2 - Tao đùa thôi, mày làm thật à?
₍ᐢ. ̫.ᐢ₎
jeong minji là một bé con lanh lợi, nghịch ngợm bày trò, cũng hay líu lo như chim sẻ tìm đủ loại đề tài để tiếp tục câu chuyện. nhưng bé cưng chỉ thể hiện một bộ mặt hoạt náo như thế với những người thân thiết mà thôi. và việc kết thân với bé cũng không quá khó khăn, chỉ cần kiên trì với bé một chút thì mọi thứ từ lạ cũng có thể thành quen.
"minji à, hôm nay ba có cuộc họp, dự là kéo dài nên anh hyeonjun sẽ đến đón minji thay ba nhé ?"
"dạ, không sao đâu ba, minji sẽ ngoan ạ."
"minji nói thế thì ba yên tâm rồi."
omega mỉm cười thơm lên chóp mũi nhỏ tí hi của em, bế bé con đến trước cửa lớp, gửi lại lời nhắn với cô giáo rồi vẫy tay tạm biệt em sau đó rời đi.
ba tuần đến lớp, minji cảm thấy cũng không tệ lắm, em đã quen được bạn mới, cô giáo còn rất hiền lành nữa khiến cho mọi sợ hãi của em đều tan biến hết rồi, cô giáo nắm tay em cúi đầu cười hiền nói.
"bây giờ minji vào lớp chơi với các bạn nhé ?"
"vâng ạ !"
_
jeong jihoon mệt mỏi nằm nhoài lên ghế dài sau buổi stream, phía trên màn hình TV ghi một hàng chữ rõ to 'kim geonbu là đồ ngốc', gần đây hắn và cả đội đều tất bật chuẩn bị vì giải đấu sắp bắt đầu, mà con gái hắn phải đến lớp mầm nên hai bố con đã ít gặp mặt, bây giờ đến gọi điện thường ngày cũng ít đi trông thấy vì sau kì chuyển nhượng anh gián điệp họ choi cũng bận bịu không kém.
nghe nói con gái cưng đến lớp mầm mà lòng người bố buồn thiu thỉu, xa nhau quá sớm nên có rất nhiều thứ về em mà hắn bỏ lỡ. lúc nghe anh gián điệp choi nói anh hyukkyu đăng ký một khóa lớp mầm cho bé, alpha đã tìm hiểu về ngôi trường đó đến nổi thuộc làu làu lịch sử hình thành của nó luôn rồi, hơn cả đồng phục mầm non rất đáng yêu, hắn còn chưa được thấy con gái cưng mặc nó đâu. bực bội thật chứ, khi nào đến gặp choi hyeonjun phải vòi ảnh mới được.
vòi ảnh, nghĩ đến cũng thật mỉa mai, làm gì có ông bố nào phải xin xỏ từng bức ảnh của con gái qua mọi khoảnh khắc thế này chứ.
kể từ ngày bước ra khỏi tòa án, kim hyukkyu cứ như bọt biển bốc hơi khỏi cuộc đời hắn, một cái chạm mặt tình cờ cũng không có, đôi khi hắn thật sự mong mình toàn năng như mấy thằng cha tổng tài trong tiểu thuyết, búng tay một cái liền có mọi thông tin về người mình cần, bá đạo gia trưởng một chút bắt ép anh quay về bên cạnh. nhưng jeong jihoon không thể, cứ mỗi lần ý nghĩ đó hiện lên, hình ảnh u uất, tiều tụy, vừa khóc vừa bám víu lấy góc áo hắn bảo "anh đau quá" trên giường bệnh omega lại mon men trỗi dậy.
nhiều lần hắn thật muốn hỏi thăm cún yêu gần đây thế nào, em nhớ anh và con đến phát điên mất, anh đến đây được không? lời muốn nói jeong jihoon đều nuốt ngược vào trong, màn hình sáng đèn chiếu thẳng vào gương mặt mèo điển trai của hắn, ngón tay cứ mãi lưỡng lự trước nút gọi điện, cuối cùng màn hình vẫn tắt ngúm trước khi nó thực hiện một cuộc gọi. kim hyukkyu, anh nói xem, em phải làm sao đây ?
mãi nghĩ ngợi, một bàn chân bay tới đạp hai phát vào mông jeong jihoon, lực mạnh làm xác mèo to cao cũng phải lăn đùng xuống sàn.
"ya, park jaehyuk anh bị điên hả ?"
"thằng ngố, tao mới là người phải hỏi câu đó. mày ngắm trăng đếm sao ở đâu mà điện thoại reo đến nỗi lùng bùng lỗ tai tao mà mày không chịu nghe hả ?"
jeong jihoon tức muốn nổ đom đóm mắt, liếc xéo cái vị mà mình phải đồng hành trong ba năm tới kia.
"có mỗi thế mà anh cũng đạp tui lăn xuống sàn vậy mà coi được hả ?"
park jaehyuk nhăn mặt đáp.
"rồi sao? mày có nghe máy không, nó tắt nữa bây giờ."
jeong jihoon trồi người lên lấy điện thoại, màn hình hiển thị là choi gián điệp.
"alo em nghe..."
"..."
"đến ngay đây !"
cúp máy, jeong jihoon vội vội vàng vàng đứng dậy đội mũ, mặc áo khoác chùm kín mít chuẩn bị ra ngoài. đoạn hắn rời đi, kwon yeong jae ngó ra hỏi.
"thằng nhóc đó đi đâu mà gấp gáp vậy ?"
park jaehyuk nhìn huấn luyện viên bĩu môi, nhún vai, tỏ vẻ 'em cũng có biết gì đâu'.
mấy ông chưa chồng, chưa con thì biết cái gì chứ, gấp gáp như vậy chắc chắn là đi đón con gái rồi chứ sao, choi hyeonjun nói rằng anh hyukkyu bận họp nên nhờ anh đến đón cún yêu, anh liền gọi cho hắn, không hổ danh là choi gián điệp mà.
_
"bố !"
jeong minji thấy bố đứng trước cửa lớp thì reo lên, chạy đến sà vào lòng alpha, bé con hài lòng vùi tóc vào cổ bố. choi hyeonjun bên này chào cô giáo nói rằng bản thân đến đón bé, cô được ba kim gửi lời nhắn từ trước còn cẩn thận so hình ảnh, xác định đúng là gương mặt trong điện thoại liền gật đầu vui vẻ, ý đã hiểu.
alpha nhìn cục cưng bé nhỏ buộc hai chùm tóc nhí kẹp nơ, mặc đồng phục trường mầm non đáng yêu đến nỗi hắn vừa bế em lên, một tay cầm balo vừa xuýt xoa khen ngợi.
"cún yêu của bố mặc đồng phục này đáng yêu lắm."
được bố khen nên em vui, bé chu chu môi nói.
"thế ạ? ba hyukkyu cũng khen minji đáng yêu nữa."
jeong jihoon cười mỉm, hôn vào má bé.
"ừm, minji đáng yêu giống ba hyukkyu."
hôm nay anh choi hyeonjun quá tổn thương luôn. đi được nửa đoạn đường thì cả hai tên alpha đều bị huấn luyện viên gọi về, thế nên bé jeong minji phải đưa ra lựa chọn, và tất nhiên là bé chọn bố jihoon của bé rồi.
chiếc xe bốn bánh đậu trước trụ sở Gen G, jeong jihoon tay cầm quai balo, bế em trên tay, nhưng bé con có vẻ sợ anh dỗi mình liền moi ra từ trong túi áo cây kẹo tặng lại cho anh như quà chuộc lỗi, còn hôn anh một cái tạm biệt nữa. chậc, thôi được rồi anh choi hyeonjun cảm thấy cũng không tổn thương gì lắm.
alpha đẩy cửa bước vào trong, cả đội mỗi người một góc làm việc riêng của mình, chẳng có ai thèm để ý người vừa mới trở về là hắn đây tồn tại. mà minji bên cạnh căng thẳng không thôi, vì đây là lần đầu bé đến nơi bố làm việc, còn phải gặp đồng đội của bố nữa, dù khi nãy đứng trước cửa bé đã tự tin vỗ ngực bảo với bố rằng không sao, nhưng nói trước đúng là bước không qua mà, bây giờ cho bé chọn ở lại với cô giáo có được không? (˃̣̣̥ᯅ˂̣̣̥)
ngay lúc đó, joo minkyu bỗng reo lên nhìn đứa bé nấp mình sau chân jeong jihoon.
"ô hóa ra anh đi đón cháu gái à? mà khoan, sao giống nhau y đúc thế !"
park jaehyuk nửa đùa, tay gõ phím lạch cạch, bình thản nói.
"trông giống bố con hơn chứ, có khi nó lén sinh nhóc tì này lúc nào không hay đấy."
âm thanh của tên cún vàng thành công thu hút tất cả ánh mắt của người ngồi trong phòng, tất cả đều đổ dồn vào bé con, em đã sợ, giờ bị nhìn nhiều như vậy còn sợ hơn, cục cưng nhỏ mếu máo ôm chặt chân bố trực khóc. alpha chẳng buồn hùa theo tên cún vàng kia, cúi người bế cục cưng nhỏ vào lòng, vỗ lưng con an ủi, cười cười nói.
"ừm, con gái em đấy, tên là jeong minji, năm nay bốn tuổi rưỡi. sao, bất ngờ không?"
"..."
căn phòng thoáng chốc im lặng như tờ, đến nỗi có thể nghe thấy tiếng vo ve của muỗi. người nào người nấy đều cứng người do lượng thông tin quá tải chưa kịp tiếp thu, phải nói là jeong jihoon không để họ có thời gian sẵn sàng để tiếp thu.
park - bấm lệch nút flash vào trụ đối phương, chết mợ con xayah skin SSG còn chấm máu - jaehyuk trợn mắt: tao đùa thôi, mày làm thật à ?
****
kim hyukkyu chuẩn bị xong bữa tối cho con gái, anh đặt từng món để lên bàn ăn, bé con vừa thay đồ rửa mặt xong, gần đây bé minji tự học thay đồ và rửa mặt trên lớp cùng cô giáo chae nên đã đề nghị ba để bé tự làm. ba kim nhìn cục cưng tự tay mặc quần áo, rửa mặt rồi leo lên ghế ngồi mà tự hào mãi không hết. omega đặt chiếc đĩa đầy hình vẽ dễ thương với những phần ăn thơm ngon nứt mũi trước mặt bé.
"hôm nay anh hyeonjun đưa minji đi đâu chơi thế, kể cho ba nghe với được không con ?"
bé con vừa cầm muỗng ăn, vừa làm vẻ mặt nghĩ ngợi. lúc đầu đến nơi làm việc của bố, bé còn mém khóc vì sợ các chú nhưng bé suy nghĩ, vì đó là đồng đội của bố thì chắc chắn là người tốt nên bé con dần hòa nhập chơi với các chú thân thiết vô tư luôn, bé thích nhất là anh trông như gấu bắc cực ý, anh tên là gì nhỉ? để bé ráng nhớ coi, đúng rồi là anh geonbu đó. còn có anh thỏ minkyu nữa, anh cao hơn cả bố luôn, trèo trên vai anh chơi trò máy bay thú vị lắm, chú pompompurin thì cho bé kẹo, và chú hoàng tử ếch thì... bé cho chú kẹo ˃̵ᴗ˂̵
jeong minji vội múc một muỗng cơm, cười ngoan đáp lời ba hyukkyu.
"dạ đi sở thú ạ !"
anh ngồi xuống đối diện bé con gật đầu, lại hỏi.
"ồ, minji đã gặp những con gì nào ?"
bé con liếm môi, để muỗng ăn xuống gọn gàng rồi xòe lòng bàn tay ra bắt đầu đếm.
"dạ có thỏ, vua ếch xanh nè, mèo cam hoang dã nè, còn có gấu bắc cực và pompompurin nữa ạ !"
kim hyukkyu quay cuồng trước lời kể của con gái, gần chỗ anh sống còn có sở thú ngắm được gấu bắc cực sao? lạ thật đấy, thấy con gái phấn khích kể lại cũng không nỡ phá tan bầu không khí, anh đưa tay nhéo má mềm của em.
"còn gì nữa không con ?"
"ba ơi, sở thú còn bị dột nóc nhà nữa ạ."
"..."
rốt cuộc choi hyeonjun đã đưa con gái anh đi đâu vậy ?
"ba ơi, con no rồi ạ."
"sao hôm nay ăn ít thế, minji thấy không khỏe à ?"
bé con lắc đầu, thật ra vừa nãy đã ăn cùng bố và các chú òi.
"dạ không ạ, khi nãy con đói bụng quá nên anh hyeonjun đưa con đi ăn rồi đó ba."
"ừm, vậy để ba dọn dẹp, minji đánh răng xong rồi gọi điện cho ông bà, sau đó ba con mình đi ngủ nhé ?"
"vâng ạ !"
_
vừa vỗ bé cưng ngủ xong, kim hyukkyu lắng nghe từng tiếng thở đều đều của con gái, bàn tay vén chiếc mái ngố trên mắt con, mái dài quá rồi, khi nào lại cắn bớt lên cho em thôi, nếu đâm vào mắt thì khó chịu lắm.
omega nhìn gương mặt ngoan ngoãn ngủ ngon của bé cưng mà trái tim quặn lên từng hồi, giống thật đấy, con bé giống jeong jihoon đến mức đau lòng.
ngày đó rời đi, nhẫn cũng đã trả, anh biết bây giờ mình chẳng còn tư cách gì để hối hận nữa rồi. nhưng cứ mỗi lần dấn sâu vào dòng suy nghĩ về hắn, vết cắn sau gáy anh liền nhói lên, dường như nó đang gào thét hòng mong mỏi một sự gần gũi quen thuộc mà vốn dĩ nó phải nhận được với tầng suất nhất định.
nhưng đáng tiếc, bởi vì cuộc sống đôi khi không phải là thứ mà chúng ta cứ muốn thì sẽ có được. đã bao lần song kyungho mắng anh hẳn là đã mắc chứng tự ngược vì mãi cứng đầu không chịu xóa đánh dấu, một omega bị đánh dấu hoàn toàn lại phải rời xa bạn đời của mình, thì khác nào địa ngục trần gian đâu chứ. kim hyukkyu biết, nhưng anh có thể cảm nhận được jeong jihoon vẫn chưa xóa bỏ đánh dấu với anh, đôi lúc kim hyukkyu vẫn lờ mờ nhận được một thứ gì đó từ hắn, nó khiến anh không nỡ để xóa đi cộng dây duy nhất còn liên kết giữa anh và hắn nhiều đến thế, dù đau đớn vẫn ngoan cố một cách buồn cười.
tại sao thế jeong jihoon, tại sao vẫn chưa xóa đi dấu vết của anh? đó có phải là một tín hiệu không, hãy nói cho anh biết...
_
* pompompurin sanrio
(nguồn: hello kitty wiki)
♡
૮
( ˃ ꒳ ˂)ა
◟/づ🦴 cún vàng, cún vàng hê hê 🫳
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro