Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

27.

Con đi học, chồng đi làm, em ở nhà một mình bắt đầu cảm thấy chán rồi đấy. Em hết lăn lộn trên phòng, rồi lại lết xuống nhà xem phim, chán rồi lại về phòng nghịch điện thoại. Nhưng mà em chán, em chán quá đi, em cần có người nói chuyện với em. Hay là sinh đứa nữa nhỉ? Thôi.

"Anh, đi chơi đi"

"Đi đâu cơ?"

"Đi trung tâm thương mại. Đi đi, có Siwoo nữa"

"Đợi anh thay đồ đã"

Có người đến cứu em rồi này. Được hẳn hai đứa em đến đón đi chơi, nhất em rồi còn gì. Lần đầu đến trung tâm thương mại, em thật sự có chút choáng ngợp vì sự hoành tráng của nó. To lắm, đẹp nữa. Thích thật.

"Thôi anh không mua đâu, hai đứa mua đi"

"Mua đi, chỗ này của nhà em, không có tốn tiền"

Giàu thật, giàu kinh khủng, cả Han Wangho và Son Siwoo, người nào cũng giàu đến nỗi làm em có chút choáng ngợp. Người được lớn lên trong nhung lụa, được lớn lên trong tình yêu thương, khác xa em quá. Nhìn cách họ tự tin, gương mặt một chút cũng không có một tí phiền muộn nào. Xinh đẹp, đáng yêu, hay cười. Ganh tị thật đấy.

"Anh Hyukkyu, sao đấy?"

"Không có gì đâu"

Cùng hai đứa em đi chơi vui lắm, nhưng bảo không có chút nào chạnh lòng là nói dối. Hai bạn nhỏ đi chơi thôi, mà người nhà gọi hỏi han mãi. Sợ bạn nhỏ nhà mình đói này, sợ đi chơi mệt này, sợ đủ thứ trên đời hết. Rất là được yêu thương.

Nhưng cũng may mắn ghê, từ bé em đã quen với chuyện này rồi mà. Chạnh lòng thì chạnh lòng, nhưng cũng buồn một chút rồi thôi. Cũng không phải lần đầu đứng một bên nhìn mọi người được yêu thương. Có buồn cũng không làm mình được thương nhiều hơn được. Thôi vậy.

"Em đi chơi sao không bảo anh thế? Họp xong xem camera không thấy em ở nhà làm anh tí thì báo công an"

"Đi làm thì lo làm đi"

"Thẻ anh để trong ví của em. Em dùng thoải mái đi, mua nhiều vào. Về anh thấy em mua ít quá, là anh phạt sinh thêm đứa nữa cho anh đó"

"Khùng vừa thôi"

"Em nhớ ăn uống đầy đủ, mỏi chân phải biết tìm quán để ngồi đấy"

"Không phải trẻ con"

"Vâng. Nhưng mà, em bé của anh đi chơi vui nhé"

"Ừm"

Niềm vui hiện rõ lên trên gương mặt, vui đến môi chẳng thể nào ngừng cong lên được. Cái này có được gọi là hạnh phúc không nhỉ? Em chỉ biết bây giờ em đang vui lắm, vui cực kỳ luôn. Em cũng được quan tâm, được thương đó. Không thèm chạnh lòng nữa, có người thương em rồi.

"Xem ai mới được chồng yêu hỏi thăm vui chưa kìa"

"Dẫn người ta đi mua đồ lẹ đi, không là bị phạt sinh đứa nữa đấy"

"Hai cái đứa này"

Em thì ngại, mà hai cái đứa này nó cứ trêu. Sau đó em được hai đứa em kéo đi mua đủ thứ trên đời. Từ mua cho chồng, rồi lại sang mua cho con. Mọi thứ đều rất ổn, đến khi hai đứa này nó bắt đầu mua đồ cho em.

"Anh không mặc đâu, đừng có kéo anh vào đây"

"Đẹp, tin em"

Tin được không, em bị kéo vào cửa hàng người lớn, thật sự rất người lớn luôn đấy. Ở đây bán đủ từ trang phục đến dụng cụ, muốn gì có đó, không thiếu thứ gì.

"Đầm thức nha anh?"

"Không"

"Rồi Siwoo, mày bỏ vào đi"

"Đã bỏ vào"

"Quần lót ren nha anh"

"Anh xin em đó Wangho à"

"Rồi bỏ vào đi bạn hiền"

"Vâng"

Em hoàn toàn không có tiếng nói trong cuộc mua hàng này. Mặc cho em có phản đối như thế nào, hai đứa này vẫn đứa hỏi cho có, đứa thích thì bỏ vào. Lần lượt từ đầm thức, quần lót ren, tất ren, cả đồ chơi người lớn hai đứa này nó cũng không tha. Cứu em đi, em chết với hai đứa nó mất.

"Eo thon quá nè, mặc đầm thức là hợp lắm luôn á anh"

Tin được không, Han Wangho giữa thanh thiên bạch nhật, kéo áo em lên chỉ để xem eo em xinh không để lựa thêm đầm thức cho em. Vừa thấy eo em rất rất xinh, thì các loại đầm thức từ ren cả bộ đến khoét phần eo đều nằm gọn trong giỏ hàng.

"Chồng em thích em mặc mấy cái này lắm, chắc chồng anh cũng thích í"

"Anh không mặc đâu. Mấy đứa đem về nhà đi"

"Phải mặc. Anh mà không đem về nhà, em gửi thẳng cho chồng anh đấy"

Han Wangho đáng sợ quá, em muốn trốn khỏi thằng nhóc này quá đi mất. Vừa định cầu cứu Son Siwoo, thấy ông thần này đang lựa đủ loại quần lót ren. Em biết chuyến này không ai cứu nổi em rồi.

Đi đến tối thì cuối cùng cũng được về nhà. Em nhìn một đống đồ trên tay, đồ cho chồng cho con thì cái nào cũng rất là ưng. Nhưng nhìn đồ cho em thì em chỉ muốn đem giấu nó đi thôi. Đẹp thì có đẹp đấy, nhưng nó dâm. Mặc vào có mà tòi ra thêm đứa nữa.

"Ba nhỏ về"

Em Cún ở nhà đợi ba nhỏ mãi, tại ba lớn bảo ba nhỏ đi mua đồ chơi cho em Cún. Vừa thấy ba nhỏ vào nhà thôi, đã chạy đến ôm chân ba nhỏ nịnh ngay. Jeong Jihoon giúp em xách hết đồ cho em bế con. Hắn còn không quên tranh thủ thơm má em một cái, làm gương cho con cũng biết thơm ba nhỏ mừng ba nhỏ về thôi.

"Ba ơi ba đi có mệt hông? Cún thương ba lắm í"

"Biết nịnh quá đi. Ba mua nhiều đồ chơi cho Cún lắm đó"

"Cún yêu ba nhỏ nhất trên đời"

Mạnh con con xem đồ chơi, mạnh hắn hắn xem đồ em mua cho hắn. Thích đấy, nhưng hắn hứng thú với cái túi đồ màu đen chữ hồng kia của em hơn. Với kinh nghiệm ngàn năm của hắn, hình như hắn biết có cái gì trong đó đấy.

"Của em!"

Thấy hắn định táy máy tới cái túi đồ ngượng ngùng của em, em liền vội vàng giật lấy không cho hắn chạm đến. Jeong Jihoon ban nãy chỉ là nghi ngờ thôi, nhưng bây giờ thì hắn chắc chắn bên trong đó có gì rồi.

Em Cún hôm nay có nhiều đồ chơi mới, vui quá nên không chịu đi ngủ. Ba lớn dỗ mãi nhưng ngoan xinh yêu của ba lớn nhất quyết không chịu đi ngủ. Cứ ngồi nghịch đồ chơi ba nhỏ mua cho mãi thôi.

"Cún mà không ngủ là ba gọi mách bạn Gấu đó"

"Hông chịu"

"Ngủ đi bạn Gấu thương, không là bạn Gấu thương bạn khác bỏ Cún đấy"

Ngoan đi ngủ ngay. Với quyết tâm ngủ ngoan để bạn Gấu không thương bạn khác, không bao lâu em Cún đã ngủ ngoan trên tay ba lớn. Em Cún ngủ ngoan rồi, giờ là lúc ba lớn đi khám phá túi đồ bí mật của ba nhỏ. Rất tò mò luôn.

"Anh xin"

Lén lén lút lút tiến gần lại chỗ em, một lần nhanh tay đã giật được túi đồ ra khỏi tay em. Em vừa định giấu nó vào tủ, bị hắn giật mất liền giật mình muốn tranh lại. Nhưng em chậm hơn hắn rồi, hắn cầm được cái đầm thức khoét eo lên xem rồi.

"Uầy, vợ yêu dấu nay biết mua đồ quyến rũ anh nữa hả?"

"Anh cất vào đi"

"Từ từ anh xem đã"

Lần lượt từng bộ đầm thức được hắn bày ra giường, cái nào cũng ngắn cũn cỡn, độ chắc chỉ dài vừa qua mông em thôi. Hai mắt hắn sáng rực, khi hắn cầm được đồ chơi người lớn. Trứng rung, dương vật giả, cả những cái máy rung be bé để kích thích núm vú rồi le xinh của em. Chắc em muốn sinh thêm đứa nữa cho hắn rồi.

"Không phải em mua đâu, là Wangho với Siwoo mua đó"

"Vậy thì anh phải gửi quà sang cảm ơn hai em ấy rồi"

"Anh cất hết vào đi"

"Mình dùng thử đi em. Mới mua dùng liền cho nóng"

"Không!"

"Thử tí thôi"

"Không mà, hôm khác đi, nay em mệt lắm. Anh không thương em hả?"

Được rồi đấy, đụng đến giới hạn cuối cùng của hắn rồi đấy. Nghe em bảo hắn không thương em, là hắn lại xìu ngay. Hắn thương em nhất, tầm này chả ai thương em được bằng hắn đâu. Vậy là dù không muốn, hắn vẫn phải dẹp hết đống đồ này vào tủ. Tiếc lắm nhưng hẹn lần sau vậy.

"Ngày mai cho anh chịch nhé?"

"Không"

"Ngày mốt nhé?"

"Không"

"Ngày kia nhé?"

"Không"

"Mua đồ về quyến rũ anh, vậy mà không cho anh chịch. Người nhẫn tâm nhất trên đời này chính là em đấy"

"Ai bảo anh cứ đòi em sinh thêm con làm gì. Lỡ như hôm nào anh làm em mất ý thức, rồi anh lột bao ra cho chết em à?"

"Cảm ơn em đã gợi ý"

"Muốn chết hả?!"

"Anh đùa"

Jeong Jihoon đùa vui đấy, vui đến bị em cắn cho một cái vào vai để chừa cái tội đùa vui. Em giận em hung dữ thật đấy, còn hắn giận hắn chỉ sờ bé mèo xinh của em để hết giận thôi. Mà dù có không giận hắn vẫn sờ mà. Thích thì sờ thôi, của hắn thì hắn sờ.

"Thích có thêm con lắm hả?"

"Thích chứ. Nhà có hai em bé nhỏ xíu chơi với nhau này, hai đứa sẽ nheo nhéo gọi ba lớn ơi ba lớn à này. Có anh có em thì Cún cũng sẽ có người chơi cùng mỗi ngày này. Hai đứa chơi với nhau thì sẽ không đứa nào tranh em với anh nữa. Em lúc đó là của mỗi anh thôi"

"Nhưng em không thích sinh con nữa"

"Vậy thì thôi, không sinh nữa"

"Ơ? Bình thường đòi lắm mà"

"Đòi vui thôi. Cơ thể là của em mà, sinh hay không là quyền của em. Anh đã một lần không tôn trọng cơ thể của em rồi. Anh không mắc lại sai lầm đó một lần nào nữa đâu"

"Em cũng thích em bé lắm. Nhưng mà em chưa sẵn sàng mang thai một lần nữa. Em chưa vượt qua được ám ảnh lúc mang thai Cún. Jihoon đợi em sẵn sàng đã nhé?"

"Đợi em đến khi nào cũng được. Em cũng đừng tự ép mình. Không có thì thôi, không sao cả"

"Ừm"

"Em ngủ đi, khuya rồi"

"Jihoon ngủ ngon"

"Em ngủ ngon. Anh yêu em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro