🔞Chap 2🔞
Warning: R18, có chứa từ ngữ thô tục.
~
02.
"Sách nói rằng, khoái cảm của việc tự sướng bắt nguồn từ dopamine, và khoái cảm do dopamine tạo ra, cơ thể sẽ tự động cân bằng nó bằng một mức độ đau nhất định, vì vậy sau khi tự sướng sẽ cảm thấy mất mát và lo lắng chứ không phải là thỏa mãn."
Jeong Jihoon nằm dài trên ghế sofa nghịch điện thoại, Lee Sanghyeook ngẩng lên khỏi quyển sách nhìn đôi chân đang đung đưa của cậu, nghiêm túc hỏi: "Sách nào?"
"Vương quốc Dopamine, nhưng mà tôi xem trên TikTok." Jeong Jihoon cũng đặt điện thoại xuống, tháo tai nghe, Lee Sanghyeok giống như một lão cổ vật sống ở thế kỷ trước, thú tiêu khiển sau bữa trà lại là đọc sách. Cậu tiến đến, lấy quyển "Ảo giác tâm lý sâu sắc và trí tuệ tức thời" đang nằm trên đầu gối anh ra, cái tựa đề khó hiểu đến mức không đọc nổi, rồi chuyển sang thăm dò vòng eo dưới lớp áo ngủ.
"Trong video còn nói ôm hôn sẽ sản sinh progesterone, cho nên làm tình sẽ thấy dễ chịu hơn tự sướng." Phong cách thường phục của vị chủ tịch này lại giản dị đến bất ngờ, không phải loại lụa sang trọng lộng lẫy như tưởng tượng, mà là bộ đồ ngủ hình gấu bằng chất liệu cotton mềm mại thoải mái, lần đầu tiên nhìn thấy Jeong Jihoon đã phải cắn chặt má mới miễn cưỡng nhịn được cười.
Lý do về việc thuê phòng biến thành dịch vụ tại nhà cũng rất đơn giản, sau khi trở thành bạn tình lâu dài thì chỉ riêng việc bao nuôi đàn ông đã là một khoản chi phí lớn rồi, cho nên việc tăng thêm doanh số cho khách sạn là thật sự không cần thiết.
"Đàn ông cũng sản sinh progesterone sao?" Lee Sanghyeok hơi ngẩng đầu để cặp răng nanh chạm đúng vào góc hàm, Jeong Jihoon bị cọ đến đau, hung hăng cắn lên một mẩu thịt trên cổ anh mà day nghiến. Trong kỳ nghỉ, Lee Sanghyeok thực sự không ngại Jeong Jihoon để lại dấu vết ở những nơi dễ thấy, dù sao các hoạt động xã hội của anh cũng khá ít ỏi.
"Lần sau tôi sẽ tra cứu." Cũng đúng, trong video thực sự không nói rõ chủ ngữ, Lee Sanghyeok cũng hoàn toàn không hiểu được mục đích cậu phổ cập kiến thức sinh lý nhàm chán này.
Tiếng chuông điện thoại vang lên không đúng lúc, ngay cả đêm cuối tuần cũng bị làm phiền, đúng là ngài chủ tịch. Jeong Jihoon biết ý đứng dậy, lấy điện thoại đưa cho Lee Sanghyeok đang thở hổn hển, chỉnh lại cổ áo đang mở rộng của anh. Núm vú vừa bị mút sưng lên vẫn còn in dấu răng, qua lớp vải vẫn có thể thấy rõ sự nhô lên, chắc hẳn vẫn còn ướt.
Bên dưới chắc cũng ướt, Jeong Jihoon nghĩ vu vơ. Chủ tịch Lee ngồi thẳng lưng trên ghế sofa như đang ngồi trong phòng họp, đầu dây bên kia chắc là đang ở múi giờ khác nên Lee Sanghyeok nói tiếng Anh mà cậu không hiểu gì cả.
Nếu lúc gọi điện thoại mà ngậm lấy nó, anh ấy sẽ có biểu cảm gì nhỉ? Liệu có phải là cắn môi, tiếng rên rỉ cố nén lại tràn ra, đến mức xấu hổ mà lộ ra vẻ mặt sụp đổ không? Nếu đút vào thì liệu có ai biết được vị chủ tịch đứng đắn này lại trần truồng, vặn vẹo mông nuốt lấy dương vật của đàn ông qua điện thoại không?
Lee Sanghyeok bị ánh mắt đó nhìn chằm chằm đến mức toàn thân không thoải mái, hiểu rằng tâm trạng của đàn ông bị dừng lại giữa chừng sẽ không tốt lắm. May là không phải vấn đề gì phức tạp, đối phương báo cáo đơn giản rồi nói sáng mai sẽ gửi phương án vào hộp thư. Cho đến khi cúp điện thoại, anh nén nhịn cảm giác trống rỗng đến trước mặt Jeong Jihoon, cậu vẫn giữ nguyên dáng vẻ nhìn anh như đang suy nghĩ điều gì đó. Lee Sanghyeok không biết rằng trong lòng Jeong Jihoon, anh đã bị chơi qua điện thoại vài vòng rồi, để tỏ thiện chí, anh cởi quần áo, nắm lấy tay nam sinh to cao kia sờ vào trong.
Jeong Jihoon xưa nay luôn làm theo ý mình, muốn làm nhưng không làm chỉ vì cậu biết rõ nếu bây giờ làm thì Lee Sanghyeok có thể lập tức đuổi cậu ra khỏi nhà. Biết quan sát sắc mặt, biết điều gì nên làm và không nên làm là thiên phú của Jeong Jihoon, cũng là vốn liếng để cậu toàn thân rút lui trong nhiều mối quan hệ mập mờ.
Bây giờ không được, không có nghĩa là sau này không được. Cậu thiếu niên bĩu môi có chút tủi thân, tay vẫn dính chặt vào eo mềm mại mà Lee Sanghyeok vừa dẫn dắt cậu sờ vào, không nhúc nhích.
"Anh Sanghyeok muốn bù đắp cho em thế nào?"
Khi vịn vào dương vật của Jeong Jihoon để ngồi xuống, Lee Sanghyeok chỉ cảm thấy hoang đường, trong những trò khẩu giao, cưỡi ngựa, xuất tinh lên mặt, anh đã chọn cái này. Cái nào cũng khó chấp nhận, tại sao tuổi còn trẻ mà lại có nhiều trò như vậy. Jeong Jihoon còn cắn tai anh, nói: "Anh Sanghyeok làm tốt lắm." Có lẽ anh đã nhiều năm không nghe ai gọi tên mình, hóa ra khi đọc lên lại có cảm giác thân mật như vậy, giọng Jeong Jihoon trầm thấp, khàn khàn, lại rất dễ nghe.
Vị chủ tịch cao cao tại thượng đang phục vụ tôi, chỉ riêng nhận thức này cũng đủ khiến Jeong Jihoon hưng phấn thêm vài phần.
Lại to lên rồi...
Lee Sanghyeok vịn vào vai cậu để lấy lực, sắp quỳ không nổi nữa, thứ trong lỗ huyệt có cảm giác tồn tại quá mạnh, khó khăn lắm mới nuốt hết vào, còn phải tự mình tìm kiếm nơi có thể chìm đắm hoàn toàn. Lee Sanghyeok thà rằng bản thân mình đã làm một hiệp rồi, ít nhiều có thể bị rối loạn, vứt bỏ chút lý trí, tỉnh táo làm chuyện dâm đãng như vậy đối với anh chẳng khác nào bị hành hình.
"Anh Sanghyeok ngại cũng rất là đáng yêu."
Jeong Jihoon quả thực rất chu đáo, thấy anh thực sự khó chấp nhận liền nắm lấy eo mà đâm lên trên, đâm thẳng vào chỗ thịt mềm mại khiến người ta co rúm lại, mềm nhũn trong lòng. Lee Sanghyeok bám vào vai cậu thở hổn hển, Jeong Jihoon bây giờ cũng có chút quen thuộc với cơ thể này rồi, eo và đùi đều rất nhạy cảm, sờ nhẹ một chút liền thấy ngứa, sẽ chủ động áp sát lại.
Khó chịu quá... Lee Sanghyeok cắn góc áo bị cuộn lên nhét vào miệng, đầu vú vừa được liếm láp cẩn thận trước điện thoại giờ đây đang dựng đứng lên, lẻ loi trong không khí lạnh thật đáng thương. Trước đây mỗi lần làm, Jeong Jihoon đều sẽ véo hoặc cắn trêu chọc hai thứ nhỏ bé này khi anh sắp lên đỉnh, bây giờ lại không chạm vào, hai tay chỉ lỏng lẻo vòng quanh eo, ra vào không nhẹ không nặng.
Đây là hiệu ứng Pavlov* sao? Lee Sanghyeok mơ màng suy nghĩ trong dục vọng không được thỏa mãn. Chỗ đó vừa tê vừa ngứa, như bị móng mèo cào qua, anh không khỏi nghi ngờ là Jeong Jihoon cố ý.
(*) Hiện tượng phản xạ có điều kiện.
"Ở đây..." Cuối cùng vẫn chịu thua, nắm tay Jeong Jihoon đặt lên ngực mình, cậu nở một nụ cười ngọt ngào đắc ý, khiến Lee Sanghyeok choáng váng, bị cậu nắm lấy ngón tay ấn xuống.
"Anh tự sờ thử xem."
Quá đáng rồi, móng tay vừa chạm qua đầu ngực đã không nhịn được tiếng rên, góc áo bị cắn rơi xuống, Jeong Jihoon thấy vướng quá thế là liền cởi ra. Chỉ muốn mà không làm gì thì không được đâu ^^ Quả nhiên là ngài chủ tịch, tiến bộ nhanh thật. Sự phục tùng nửa vời của Lee Sanghyeok khiến Jeong Jihoon thoải mái cả về thể xác lẫn tinh thần, như thể đó là một phần thưởng mà ôm trọn người vào lòng, cọ xát vào điểm nhạy cảm.
Hoá ra khi ý loạn tình mê đúng là muốn hôn, Lee Sanghyeok đạt cực khoái trong vòng tay rắn chắc của chàng trai vai rộng eo thon này, nghe nhịp tim đập dữ dội của mình dần dần bình ổn lại, lưng được vuốt ve chậm rãi và nhẹ nhàng, là hơi ấm của cái ôm. Anh mơ màng nhìn khuôn mặt nghiêng gần trong gang tấc của Jeong Jihoon, bên tai có một nốt ruồi nhỏ, đôi môi trông cũng rất dễ hôn.
Khi kính chạm vào mặt, Jeong Jihoon không phản ứng lại, cậu sau đó mới nhận ra má mình hơi ướt là do bị hôn, sờ mặt quay đầu lại có chút ngạc nhiên. Lee Sanghyeok trông vẫn chưa hoàn hồn, có chút ngây ngốc, bị cậu nhìn chằm chằm mới có vẻ hơi ngại ngùng mà cười.
"Coi như là bù đắp cho việc tôi làm chưa tốt."
Đêm còn dài.
~
Chiêu đãi mọi người bữa tối nhân dịp hai bé mèo lại về chung đội kick-off năm nay ( ⸝⸝'꒳'⸝⸝)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro