Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𐙚₊˚⊹ᡣ𐭩𝖿і᥎ᥱ°ᡣ𐭩 . ° .


Qua bận gáy nên nay mới up chap được cho mn. Trận hum qua bùng lổ quá chúc mừng T1 lần nữa lên ngôi vô địch. 🎊🎉

———————-

Hyeonjoon mất gần 20 phút loay hoay với những thiết bị hiện đại trong căn bếp của nhà giàu, cuối cùng cũng nấu xong một bữa ăn sau khoảng một tiếng đồng hồ. Khi bày thức ăn lên bàn, Wooje nhanh chóng tiến lại, có vẻ cậu nhóc thật sự đói bụng nhưng vẫn nhíu mày: "Mẹ nhỏ, món này nhạt quá, em muốn ăn cay."

Trước đây, vì chăm sóc mẹ ốm, Hyeonjoon thường nấu những món thanh đạm và giàu dinh dưỡng. Jihoon và Minhyeong đến sau, nhưng hai người không tỏ vẻ kén chọn gì. Minhyeong thậm chí nhẹ nhàng khuyên nhủ em trai: "Wooje, hôm nay cũng muộn rồi, để mai đi."

"Không sao," Hyeonjoon đột nhiên nghĩ ra cách, bèn vội đứng dậy, hỏi: "Để tôi làm lại. Các cậu... thích ăn món gì?"

Wooje nhanh nhảu đáp: "Em thích ăn cay, càng cay càng tốt!"

Minhyeong nhẹ nhàng: "Tôi sao cũng được."

Cuối cùng, Jihoon, người dường như không mấy quan tâm, cũng liếc nhìn Hyeonjoon, nói với vẻ thờ ơ: "Như thế này là được rồi."

"Được, để tôi làm cay một chút."

"Mẹ nhỏ làm nhanh lên, em đói lắm rồi!"

"Được rồi, tôi sẽ làm nhanh."

Khi Hyeonjoon quay lại phòng bếp, Wooje mới chống cằm, cười nói: "Tính cách cũng tốt thật."

Dù còn nhỏ, nhưng cả ba đứa trẻ đều tinh ý và dễ dàng nhận ra tính cách của "mẹ nhỏ" mới này. Hyeonjoon giống như một chiếc bánh bao mềm, có thể dễ dàng bị nhào nặn. Cậu luôn tỏ ra kiên nhẫn và chịu đựng.

Jihoon và Minhyeong không tỏ ra phản ứng gì, nhưng Wooje lại rất để ý. Hắn ngồi đó nhìn bóng lưng của Hyeonjoon, suy nghĩ điều gì đó.

Thời gian gấp rút, Hyeonjoon chỉ có thể xào vội mấy món thịt với ớt, kèm theo cháo hải sản. Mùi thơm nhanh chóng tỏa ra khắp căn bếp.

Khi cả ba ngồi xuống bàn ăn, Hyeonjoon bất ngờ nhận thấy trong bát của mình có một lát thịt phủ đầy ớt. Là Wooje đã gắp cho cậu. Dù bình thường không ăn cay, Hyeonjoon vẫn không dám từ chối lòng tốt, ăn xong mặt cậu đỏ bừng.

"Khụ khụ..."

Sợ làm phiền người khác, Hyeonjoon lấy tay che miệng, nước mắt trào ra, thậm chí còn chảy xuống kẽ tay. Cảm nhận được ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía mình, cậu càng thấy xấu hổ. Cuối cùng, cậu vội đứng dậy, định đi vào bếp súc miệng: "Xin lỗi, khụ... xin lỗi..."

Hyeonjoon rời đi vội vã, Wooje nói với vẻ đắc ý: "Giờ em hiểu vì sao cha lại thích anh ta rồi."

Trên đời có những người mà chỉ cần khóc cũng khiến người khác cảm thấy thương xót. Trước đây, khi Hyeonjoon phải đối mặt với áp lực về tiền chữa bệnh cho mẹ, cha cậu từng khuyên nên bỏ cuộc, nhưng cậu không chịu. Khi đó, Hyeonjoon không kìm được mà ngồi khóc nức nở trong hành lang bệnh viện. Đúng lúc đó, ông Jeong ra ngoài hóng mát và nhìn thấy cậu.

Hyeonjoon khóc rất dữ, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lặng lẽ rơi, khiến ai cũng động lòng. Chính vì vậy mà những chuyện sau này mới xảy ra. Ông Jeong tìm được người mà ông yêu mến, tình trạng sức khỏe của ông cũng cải thiện, nhưng vẫn phải ra nước ngoài để tiếp tục dưỡng bệnh.

Vì lo tiền chữa bệnh cho mẹ, lại không dám chọc giận ông Jeong, Hyeonjoon buộc phải chấp nhận bị đưa đến đây, trở thành món đồ chơi cho ông ta.

Nghĩ đến những giọt nước mắt đó, Wooje cảm thấy trong lòng nhộn nhạo. Thật ra, hắn bắt đầu thấy "mẹ nhỏ" này cũng đáng mến.

Hắn thấy Hyeonjoon khóc trông rất đẹp, có chút ngây ngô và dễ bị bắt nạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro