4. Chấp nhận (Deft)
DRX không giống như trong trí nhớ của Deft.
Căn phòng tập luyện vẫn vậy, nhưng những khuôn mặt đã thay đổi. Cậu đã nghĩ rằng việc trở về đây sẽ đầy lạ lẫm, nhưng kỳ lạ thay, nó vui hơn cậu tưởng. Có lẽ bởi Pyosik vẫn ở đó – một hình bóng quen thuộc từ đội hình cũ. Cậu nhóc ngày nào còn hay chạy quanh phòng với đôi mắt sáng rỡ, khóc lớn khi thua, cười toe toét khi thắng, giờ lại trầm mặc hơn, có phần dè dặt.
"Pyosik-ah, pha vừa rồi tốt lắm," Deft nói sau một buổi scrim, khi cả đội đang chuẩn bị rời máy.
Pyosik ngước lên, đôi mắt ánh lên một chút bất ngờ, như thể lời khen ấy không phải dành cho cậu. "Thật ạ?"
Deft bật cười, gật đầu. "Ừ. Cứ giữ phong độ như thế này, chúng ta sẽ làm tốt thôi."
Cậu thấy Pyosik mỉm cười, ngượng nghịu như một đứa trẻ vừa được khen trước mặt thầy cô. Hóa ra, cậu nhóc vui vẻ năm nào vẫn ở đó, chỉ là bị che lấp bởi một năm đầy thất vọng mà thôi.
GeonHee (BeryL) cũng là một bất ngờ lớn đối với Deft. Khi biết tin cậu ấy chấp nhận giảm lương để gia nhập DRX, Deft đã không tin nổi. Với thành tích và danh tiếng của GeonHee, cậu ấy có thể chọn được đội tuyển tốt hơn. Nhưng sau một vài tuần luyện tập cùng nhau, Deft bắt đầu hiểu lý do: BeryL có một tính cách hơi kỳ lạ, nhưng đáng tin đến bất ngờ.
"Kingen thì không cần nói," Deft nghĩ thầm khi nhìn đồng đội cũ từ thời KT vui vẻ tám chuyện trong nhóm chat. Hai người từng thi đấu cùng nhau vào năm 2018, và việc gặp lại nhau giống như tìm lại một người bạn lâu năm.
Còn Zeka... Lần đầu gặp, Deft đã hơi sợ thằng nhóc này. Nó to lớn, lạnh lùng và ít nói, khiến cậu không khỏi nghĩ rằng sẽ rất khó để thân thiết. Nhưng chỉ sau vài ngày, Deft đã nhận ra sự thật: Zeka chỉ là một đứa trẻ ngây thơ trong dáng vẻ của một người khổng lồ. Và ngay khi biết điều đó, bầu không khí giữa họ đã trở nên thoải mái hơn nhiều.
Thời gian cứ thế trôi qua. DRX dần trở thành một mái nhà quen thuộc, một nơi khiến Deft cảm thấy mình có thể làm lại. Nhưng có những khoảnh khắc, giữa tiếng gõ phím và tiếng bàn luận chiến thuật, hình ảnh của Chovy vẫn bất chợt hiện lên trong đầu cậu.
Như khi Deft cầm chai vitamin trên bàn, loay hoay tìm người mở nắp giúp. Cậu dừng lại một chút, cảm giác quen thuộc ùa về – suốt cả năm qua, đó luôn là việc của Chovy.
Chovy thường không nói, rồi cầm chai nước từ tay Deft với vẻ mặt bất đắc dĩ, lúc đưa chai nước đã mở lại, nhìn anh với ánh mắt mèo con chờ được khen.
Hay như khi Deft ăn thử món lẩu kimchi mà quản lý đội mới mang về, nhưng thấy hơi nhạt. Trong đầu cậu lại vang lên một giọng nói quen thuộc: "Hyung, cái này dễ ăn mà! Vừa ngon, vừa tốt cho sức khỏe nữa." Cậu bật cười khẽ khi nhớ đến vẻ mặt nghiêm nghị của Chovy mỗi khi có thuyết phục mình ăn, nhóc con ấy lúc nào cũng lo anh trai này bỏ bữa.
Chovy luôn như vậy – vừa đáng yêu, vừa dễ nuôi.
Deft không ngờ mình nhớ Chovy nhiều đến thế. Nhưng cậu luôn tự nhắc nhở bản thân rằng chia tay là điều tốt nhất cho cả hai.
Deft vẫn nhớ rõ cái đêm cậu nhắn tin cho Chovy, thông báo rằng mình sẽ gia nhập DRX.
"JiHoon-ah," cậu bắt đầu, đầu ngón tay chậm chạp di chuyển trên bàn phím. "Hyung sẽ về DRX năm tới. Anh nghĩ đó là lựa chọn tốt nhất cho cả hai."
Cậu dừng lại, đọc lại dòng tin nhắn ấy nhiều lần trước khi nhấn gửi. Và khi điện thoại hiện lên dấu tích xanh báo tin nhắn đã được gửi đi, một cảm giác nặng trĩu bỗng đè lên ngực cậu.
Đêm hôm đó, Deft không ngủ được. Cậu chỉ nằm đó, nhìn chằm chằm lên trần nhà tối đen, cảm thấy trống rỗng một cách kỳ lạ.
Đây là điều đúng đắn, cậu tự nhủ. Dù không cùng đội, chúng ta vẫn có thể là bạn. Dù không thi đấu cạnh nhau, cậu ấy sẽ hiểu... đúng không?
Sáng hôm sau, điện thoại của Deft rung lên với một tin nhắn mới.
"Em biết rồi," Chovy trả lời, ngắn gọn như mọi khi. "Chắc là em sẽ đến Gen.G."
Deft nhìn dòng tin nhắn ấy rất lâu, cho đến khi màn hình tự tắt. Một cảm giác nhẹ nhõm kỳ lạ lướt qua cậu, nhưng nó không kéo dài.
"Có phải không bao giờ gặp lại nhau nữa đâu," Deft tự an ủi bản thân, cố gắng mỉm cười. "Dù sao thì, chúng ta vẫn là bạn mà."
Nhưng tận sâu trong lòng, cậu biết rằng mọi thứ sẽ không bao giờ giống như trước nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro