𐙚₊˚⊹ᡣ𐭩𝗍ᥕᥱᥒ𝗍ᥡ-𝗍һrᥱᥱ°ᡣ𐭩 . ° .
Đăng cho mí bạn đang thức coi Redbull nè ;))
__________
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Hyeonjoon gần như không mở mắt lên nổi. Đến sáng hôm sau, cậu đã bị những nụ hôn liên tục làm cho tỉnh giấc. Theo phản xạ, cậu đẩy mặt Jihoon ra, nhưng khi ký ức trở lại, Hyeonjoon bỗng cảm thấy hoài nghi về cuộc đời mình.
Cậu nhớ lại những lời Jihoon nói đêm qua và nhận ra rằng hắn có thể là một kẻ biến thái! Tuy nhiên, Hyeonjoon vẫn cố gắng tự an ủi rằng Jihoon có lẽ chỉ đang không ổn định về tinh thần và những lời nói trên giường không đáng tin.
Nhưng không ngờ, Jihoon lại nghiêm túc!
Khi Hyeonjoon cúi xuống kéo kéo cái váy ngủ mà Jihoon đang bắt cậu mặc, cậu cảm thấy bối rối. "Loại quần áo này...", váy ngủ tơ tằm gần như không che được gì, trông rất gợi cảm, "Có thể không mặc được không?"
Mấy hôm nay cậu toàn ngủ với Jihoon, người này sau khi không còn rào cản, hầu như ngày nào cũng có dục vọng rất mạnh, ép buộc cậu mặc nhiều loại quần áo xấu hổ. Hyeonjoon bị buộc phải chấp nhận thực tế, chỉ có thể cam chịu bị con riêng xoay mòng mòng.
Tối nay, Jihoon bảo cậu qua tìm Minhyeong để ngủ cùng. Hyeonjoon tưởng mình có thể yên thân một hôm nhưng lại bị bắt mặc cái váy ngủ này, cậu cảm thấy rất khó chấp nhận. Minhyeong chỉ mới mười bảy tuổi, cậu không biết Jihoon có để ý vấn đề này không nhưng đối với cậu, chuyện này đã đi ngược với quy tắc.
Jihoon ôm Hyeonjoon vào lòng, giọng nói dịu dàng, nhưng tay lại luồn vào váy, xoa bóp mông cậu: "Mẹ ơi, ba người chúng con đều là con riêng của mẹ. Cha đã già rồi, còn có thể làm gì cho mẹ? Mẹ chỉ quyến rũ con, nếu Minhyeong và Wooje cảm thấy mẹ thiên vị, không muốn để mẹ ở lại Jeong gia thì sao?"
Trên thực tế, Jihoon hoàn toàn có thể bảo vệ Hyeonjoon trước việc đó, nhưng hắn vẫn dụ dỗ cậu, muốn cậu chấp nhận và thỏa mãn ham muốn của mình. Ba người họ như một, ngoài Minhyeong và Wooje ra, Jihoon cũng không cho phép bất kỳ ai khác chen vào cuộc sống của cậu. Cậu chỉ có thể thuộc về họ thôi.
Một mong muốn chiếm hữu thật kỳ lạ, lại như không phải là chiếm hữu. Khi đã bước vào vực sâu của Jeong gia, ngoài việc bị họ chiếm lấy, cậu không còn lựa chọn nào khác. Họ đều như những con quỷ đáng sợ.
"Nhưng mà.."
Đáng tiếc con mồi nhỏ này lại không muốn tuân theo hắn, cậu cố gắng ngăn cản cái tay đang luận hành trên mông cậu, vành mắt cũng dần đỏ lên.
"Không được..."
Hậu huyệt bị ngón tay khuếch trương, còn nhấn vào tường huyệt mềm mại khiến nó mấp máy như đang đòi ăn.
"Bên trong rất mềm."
Jihoon thì thầm, dường như hắn muốn kiểm tra cái gì đó. Bên trong hậu huyệt đã sớm quen với sự chăm sóc này mà trở nên ướt át.
Sau đó hắn liền rút ngón tay ra, cười tủm tỉm nhìn Hyeonjoon: "Đi đi, mẹ nhỏ. "
Thanh âm của hắn rất nhẹ nhàng, Hyeonjoon lại cảm thấy mình giống như nghe thấy một ác ma đang thì thầm, cơ thể không kìm được run lên.
"Tôi có thể không đi không..."
Ánh mắt nhìn về phía Jihoon tràn ngập khẩn cầu, Hyeonjoon cảm thấy mình vẫn không thể chấp nhận làm mẹ kế quyến rũ con riêng.
Chuyện đó quá là ...
"Đi đi, " Jihoon nói xong, lại nhìn Hyeonjoon một cái, "Đừng để tôi thất vọng."
Thất vọng...
Nghe được hai chữ này, Hyeonjoon không kìm được cứng đờ cả người, mãi mới khó khăn gật nhẹ đầu.
Đôi khi Hyeonjoon cũng không rõ, tính tình của cậu vì sao có thể mềm yếu đến mức không dám làm cho người khác thất vọng, như mỗi lần nghe được hai chữ thất vọng, cậu sẽ không biết phải làm sao, theo bản năng mà đáp ứng mọi điều kiện.
Đi tới trước phòng ngủ Minhyeong, rõ ràng phòng ấm áp, nhưng cậu lại chỉ cảm thấy cả người run rẩy, không tự chủ cắn môi.
Có lẽ Minhyeong sẽ không bị cậu quyến rũ.
Đúng, cậu làm sao có thể có mị lực lớn như vậy...
Dù âm thanh gõ cửa rất khẽ, nhưng Minhyeong vẫn nghe được, sau khi mở cửa nhìn thấy bộ dạng này của Hyeonjoon, hắn sửng sốt một lát.
"Minhyeong?"
Bất an gọi Minhyeong một tiếng, Hyeonjoon chỉ cảm thấy sắc mặt cậu càng đỏ bừng, ngại ngùng nắm lấy cánh tay của mình.
Minhyeong phản ứng lại kéo cậu vào, đầu tiên hỏi một câu: "Sao lại ăn mặc như vậy? Không lạnh sao? "
Môi giật giật, Hyeonjoon không trả lời hắn như thế nào, cậu cũng không thể nói Jihoon bắt cậu ăn mặc như vậy để quyến rũ hắn.
Cuối cùng chỉ có thể lắc đầu.
"Tối nay muốn ngủ với tôi sao?"
"Ừm, có được không?"
"Đương nhiên là được."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro