Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

another possibility

Warning: 18+

---------

   

"Em muốn làm chuyện đó, được không?"

"Làm... Làm gì cơ?"

Nhìn vẻ mặt kiên định và bình tĩnh của Jeong Jihoon, cùng với sự thay đổi vị trí giữa hai người, Lee Sanghyeok mơ hồ cảm thấy sự việc xảy ra tiếp theo sẽ vượt xa khỏi tầm kiểm soát của mình, vô thức thốt một câu giả ngu ngơ chặn miệng người kia. Chuyện này hẳn là dành riêng cho Jeong Jihoon và Lee Sanghyeok của hắn, có lẽ đã trải qua vô số lần, nếu không thì tại sao cơ thể này mới bị động chạm một chút đã mềm nhũn cả ra cơ chứ?

Dẫu biết thể xác này là của mình... Có thể là của mình ở một thế giới khác, thậm chí là ở tương lai, nhưng giới hạn tiếp nhận của anh chỉ dừng lại ở mức "hẹn hò" mà thôi, bước tiến này quá sức chịu đựng rồi —— Lúc này anh hi vọng mình có thể thoát khỏi đây, cho dù linh hồn tạm thời xuất ra khỏi thân xác, để bản thể Lee Sanghyeok trở về là tốt nhất. Đáng tiếc mọi chuyện không như mong đợi, chỉ có đầu lưỡi của người kia xâm nhập khoang miệng, khéo léo cuốn lấy anh mà ngấu nghiến, liếm láp đến mức hai chân run rẩy, môi mềm không khỏi căng thẳng mà hé mở thở dốc, nước bọt không kịp nuốt, từ khóe miệng chậm rãi chảy xuống. Anh nghĩ sức tay của mình khá mạnh, thế nhưng khi đẩy vai Jeong Jihoon cứ ngỡ bản thân là gấu bông, chẳng lay động gì được hắn. Lee Sanghyeok co chân lên, đầu gối lơ đãng cọ vào "quái thú" của đối phương, hoàn toàn không cự lại được con mèo lớn đang động dục. Anh nhấc chân muốn đạp người trước mặt ra xa liền bị Jeong Jihoon phát hiện ý đồ xấu, cổ chân bị túm lấy choàng qua hông hắn, để hạ bộ hai người thoải mái ma sát.

Jeong Jihoon hôn anh đắm đuối, ngửa mặt cắt đứt sợi chỉ bạc trên môi, vẻ mặt chân thành dụ dỗ Lee Sanghyeok, nói anh giúp em chút đi, dẫn dắt ngón tay thon dài đi dần xuống dưới. Lee Sanghyeok kinh ngạc mở to mắt, không biết ống quần bị xé toạc từ lúc nào, tính khí dựng thẳng lên, để con mèo lớn kia bao bọc trong lòng bàn tay, di chuyển lên xuống. Đối với một tuyển thủ ít kinh nghiệm yêu đương, hành động này khiến mặt mũi anh nóng bừng, sắc hồng lan dần đến đầu ngón tay, dịch thể rỉ ra từng chút, tay hắn bỗng tăng tốc, động tác rất nhanh làm anh cứng đến phát đau. Anh mơ hồ cảm thấy mình sắp xuất tinh rồi, nhưng bắn thẳng vào mặt một thằng đàn ông khác như thế này liệu có ổn không? Jeong Jihoon hoàn toàn chẳng hiểu cho cảm giác xấu hổ của Lee Sanghyeok, hắn chậm rãi nhào nặn tinh hoàn nặng trịch trong khi nhìn chằm chằm vào anh người yêu, như thể không muốn bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm nào của người dưới thân. Hắn cầm tay anh cùng ve vuốt, quy đầu mẫn cảm cọ xát vào da thịt, anh nhịn không nổi nữa, chẳng mấy chốc phóng ra hàng tinh dịch trắng đục.

"Đã lâu không làm, bắn nhiều quá..."

Đã chạm đến giới hạn chịu đựng, nhưng hóa ra đây mới chỉ là bắt đầu. Trong cơn hoảng loạn không biết làm cách nào để trốn thoát, bắp đùi lạnh cóng, Lee Sanghyeok còn đang định lấy khăn giấy lau sạch mớ lộn xộn ở phần thân dưới thì Jeong Jihoon đã kéo quần xuống rồi vứt dưới nền đất, như thể cắt đứt đường chạy của anh. Hắn một lần nữa đè anh xuống hôn cắn, ngấu nghiến cần cổ non mịn, lưu lại những vết yêu rải rác. Lee Sanghyeok sầu não vô cùng khi phát hiện ra rằng cơ thể này chỉ cần động chạm một chút là đã nổi phản ứng, vật nhỏ va quẹt vào bụng của Jeong Jihoon để lại ít dịch thể vừa nãy. Tất nhiên không có thời gian để anh tiếp thu tình hình hiện tại, nói chi đến cơ hội giải thích với người kia, môi mềm lại bị day cắn, nổi ngứa ngáy râm ran cùng cơn đau nhức ở hạ bộ đột ngột ập đến khiến mèo nhỏ chẳng kiềm được tiếng rên rỉ ngọt nị, ý thức được thứ đang chuyển động bên trong mình cơ thể mình, mặt mày không khỏi đỏ ửng.

Lee Sanghyeok vô thức chống đỡ cơ thể, muốn lùi lại về sau, căng thẳng nắm chặt drap giường, tuy nhiên sau đó liền bị Jeong Jihoon giữ eo, thân dưới của hắn thúc mạnh, dương vật thâm nhập ngày càng sâu vào vách thịt. Toàn thân bị dị vật xỏ xiên, điều khiến người ta phát khóc hơn là côn thịt to bự ấy lại khơi dậy khoái cảm trong anh một cách dữ dội, khác hẳn so với việc dùng tay an ủi vừa rồi. Tê dại dần lan rộng do động tác xô đẩy, Lee Sanghyeok co rút ngón chân, thét lên chói tai.

Phản ứng của cơ thể rất chân thực, Lee Sanghyeok có thể thấy vật nhỏ của mình lại cứng nữa rồi. Cả người anh đung đưa theo tiết tấu của Jeong Jihoon, dâm dịch lênh láng nơi lỗ nhỏ, tứ chi căng thẳng càng cảm nhận được rõ ràng hình dáng dương vật đang ra vào không ngừng bên trong cơ thể mình. Mèo nhỏ khép mi cắn chặt môi, buồn bực nhận ra dù không nhìn không nghe cũng không thể thoát khỏi cảnh tượng này, ngược lại thân thể mẫn cảm càng bừng lửa vì mọi giác quan đều tập trung về thân dưới. Trong cơn đê mê, Lee Sanghyeok cảm giác khe mông mình ướt đẫm, ngỡ như đã chảy máu, anh run rẩy sờ qua một chút, chỉ thấy dòng dịch nhớp nháp dính đầy trên tay. Jeong Jihoon trêu rằng, anh hôm nay nhạy cảm quá, nước dâm cứ chảy ra mãi. Nghe chỉ muốn đào một lỗ chui xuống cho xong.

Jeong Jihoon rất thích nhìn anh bối rối thế này, dù sao thì trong mắt hắn, Lee Sanghyeok là người điềm tĩnh và lạnh lùng, bộ dạng mê loạn cùng hưởng thụ trước mặt đều do hắn mà thành, cảm giác thỏa mãn này cũng đủ khiến người ta kích thích muốn xuất tinh, nhưng người dưới thân lại lắc hông véo hắn hai cái, mèo nhỏ bị đụ đến mức dâm dịch tuôn trào tứ tung. Hắn hơi ngạc nhiên, anh người yêu hôm nay mẫn cảm quá chừng, có hơi nhịn không được, nhỏ giọng thủ thỉ cũng chẳng khiến vị tuyển thủ vĩ đại nhất giới Liên Minh Huyền Thoại này để tâm. Bây giờ Lee Sanghyeok chỉ muốn né tránh thực tại, mà Jeong Jihoon lại đang tạo điều kiện cho anh, ít nhất cũng có thể giấu mặt trong gối, nhưng mà nếu cứ làm đà điểu chôn đầu trốn tránh thì chỉ có bản thân chịu thiệt mà thôi, thế chủ động hoàn toàn nằm ở đối phương, người định đoạt tình hình lúc này cũng là đối phương. Mèo lớn nhấc vòng eo mỏng manh kia lên, không để anh có thời gian bắn, tiếp tục nhồi đầy vách thịt, chậm rãi tận hưởng cảm giác sung sướng khi "thằng em" được bao bọc bởi hậu huyệt ấm nóng, miệng huyệt lay động dưới những cú thúc đều đều giòn giã... Tất cả mọi thứ khiến một Lee Sanghyeok không thuộc về thế giới này cảm thấy kỳ lạ, tâm tình hoang mang không dung hòa được với phản ứng sung sướng của cơ thể. Khi cầu xin Jeong Jihoon chậm lại, giọng điệu của anh mềm mại đến mức chính bản thân anh cũng chẳng thể tin nổi, tiếng khóc nức nở dường như chỉ khiến người ta càng thêm hưng phấn. Lee Sanghyeok sợ mình quá thoải mái, không biết xấu hổ mà dâng mông đào lên cho hắn chà đạp, khoái cảm đi qua từng ngóc ngách của cơ thể, tựa như ngâm mình trong suối nước nóng, hoặc là như chìm nổi trong phong ba bão táp. Lee Sanghyeok thậm chí còn cảm thấy mình sắp chết khô, bao nhiêu nước đều tuôn ra quấn quýt lấy Jeong Jihoon.

... Rõ ràng là khao khát khó nhịn, là cơ thể của chính mình.

Bên tai là thanh âm thỏ thẻ như con mèo nũng nịu, bảo rằng mỗi lần làm tình thì anh vẫn nhạy cảm như lần đầu. Lee Sanghyeok bực bội run rẩy, hầu như không thể tiếp tục chống đỡ, mếu máo nghĩ thầm đây rõ ràng là lần đầu tiên của mình, vì một số lý do chẳng thể giải thích nổi mà hiện tại phải làm tình với một Chovy mình chẳng hề quen biết, bị ép phải tỏ ra yêu thích với mấy chuyện này.

Không ngờ tuyển thủ Chovy lại là một gã cố chấp như vậy... Lee Sanghyeok bị nắm lấy cằm, cưỡng ép xoay đầu đón nhận nụ hôn, đến khi cổ nhức mỏi, anh mới được tha cho vào chăn. Thế nhưng bả vai cùng cần cổ lại đau đớn, mèo lớn chưa thỏa mãn dục vọng đành không ngừng để lại trên da dẻ mịn màng những vết hickey như đang đánh dấu chủ quyền, nhân tiện trút nỗi bất mãn vì bị bỏ rơi lúc trước. Ngay khi Lee Sanghyeok cảm giác bụng dưới căng lên, đang phân tâm suy nghĩ xem lần này còn có thể bắn ra cái gì nữa, thì con mèo lớn đã ôm chặt lấy anh từ sau lưng, như thể sợ anh chạy mất, "Anh... anh không phải Sanghyeok của em sao?"

"..." Lee Sanghyeok trợn tròn mắt, cảm thấy hô hấp sắp đình trệ, cằm nhỏ bị nâng lên, cả người căng thẳng không dám trở mình. Đối mặt với biểu tình của Jeong Jihoon, tâm trí hiện lên hình ảnh hộp bánh donut tố cáo chính mình. Cậu chàng chẳng những vạch trần kẻ giả mạo trước mặt, mà còn tận hưởng cảm giác được huyệt nhỏ vặn vẹo mút mát, ưỡn thẳng thắt lưng, thực hiện vài cú đâm vào nơi sâu nhất, thấy người bên dưới không có phản ứng gì khác ngoài rên la, hắn vươn tay lả lướt xuống eo thon, nắm lấy dương vật vuốt ve một hồi, thật lâu sau từ lòng bàn tay mới tràn ra dòng dịch loãng.

    

Cả hai nằm trên giường, Jeong Jihoon lười động đậy, Lee Sanghyeok cũng chẳng dám. Bọn họ nằm nghiêng đưa lưng về phía nhau, thở dài kể lại câu chuyện của bản thân. Anh thấy có lỗi, dù gì đi nữa cũng đã xáo trộn buổi hẹn hò của hai người. Nhưng ở một nơi xa lạ, anh không biết đường quay về, làm cách nào để "Lee Sanghyeok" trở lại thế giới này. Bên cạnh đó còn bị bắt lại làm chuyện xấu hổ, mèo nhỏ chỉ biết kìm nén nỗi bất lực và kiệt quệ xuống đáy lòng.

Tạm thời lo lắng những thứ này cũng vô dụng, lạc quan nghĩ thì thời gian và địa điểm xuyên đến có lẽ mình đã vô địch giải mùa xuân rồi. Điều quái lạ duy nhất chính là, Jeong Jihoon phát hiện ra từ khi nào.

"À, cái đấy... Cái bánh donut đó, em nhớ kỹ lắm sao?"

"Lấy câu 'vì sức khỏe của Jihoon' ra làm cái cớ, anh chưa bao giờ để em mua nhiều như vậy."

Chẳng lẽ là vậy à... Lee Sanghyeok che mặt rối rắm một hồi, còn bị than trách là "trùm sò", không biết nên nói gì cho phải. Người phía sau bồi thêm, "Hơn nữa anh còn chủ động ngồi vào lòng em dù chẳng say tí nào."

"...??" Lee Sanghyeok há hốc mồm, không khỏi thắc mắc, kinh ngạc quay đầu nhìn Jeong Jihoon, chờ hắn mắng mình là kẻ lừa đảo. Mèo lớn nhìn anh cười cười, đắp chăn nhắm mắt lại, "Ngủ đi."

"Ngủ ngon nhé, sau đó trả Sanghyeok lại cho em."

"... Biết rồi mà." Lee Sanghyeok chân thành mong mỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro