𐙚₊˚⊹ᡣ𐭩𝗍ᥕᥱᥒ𝗍ᥡ-᥆ᥒᥱ°ᡣ𐭩 . ° .
Bị con riêng đè lên bàn mà bắt nạt ở lầu một nhà hàng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị Minhyeong trên lầu phát hiện, dù thế nào cũng khiến Hyeonjoon vô cùng xấu hổ.
"Sao phải vào phòng ngủ, ở đây không có ai khác mà."
"Minhyeong... Minhyeong..."
Cắn vành tai Hyeonjoon, Jihoon cười khẽ một tiếng: "Mẹ nhỏ không phải rất thích em hai sao? Dù nó có thấy được hay không thì chúng tôi cũng sẽ mãi mãi ở bên mẹ, chẳng phải là quá tốt sao? "
Nụ hôn rơi xuống gò má Hyeonjoon, Jihoon nắm cằm cậu, giọng điệu dụ dỗ:
"Câu dẫn em hai giống như mẹ đã quyến rũ tôi có được không? "
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Jihoon, Hyeonjoon trừng mắt một lúc lâu mới nặn ra một câu nghi ngờ rất nhỏ: "Cậu có phải... là biến thái không? "
Nhưng cậu vừa hỏi xong, miệng đã bị ngón tay nhét vào, Hyeonjoon thốt lên một tiếng, nghiêng đầu muốn tránh nhưng không được.
"Sợ tôi sẽ ghen sao? Không sao đâu. Dù sao chúng ta..."
"Ô ô a! Không, tôi không thể! Đừng cắn tôi! "
Hyeonjoon chỉ nghe thấy nửa câu đầu của Jihoon, nửa câu sau thanh âm quá nhẹ, cậu không thể nghe rõ.
Cậu chỉ cảm nhận được Jihoon cắn mình...!
Cúc áo không biết từ lúc nào đã bị Jihoon cởi ra, bầu ngực sữa nhỏ lộ ra bị kích thích liền cứng lên, lại bị Jihoon ngậm vào miệng, chậm rãi mút mát.
"A ... Đau..."
Đây là lần đầu tiên Hyeonjoon biết, thì ra núm vú của đàn ông có thể nhạy cảm như vậy, ban đầu còn chút đau, nhưng sau đó liền từ từ biến thành cảm giác vừa tê vừa sướng.
Hai tay Hyeonjoon đặt vào hai bên đầu Jihoon nhằm muốn đẩy đầu hắn ra nhưng sức lực không đủ, nhìn giống như cậu chủ động ôm lấy hắn.
Đến khi hắn nhả ra, bầu sữa non mềm đã sưng lên một vòng, còn óng ánh ửng đỏ lên một mảng.
Khi ngón tay Jihoon đụng phải chỗ nào đó, Hyeonjoon trong nháy mắt cứng đờ, đôi môi đang cắn chặt lọt ra vài tiếng rên rỉ.
Cảm giác lạ quá.
Bị kích thích bất thình lình, ánh mắt Hyeonjoon nhìn lên phía Jihoon có chút hoảng sợ.
"Là nơi này sao?"
Rất nhanh, tiếng rên rỉ của cậu đã hoàn toàn không kìm chế được. Jihoon để ý đến phản ứng đáng yêu của cậu nên chú tâm chăm sóc chỗ nhạy cảm đó hơn. Vốn thân thể Hyeonjoon đã rất mẫn cảm, chỗ yếu ớt nhất bị chạm vào, hậu huyệt rất nhanh trở nên ướt nhẹp mềm nhũn, chính cậu cũng bị dục vọng xa lạ này dọa sợ.
Số ngón tay ở hậu huyệt đã tăng lên bốn ngón, cảm giác bị lấp đầy này làm cho hô hấp của Hyeonjoon dồn dập hơn, hai chân không có điểm tựa chỉ có thể kẹp lấy thắt lưng Jihoon.
"Đừng đi vào bên trong nữa, căng quá..."
Khi bàn tay đang bám chặt lấy mặt bàn sờ thấy thứ gì đó mềm mại, Hyeonjoon mới ý thức được mình vừa chạm phải bánh ngọt trên bàn.
Lòng bàn tay đã đổ mồ hôi, hiện tại lại thêm kem, nhớp nháp vô cùng. Hyeonjoon muốn giãy dụa nhưng không thể, ngược lại càng kích thích Jihoon.
"Ưm!! Không... Ngón tay đừng cho vào nữa, tôi chịu không n..."
Miệng huyệt bị thứ khổng lồ ép mở ra đến trắng bệch, khó khăn đem con quái vật này nuốt vào, Hyeonjoon tưởng đó vẫn là ngón tay, dương đôi mắt uớt nhẹp nhìn chăm chú vào Jihoon, không kìm được thấp giọng cầu xin.
"Đừng... Đừng... Đau, căng quá..."
Nhưng cậu nhanh chóng nhận ra có gì đó không đúng, cả người bị cánh tay Jeong Jihoon ôm vào trong ngực mà hôn.
"Ưm..."
Cảm giác đau đớn từ hậu huyệt làm cậu nhận ra rằng mình đang bị chính con riêng của chồng chưa cưới hiếp. Ý nghĩ họ vẫn đang ở nhà hàng và có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào làm cậu sợ hãi, không ý thức được mà siết càng chặt.
Gậy thịt quá khổ mạnh mẽ đi vào làm cho hậu huyệt nõn nà bị ép tới căng chặt. Nhưng nó vẫn quá to nên chỉ mới vào được đoạn đầu nhưng đã làm Hyeonjoon như muốn chết đi sống lại.
"Không vào được, không vừa, xin cậu..."
"Mẹ à, đừng khẩn trương, thả lỏng một chút, thả lỏng."
Hyeonjoon cảm thấy mình sắp điên rồi, không biết có phải là ảo giác của cậu hay không mà ruột thịt dần trở nên mềm mại, côn thịt to lớn lúc nãy mới vào được một chút, giờ đã có thể từ từ cắm vào tận gốc.
Khi Jihoon đã hoàn toàn tiến vào, Hyeonjoon mới thực sự cảm nhận được người con riêng này sở hữu dương vật to khác thường đến mức nào, khiến ánh mắt cậu trở nên hoảng hốt.
"Sâu quá... Sâu quá..."
Mồ hôi hòa lẫn với vụn bánh ngọt trên tay Hyeonjoon tạo thành những vệt dài trên mặt bàn. Cậu cố gắng bình tĩnh lại, cảm nhận rõ ràng nhịp độ của thứ đang chiếm giữ bên trong cơ thể mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro