Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𐙚₊˚⊹ᡣ𐭩𝗍ᥕᥱᥒ𝗍ᥡ-𝖿᥆ᥙr°ᡣ𐭩 . ° .

App cam lại lên cơn nên chap 22 tui đăng nó chả thông báo cho reader gì hết 🥲, mấy bồ coi lại xem đã đọc chap 22 chưa trước khi đọc chap này để không sót nha 🫶🏼

—————-

Ánh mắt Minhyeong dừng lại trên những dấu hôn trên cơ thể Hyeonjoon, ánh mắt hắn loé lên một tia tăm tối.

Khi Hyeonjoon ngượng ngùng và bất an nằm trên giường của Minhyeong, hắn cũng nằm xuống bên cạnh, không chạm vào cậu.

Minhyeong nhẹ nhàng sờ vào dấu hôn trên xương quai xanh của Hyeonjoon rồi hỏi: "Anh đã làm chuyện đó với anh cả sao?"

Câu hỏi khiến Hyeonjoon hoảng hốt và cứng đờ. Cậu theo bản năng muốn lắc đầu, nhưng lại không kìm chế được và hỏi lại: "Làm cái gì?"

"Làm tình, anh và anh cả đã làm chuyện đó rồi à?"

Mặt Hyeonjoon lập tức đỏ bừng, ánh mắt cậu trở nên bối rối. Cậu không ngờ Minhyeong lại hỏi trực tiếp như vậy.

Tuy nhiên, cậu không muốn nói dối, chỉ im lặng và cúi mặt vào chăn.

"Cảm giác thế nào? Khi làm với anh cả, anh có cảm thấy thoải mái không?"

Câu hỏi này khiến Hyeonjoon gần như muốn ngất xỉu. Cuối cùng, cậu xoay người, đưa lưng về phía Minhyeong, không muốn nghe nữa.

Đến khi Minhyeong ôm cậu rồi từ từ đưa tay xuống dưới như một con rắn, Hyeonjoon theo bản năng kẹp chặt chân lại. Tuy nhiên, cậu không thể chống lại Minhyeong kéo váy ngủ lên và luồn vào quần lót của mình. "Anh ấy bảo anh đến đây à?"

Minhyeong có vẻ không ngạc nhiên khi Jihoon làm vậy, như thể hắn đã biết chuyện gì đã xảy ra vào đêm sinh nhật.

"Anh cả bảo anh làm gì, quyến rũ tôi sao?"

Dù đã sống cùng ba đứa con riêng hơn một năm, Hyeonjoon vẫn cảm thấy mình không thể hiểu rõ họ, kể cả Wooje, người dường như dễ đoán nhất. Mặc dù Wooje không thể kiểm soát cậu thời gian gần đây, Hyeonjoon không khó tưởng tượng rằng sau khi huấn luyện xong, Wooje vẫn sẽ tiếp tục kiểm soát cậu.

Điều quan trọng hơn là, Hyeonjoon không biết liệu Jihoon có yêu cầu cậu quyến rũ Wooje hay không. Khi mới đến, Wooje chỉ mới mười lăm tuổi, đối với cậu vẫn như một đứa trẻ. Mặc dù giờ đã lớn hơn và cao hơn cậu, Hyeonjoon vẫn chỉ nhớ đến hình ảnh của Wooje lúc còn nhỏ.

Nếu phải quyến rũ đứa trẻ đó, Hyeonjoon cảm thấy mình sẽ không thể chịu nổi.

"Ô.... Đau..."

Từ hạ bộ truyền đến cơn nhói nhẹ, đem lực chú ý của Hyeonjoon trong nháy mắt kéo trở về, theo bản năng nắm lấy cánh tay Minhyeong.

"Mẹ nhỏ đang nghĩ cái gì vậy?"

"Không, không có nghĩ gì hết..."

Ngón tay mò mẫm chui vào trong quần lót, chạm vào côn thịt của Hyeonjoon, Minhyeong cười khẽ một tiếng: "Chỗ này của mẹ nhỏ mềm quá. "

"Không, không được!"

Nắm chặt cánh tay Minhyeong, âm thanh Hyeonjoon âm thêm run rẩy: "Con còn nhỏ, không được. "

"Sao trách con được..."

Thì thầm xong, Minhyeong vẫn không thu lại tay mà bóp nhẹ thêm lần nữa.

"A! Đau quá!"

Rõ ràng Minhyeong nhìn ôn hòa hơn Jihoon rất nhiều nhưng không dễ dỗ dành, không thèm trả lời cậu chỉ chuyên tâm chăm sóc tiểu Hyeonjoon.

Dương vật vốn dĩ đang ngủ yên bị vuốt ve dần ngóc đầu dậy, Hyeonjoon khẽ rên một tiếng. Thân thể đã quen với sự trêu đùa trở nên mềm nhũn vô lực.

Đến khi hậu huyệt bị ngón tay cắm vào, Hyeonjoon mới bừng tỉnh:

"Không... Đừng! "

Minhyeong có chút kinh ngạc, hắn thấy trong đây quá mềm mại còn hơi ẩm ướt, giống như là vừa được khuếch trương trước khi đến đây.

Từ đầu đã có thể cắm vào hai ngón tay, bên trong còn chảy nước rất nhanh đã phát ra tiếng ướt át dâm mỹ, ngón tay ở bên trong khuấy động, tìm kiếm điểm mẫn cảm.

"Ô ô a!"

Thấy người Hyeonjoon chợt cứng đờ, côn thịt run lên phóng ra tinh dịch làm ướt một mảng chăn, Minhyeong biết mình tìm đã tìm đúng chỗ.

"Đừng chạm... Đừng chạm vào nơi đó..."

Vì bị tình dục chiếm hữu, thanh âm Hyeonjoon có chút mềm nhũn, lý trí còn sót lại vẫn khiến cậu cố gắng giãy dụa.

Nhưng Minhyeong ngược lại càng thích thú với điểm mẫn cảm của cậu, thêm ngón tay vào lỗ huyệt, chỉ chuyên tâm trêu đùa điểm mẫn cảm.

"Ưm..! "

Bàn tay trước đó còn đang nắm lấy cánh tay Minhyeong giờ đã trở nên mềm nhũn, Hyeonjoon nằm trọn trong ngực hắn, miệng hơi mở ra, lộ ra đầu lưỡi nhỏ ướt át.

Cả người bị Minhyeong khống chế không thể trở mình, miệng bị chặn lại, Hyeonjoon khẽ rên một tiếng, miệng còn chưa khép lại được bị mút lấy, lưỡi mạnh mẽ luồn vào đảo lộn.

Nước miếng không nuốt kịp bị Minhyeong mút lấy toàn bộ, đầu lưỡi yếu đuối mặc cho người kia áp đảo trêu đùa.

Bởi vì thiếu oxy, não vốn hỗn loạn càng thêm điên cuồng, cánh tay Hyeonjoon theo bản năng ôm lấy eo Minhyeong, hậu huyệt bị ngón tay mở ra chậm rãi co rút lại.

"Ưm..."

Sau khi được thả ra, cả người Hyeonjoon như thất thần, miệng hé ra thở dốc. Đột nhiên đôi mắt mở to đầy sợ hãi khi thấy Minhyeong đè lên người mình.

"Không được..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro