5
Sau hôm ấy, thì anh cũng không còn nhắn tin với hắn nữa bởi vì không thân thì nhắn lắm gì chứ. Hắn thấy anh không nhắn cho hắn nữa thì cũng bực tức trong lòng. Đã hơn 1 tuần trôi qua rồi mà anh vẫn không nhắn tin cho hắn, nên hôm nay hắn quyết định nhắn tin cho anh.
Jihoon>Sanghyeok
JH
Anh Sanghyeokie
SH
Có việc gì sao?
JH
Sao 1 tuần nay anh không nhắn cho em vậy
SH
Jihoon này
JH
Em nghe
SH
Chúng ta không thân đâu Jihoon à
Không cần phải nhắn tin qua lại như vậy đâu
JH
Sao lại không thân?
SH
Chúng ta có là gì đâu, cũng chẳng phải người nhà, không thân là đúng rồi
J
H
Được, bây giờ không thân thì ngày mai sẽ thân ngay thôi
SH
Ý em là sao?
Này, đi đâu rồi?
___________________________________________
Anh khó hiểu bởi tin nhắn của hắn, "ngày mai sẽ thân" là sao? Anh cũng không nghĩ nhiều nữa liền tắt điện thoại đi ngủ để sáng mai đến quán sớm. Sáng hôm sau, hắn thức dậy và sửa soạn đi lên trường, còn anh thì chuẩn bị đến quán. Cả 2 đều bận việc của mình, tới trưa thì 2 cặp đôi kia rủ nhau đi đến quán mà không rủ hắn (đã đọc từ đầu đến đây thì sẽ hiểu) chẳng may hắn đi ở đằng sau họ lại nghe ngóng được.
Hắn quyết định tới trước bọn họ, cũng vì muốn gặp để "làm thân" với anh. Hắn đứng trước cửa, anh thấy hắn liền nói với nhân viên nam.
"Anh cảm thấy hơi mệt anh vào nghĩ ngơi chút, em ở đây làm giúp anh chút nhé?"
"Vâng, vậy anh vào nghĩ đi ạ!"
Nghe nhân viên nam nói vậy anh cũng vào nghĩ ngơi, chủ yếu là tránh mặt hắn. Tại sao anh lại tránh mặt hắn á, vì anh đã biết được con người của hắn rồi, sao anh lại biết? Tôi lại quên nói cho mọi người có hồi đó anh học IT, nói vậy là đủ hiểu rồi hén. Và anh cũng biết hắn đang nhắm vào anh, nên anh cần tránh mặt hắn càng nhiều càng tốt.
Cái cảnh anh nói chuyện với nhân viên nam đã bị hắn nhìn thấy, hắn tức sôi máu rồi nghĩ.
"Có cần phải vừa cười vừa nói không, anh thích vừa cười vừa nói lắm à?"
Hắn nghĩ rồi cũng bước vào quán.
Nhân viên nam thấy vậy liền cầm menu lại chỗ hắn và hỏi.
"Đây là menu xin quý khách gọi nước ạ"
Hắn liếc nhân viên nam nữa con mắt (anh ơi người ta có làm gì anh đâu:))) nhân viên nam thấy vậy liền sợ hãi lui về quầy rồi gọi nhân viên nữ khác ra tiếp hắn.
"Cho hỏi anh đã chọn được nước chưa ạ"
Nhân viên nữ hỏi hắn.
"Cho tôi 1 Americano"
"À vâng, anh chờ chúng tôi 1 chút nhé"
"Được"
Nói rồi hắn liếc nhân viên nam kia nữa, nhân viên nam kia đâu dám làm gì, chỉ biết giả vờ cầm cụi làm việc.
"Nước của anh đây, chúc anh ngon miệng"
"Cảm ơn"
Nhân viên nữ vừa đem nước ra thì 2 cặp đôi kia cũng tới, vừa vào quán đã thấy hắn nên cả 4 đều bất ngờ tại sao hắn lại ở đây nhỉ?
Minhyung và Hyeonjoon thấy vậy liền kêu 2 người vào trong phụ nhân viên. Sau khi 2 người kia đi thì họ lại chỗ hắn và hỏi.
"Đi đâu đây?"
Minhyung hỏi hắn
"Đi uống nước chứ đi đâu, chưa già mà đã đui rồi à?"
"Ê tao hỏi mày đàng hoàng nha thằng kia"
"Đúng là chơi chung với thằng Hyeonjoon riết đui y chang nó"
"Ê ai ghẹo gì bạn, tui đâu có đụng gì bạn đâu mắc gì bạn kéo tui vô?"
"Bộ tao nói không đúng hay gì?"
"KHÔNG"
Cả 2 đồng thanh làm cho cả quán nhìn ngay chỗ hắn.
"Không đúng thì thôi"
Hắn không thèm đôi co với 2 người họ nữa liền cầm ly nước đi sang bàn khác, mắc công mang nhục với 2 người họ.
Sau khi hết khách thì anh mới bước ra, nói với các nhân viên.
"Mọi người về đi để anh dọn dẹp được rồi, hôm nay mọi người vất vả rồi"
"Đúng rồi đấy, mọi người về trước đi, tụi tui ở lại dọn xong rồi tụi tui về sau"
Wooje nghe vậy cũng lên tiếng.
"Vậy tụi em về trước xíu mấy anh về cẩn thận nha"
"Ừm về cẩn thận"
Anh đáp rồi cũng quay lại dọn dẹp với Wooje và Minseok.
"Trời cũng tối rồi 2 đứa về trước đi, không thì 2 thằng kia lo đấy"
"Vậy tụi em về trước nha, xíu anh về cẩn thận"
Minseok nói rồi về với Wooje vì 2 người họ cũng đường.
Anh cũng đóng cửa quán rồi đi bộ về nhà, anh có xe đấy nhưng anh thấy đi bộ thoải mái hơn nên là không đi xe. Vẫn như mọi ngày anh vẫn đi bộ trên đường về nhà thì đột nhiên anh bị ai đó đánh ngất từ sau lưng và đem đi đâu đó.
___________________________________________
nay trả 2 chương luôn, chờ tui viết xong chương kia nhé iu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro