công khai cho cả thế giới biết. anh là người em yêu."

"jihoon cứ làm gì mà em muốn nhé, anh yêu jihoon của anh nhiều."

____________________

ngày nắng đẹp trời, lee sanghyeok bước vào nơi thăm tù nhân. anh đã gọi số hiệu 9803 là kim sojin ra để nói chuyện.

cô ta bây giờ không còn được sống trong giàu sang nữa nên nhìn rất luộm thuộm.

anh cầm điện thoại lên nói.

"cuộc sống ở trong đó ổn chứ kim sojin?"

"mày đừng có mà đắc thắng, sẽ có người cứu tao ra ngay thôi, nhà tao sẽ không để cho tao ở trong đây lâu đâu."

"và khi tao ra tù rồi thì mày và jeong jihoon phải trả giá đắt đấy!!"

nghe những lời này của cô ta, lee sanghyeok cũng chỉ cười nhẹ.

"gia đình cô bị giam hết rồi, cô không biết sao? họ hàng cũng đã cắt đứt với cô hết rồi. cô định trả thù tôi và chồng tôi như thế nào đây?"

"mày!!!"

"thằng chó!! ahhh thằng chó như mày mà lại thắng tao!!"

cô ta tức giận đập mạnh bạo lên tấm kính, lee sanghyeok vẫn ngồi điềm tĩnh.

"kế hoạch bảy năm của tôi, sao mà không thành công được? ăn cơm tù ngon nhé, tạm biệt không hẹn bao giờ gặp lại."

nói xong lee sanghyeok bước ra khỏi chỗ đó mặc kệ biểu cảm tức giận của kim sojin, vừa ngồi lên chiếc xe jeong jihoon mới mua cho anh, điện thoại đã kêu lên ting ting.

-vợ yêu về nhanh đi ạ! em nhớ vợ rồiii.

tin nhắn của jeong jihoon làm anh mỉm cười, chiếc xe lăn bánh rồi trở về ngôi nhà có hắn đang chờ.

"anh về rồi đây."

"em nhớ xinh đẹp của em quá đi."

"anh cũng nhớ jihoon của anh, ta vào nhà thôi."

"vâng vào nhà thôi."

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro