Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𐙚₊˚⊹ᡣ𐭩ᥱіgһ𝗍°ᡣ𐭩 . ° .


May mắn thay, Jihoon chỉ xuất hiện và nói một câu rồi rời đi, khiến Hyeonjoon thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, khi cúi đầu, cậu bắt gặp ánh mắt đầy oán giận của Wooje.

Trong nháy mắt, Hyeonjoon cảm thấy lo lắng, thật sự có chút sợ Wooje. Cậu lo rằng Wooje sẽ nghĩ ra trò gì đó kỳ quặc.

Sau khi ánh mắt oán giận biến mất, Wooje hỏi một câu đầy bất ngờ: "Mẹ nhỏ thích anh cả hơn sao?"

Hyeonjoon lắc đầu, nhẹ nhàng trả lời: "Không phải đâu, mẹ..."

"Vậy tại sao mẹ cứ nhìn anh ấy?"

"Mẹ... mẹ sợ anh cả."

Nghe vậy, Wooje sững sờ một chút rồi bật cười: "Anh cả lạnh lùng, vẻ ngoài hung dữ, mẹ sợ anh ấy cũng là điều dễ hiểu thôi. Dù sao mẹ cũng không lớn hơn bọn con nhiều tuổi, đúng không?"

"Mẹ... mẹ vừa tròn mười tám."

Nghe câu trả lời của Hyeonjoon, Wooje bất ngờ im lặng hồi lâu. Mặc dù vẻ ngoài đáng yêu, nhưng thực ra Wooje đã trưởng thành về mặt tâm lý từ rất sớm. Hắn nghiến răng, bực bội nói: "Đúng là biến thái."

Nghĩ lại, người mẹ nhỏ xinh đẹp, trẻ trung của bọn họ thực ra cũng chỉ là đứa trẻ mới lớn vừa tròn mười tám tuổi? Chỉ hơn anh cả có một tuổi thôi!

"Tại sao mẹ không đi học?" Wooje thắc mắc.

Hyeonjoon không thấy câu hỏi này quá lạ lùng, liền trả lời một cách chân thành: "Mẹ của mẹ bị bệnh nặng, cần tiền chữa trị. Mẹ phải nghỉ học để kiếm tiền chữa bệnh cho bà ấy."

"Vậy à..." Wooje nói, rồi đưa tay vuốt ve má Hyeonjoon, giọng điệu đầy thương cảm: "Mẹ thật đáng thương."

Hyeonjoon cười ngượng ngùng: "Thật ra cũng không có gì đáng nói, mẹ không thích đến trường lắm."

"Tại sao? Mẹ học kém à?" Wooje tò mò.

"Không phải."

Lúc trước, khi Wooje hỏi cậu vài câu, rõ ràng Hyeonjoon có nền tảng học vấn không tệ. Cậu luôn có khả năng liên kết các kiến thức với nhau, không giống một người ghét học tập.

"Mẹ có bị bắt nạt không?" Wooje bất ngờ hỏi, Hyeonjoon im lặng.

Nhận ra mình đã đoán đúng, giọng Wooje có chút thương hại: "Đừng lo, ở đây, mẹ sẽ không bị ai bắt nạt đâu, con sẽ bảo vệ mẹ."

Dù chỉ là lời hứa của một đứa trẻ mười lăm tuổi, Hyeonjoon vẫn không khỏi xúc động. Mới gặp Wooje có một ngày, nhưng cảm giác ấm áp này thật sự khiến cậu cảm động. Cậu gật đầu đáp: "Được, cảm ơn con."

Wooje càng lúc càng thấy "mẹ nhỏ" này ngoan ngoãn, mềm mại, và càng ngày hắn càng cảm thấy thích người mẹ nhỏ này. Hắn khen thêm một câu: "Mẹ mặc váy này đẹp lắm."

"Ừm... Cảm ơn con," Hyeonjoon đáp, dù trong lòng không mấy vui khi được khen vì mặc váy.

"Nhưng tối nay khi đi ngủ, mẹ nên mặc đồ ngủ. Con sẽ lấy cho mẹ. Mẹ cùng con về phòng ngủ nhé."

Hyeonjoon chỉ đáp lại bằng một tiếng "Ừ". Wooje nắm lấy tay cậu, buộc cậu phải đi theo hắn.

Wooje giúp Hyeonjoon lấy đồ ngủ, sau đó đưa bộ đồ cho cậu và nói: "Mẹ đi tắm đi."

Hyeonjoon ngoan ngoãn nghe theo, sau khi tắm xong bước ra, Wooje ôm lấy cậu, hít hà mùi thơm rồi gật đầu hài lòng: "Mẹ đi ngủ trước đi, con đi tắm."

"Mẹ... mẹ ngủ trước?" Hyeonjoon hơi bối rối nhìn về chiếc giường trong phòng Wooje.

"Đúng vậy."

Dù còn bối rối, Hyeonjoon vẫn theo thói quen ngoan ngoãn đáp lại: "Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro